Yêu nữ dụ tăng

– Tử Dương sư huynh, bên ngoài chùa có người tìm huynh…

Sư đệ dừng một lát mới nói tiếp:

– Là một vị cô nương.

Tử Dương khẽ ngây người, cảm ơn sư đệ, trong lòng đầy tâm sự đi đến trước mặt Lam Dao.

Lam Dao nói mình sắp rời đi, trước khi đi có chuyện muốn nói với hắn. Nàng dẫn hắn đến một rừng cây nhỏ không người, gió thổi qua hai người bọn họ, thổi ra gợn sóng lăn tăn trong lòng.

Lúc này Lam Dao duy trì khoảng cách với hắn, cúi đầu, hơi thẹn thùng nói:

– Đại sư, ta có thể gọi ngươi là Tử Dương không?

Nếu là trước đây Tử Dương sẽ không đồng ý. Nhưng đây là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ, Tử Dương nghĩ một lát, gật đầu đồng ý.

Lam Dao ngẩng đầu mỉm cười với hắn, đắm đuối đưa tình nói:

– Tử Dương, thực ra… Từ lần gặp đầu tiên, khi chàng cứu ta, ta đã động lòng với chàng rồi.

Trong lòng Tử Dương khẽ động, nhìn má nàng đỏ bừng, nghĩ thầm rằng: Làm sao ta lại không phải.

– Ngày hôm qua… Sở dĩ sẽ lỗ mãng như vậy, là vì… Bởi vì ta trúng dâm độc.

Không ngờ nàng có nỗi khổ trong lòng.

– Nếu ta muốn giải độc, tất phải ân ái với nam tử. Vốn muốn tùy tiện tìm nam nhân giải độc xong sẽ cắt đứt quan hệ, nhưng từ khi gặp chàng, những nam nhân khác không lọt vào mắt xanh của ta nữa rồi.

Tử Dương nhìn nàng đầy khiếp sợ.

– Ta không muốn làm chàng khinh thường ta, cho nên ta tình nguyện chết đi cũng không tìm người giải độc nữa.

Lam Dao cố gắng mỉm cười nói:

– Tử Dương, tạm biệt.

Nói xong lời muốn nói, Lam Dao xoay người rời đi.

Nhưng mới đi chưa được hai bước, nàng đã bị nam nhân ôm từ phía sau. Tử Dương ôm chặt lấy nàng:

– Thực xin lỗi, là ta hiểu lầm nàng rồi.

Trong lòng Lam Dao vui mừng đến nở hoa, toàn bộ mọi chuyện đều tiến hành theo kế hoạch của nàng. Nàng tiếp tục bày ra dáng vẻ sinh ly tử biệt:

– Chàng bỏ ta ra, ta muốn tìm chỗ không người tự sinh tự diệt.

Sao Tử Dương có thể để mặc nàng làm chuyện điên rồ:

– Không! Để ta giúp nàng giải độc!

Lam Dao chớp mắt mấy cái, làm bộ không thể tin được:

– Thật sao?

– Ừm!

Thái độ của Tử Dương chân thành nói.

Lam Dao thuận thế dựa vào ngực cường tráng của hắn, nói:

– Vậy chàng nên nghe ta…

Trong căn nhà gỗ nhỏ bên dòng suối…

Thân thể Lam Dao trần truồng mở hai chân ra ngồi ở mép giường. Trên da thịt tuyết trắng của nàng đã có thêm vài dấu hôn, không cần nghĩ cũng biết là kiệt tác của ai.

Lúc này một tay nàng chống xuống giường, một tay chạm vào đầu Tử Dương. Mà đầu Tử Dương đang cúi giữa hai chân Lam Dao.

Trong phòng tràn đầy tình dục dâm mị.

– Tử Dương, đầu lưỡi của chàng liếm ta thật thoải mái… A a…

Lam Dao ngẩng đầu lên, phóng đãng rên rỉ nói:

– Cho vào đi… Cho vào đi… A… Ta muốn…

Ngón cái thô to của Tử Dương cọ xát âm vật của Lam Dao, miệng liếm mút dâm huyệt của nàng. Sau khi trong huyệt nàng chảy ra dâm thủy dày đặc, hắn ngẩng đầu lên nhìn Lam Dao, thấy nàng đã xụi lơ trên giường.

Hai mắt Lam Dao mơ màng nhìn Tử Dương, nhìn hắn trái tim đều mềm mại rồi.

Hắn đè lên người nàng, nắm lấy bộ ngực to của nàng cùng môi lưỡi chạm nhau.

Đây là lần đầu tiên Lam Dao cao trào, tốt đẹp ngoài tưởng tượng của nàng. Sau khi cao trào, phản ứng của nàng có vẻ ngốc, chỉ phối hợp với động tác của Tử Dương theo bản năng.

Chuyện nhất kiến chung tình gì gì đó, đương nhiên là lừa gạt hắn rồi. Nhưng chuyện nàng thích làm như vậy với hắn là sự thật.

Nàng muốn cùng hắn thân thiết, muốn tay hắn sờ khắp toàn thân mình, muốn cùng hắn chặt chẽ kết hợp.

Nghĩ đi nghĩ lại, Lam Dao liền sờ soạng phía dưới hắn. Gốc côn thịt kia đã vừa thô vừa cứng, nàng khẽ cắn hầu kết của hắn một chút, nắm lấy côn thịt lớn của hắn cọ xát cửa huyệt mình.

– Tử Dương, địt ta đi…

Tử Dương nghe xong lời này, côn thịt lại lớn hơn nữa…

Phần 3

Đại côn thịt địt nàng đến chết, mặc cho nàng khóc lóc kêu gào thế nào cũng không dừng lại, mãi đến khi rót đầy tinh dịch đậm đặc vào tiểu huyệt của nàng…

Nữ nhân mình thích nói với mình: “Địt ta…”, là nam nhân đều không nhịn được, huống chi là Tử Dương huyết khí phương cương.

Hắn kéo hai chân Lam Dao ra, côn thịt nhắm ngay cửa huyệt của nàng, đâm mạnh đi vào.

“A!!!”

Lam Dao hét thảm một tiếng, trong mắt tràn đầy đau khổ, rõ ràng là không ngờ sẽ đau đớn như vậy.

Côn thịt của Tử Dương vừa thô vừa dài, tàn nhẫn đâm vào tiểu huyệt xử nữ của Lam Dao. Hắn vốn định dịu dàng một chút, nhưng sau khi nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Lam Dao, hắn giống như bị ma chướng vậy, chỉ muốn làm nàng kêu càng đáng thương hơn.

Hắn bắt đầu đâm mạnh vào trong nàng, côn thịt rút ra chỉ còn lại quy đầu ở trong tiểu huyệt dùng lực đâm mạnh vào.

Nghe thấy tiếng Lam Dao kêu khóc, trong lòng hắn càng sảng khoái hơn, nhưng còn chưa đủ, hắn muốn nàng khóc lóc thảm thiết hơn.

Lam Dao nhìn hắn như thay đổi thành người khác, trong lòng bắt đầu sợ hãi, hai tay đẩy hắn ra.

Nhưng Tử Dương lại dùng y phục trói tay nàng lại, buộc ở đầu giường làm nàng không thể phản kháng.

Tử Dương lại đẩy hai chân nàng đến trước ngực, sau đó hạ thân lại dùng lực đâm vào dâm huyệt nàng.

Lam Dao càng đau đớn nước càng nhiều, dâm huyệt bị côn thịt to lớn của hắn cắm chảy đầy nước.

Tử Dương vẫn cảm thấy không đủ, vỗ mạnh một cái vào mông nàng, hung dữ nói:

– Ta muốn đâm nát tiểu huyệt của nàng!

Lam Dao thấy hắn bây giờ thật sự có thể đùa chết mình, tiểu huyệt bị côn thịt của hắn làm đến sắp hỏng, nàng lắc đầu, nước mắt chảy ra, đáng thương tội nghiệp cầu xin nói:

– Tử Dương, chàng đừng như vậy, ta sắp bị chàng làm hỏng rồi.

Tử Dương căn bản không nghe vào, nhìn khuôn mặt khóc lóc của Lam Dao, hắn làm càng dùng sức.

Lam Dao thật sự không chịu nổi, nàng kêu đến mức sức lực sắp không còn, tiểu huyệt như bị hắn đâm xuyên qua vậy, bắp đùi bị đâm run lẩy bẩy.

Nàng cảm thấy Tử Dương điên rồi, căn bản không để ý đến sống chết của mình.

– Tử Dương, ta cầu xin chàng, tha cho ta đi. Tiểu huyệt của ta đau quá… Cầu xin chàng… Nhẹ một chút…

Nhưng mà những lời này đều biến thành lời trợ hứng cho Tử Dương.

Hắn địt Lam Dao đến khi hấp hối, mãi đến khi tinh dịch đậm đặc rót đầy tiểu huyệt nàng…

Lam Dao bị hắn làm đến hôn mê bất tỉnh, đợi Tử Dương tỉnh táo hơn nhìn thấy vết máu giữa hai đùi nàng, liền bắt đầu hối hận sao mình lại thô bạo với nàng như thế.

Hắn tự trách đồng thời lau sạch thân thể cho nàng.

Nhìn da thịt tuyết trắng của nàng bị mình chà đạp đầy vết xanh tím, hắn đau lòng nàng nhưng hạ thể lại có phản ứng.

Hắn thầm mắng mình một câu súc sinh, nâng mắt nhìn đôi môi đỏ mọng của nàng, không khỏi nghĩ nếu nàng ngậm chặt côn thịt của mình, thì tuyệt vời biết bao nhiêu.

Khi Lam Dao tỉnh lại đêm đã khuya.

Nàng cho rằng chắc chắn Tử Dương đã sớm quay về chùa rồi, nhưng không ngờ vậy mà hắn vẫn còn ở bên mình.

Nghĩ đến lúc ân ái hắn điên cuồng như vậy, làm nàng nghĩ lại mà sợ.

Nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt Tử Dương áy náy nhìn mình, nàng lại không nhịn được khóc lóc om sòm.

– Hòa thượng thối! Khốn nạn! Còn nói chàng thích ta sao? Chàng nhìn xem chàng đã làm ta thành dạng gì rồi hả? Ta là kẻ thù của chàng sao? Vậy mà chàng muốn địt chết ta!

Tử Dương mặc nàng đánh chửi, nhưng thấy nàng càng nói càng quá, thậm chí bắt đầu nghi ngờ tâm ý của hắn, dưới cơn nóng vội, hắn thốt lên: