Valentine ngọt ngào

Biết mà, lần đầu hôn nên dồn hết tâm trí lên cơ miệng và cơ mặt cho nên phần dưới thế nào thì không quan tâm, máu không lưu thông được nên chân thường bị tê. Trông em đi khập khiễng mà mình phì cười ra. Em quay ngoắt lại :
– Cười cái gì mà cười? Chân bị tê không an ủi mà lại còn cười được.
– Chân em tê nhưng miệng em phê là được.

Bỗng điện thoại mình có tin nhắn, là của em Cún (mình chỉ nêu biệt danh, không tiện nêu tên). Em Cún sinh năm 9x, mới lên ĐH này thôi, nhưng đang chờ ngày giấy báo nhập trường gọi ra. Hôm nay sinh nhật em nó mà mình quên béng mất, quen em Cún qua thằng bạn thân cùng lớp. Ờ thế là phải rút điện thoại ra chúc mừng sinh nhật hẳn hoi. Em Xu cũng không lấy gì là bực mình vì hai đứa mình đến với nhau cứ như là để giải tỏa chứ về mặt tình cảm thì chưa đễn mức là lao vào nhau.
– Lại gọi điện cho gái hả?
– Ờ, đứa em ở quê.
– Thì nói luôn là rau sạch ở quê trồng giờ thu hoạch đê.
– Bậy nào, anh xem nó là em thôi.

Không biết tính mình hình thành từ khi nào, nhưng cứ đến lúc cao trào thì mình lại cho gái hụt hẫng. Y như là mình không muốn lên tới đỉnh của sự vui vẻ, vì nó rất dễ chóng tàn và nhàm chán nếu lần sau không có gì mới mẻ. Vậy nên mình bảo Xu là mình về, tay vẫn đang cầm điện thoại nói chuyện với em Cún.
– Này? Thế anh về lúc nào lại qua em.
– Anh chưa biết được. Suỵt anh đang nói điện thoại.
– Tuần sau sinh nhật em rồi đấy.
– Thì em bảo thằng người yêu em chuẩn bị đi, sao gọi anh làm gì?

Em nó ngồi phịch cái xuống giường, mình cũng không quan tâm cho lắm. Phải về rồi, đi ra mở cửa thì em nó ôm chặt mình từ đường sau.
– Định bục khúc áo anh ra nữa à? (Mình nói đểu).
– Hí, ai thèm?

Rồi em nó hôn trộm nhanh mình một phát.
– A chà, vừa mới dạy mà đã nhanh thế rồi à? Thích rồi hả?
– Hề, không biết. Cảm giác vụng trộm nó hay hơn công khai nhiều.

Rồi mình lấy chìa khóa phóng xe về trong lòng không mảy may gì cả. Nhanh về xem trận bóng cái chứ cuối tuần là của Football mà.

Trong đầu mình lại nghĩ tới người yêu cũ, quả thật là mình tôn trọng em cũ nên xin được phép gọi em nó là Sunflower. Em hiền dịu và nết na, xinh đẹp nữa. Quen em được 2 năm và cũng là 2 năm mình có tình cảm với em nó, thế nhưng lúc đó là thời mới lên sinh viên, mặt vẫn còn búng ra sữa được. Lại còn cùng tuổi nữa nên chưa có một chút gì gọi là bản lĩnh.
Cuộc tình chóng tàn với hai năm kỷ niệm đẹp đẽ bị chôn vùi. Khá là tiếc, đầu tư như vậy mà không được một chiếc hôn nào, tuy cầm tay và ôm thì vẫn có. Nhưng với em Xu, cũng xinh đâu kém gì Sunflower, cũng hiền như vậy mà sao lại dễ và nhanh quá vậy?

Rồi thoáng trong đầu nghĩ rằng, liệu trong thời gian với em Sunflower có đứa nào cũng y như mình hiện giờ với em Xu và mình là cái thằng y như người yêu em Xu?? Ôi… thấy ngu.

Thôi chuyện gì qua thì qua, về đến phòng. Hình như là em Xu có thói quen nhắn tin điện thoại khi mà người khác về thì phải.
– Anh về đến phòng chưa?

Không rep. Ngại rep điện thoại lắm các bác à.
– Anh!!! Lúc nãy hôn em cảm giác anh thế nào?
– Anh chả có cảm giác gì cả.
– Gì? Đây là lần đầu em hôn đấy, đừng tưởng hôn em là dễ.
– Ơ thế sao lại còn cho anh hôn?
– Không biết, bảo anh dạy thôi. Sau em đi hôn đứa khác.
– Ờ.

Mình thực sự không có cảm giác ghen tức gì cả. Trong chuyện tình cảm mình khá thoải mái, việc lần đầu với ai hay như thế nào mình không quan tâm. Miễn là nếu yêu ai thì lúc đó yêu thật lòng thì OK. Còn việc chia tay về sau thì sau tính…
– Này anh hôn em không có cảm giác gì cả à?
– Có. Tim anh có phải là sắt, miệng anh có phải là đá đâu.
– Phải thế chứ… anh chủ động quá làm em run. Sao người yêu em không làm thế với em nhỉ?
– Thì đi hỏi nó, hỏi anh làm gì? Anh xem đá bóng chút.

Lại châm điếu thuốc cuối tuần, ngồi cạnh ly café với màn hình bóng đá. Cuộc đời trôi qua đang khá là bình lặng, chưa có nốt thăng trầm gì trong giai đoạn này cả nếu như không nhận được email của em Sunflower…

Tạm gọi Sunflower là Huyền Anh các bác nhé. Em nó cùng tuổi mình, đã từng trải qua một thời gian khá mộng mơ và thắm thiết. Một tình cảm thiêng liêng đúng nghĩa, không có chút gì vụng lợi. Có đôi lúc mình từng nghĩ : dù em nó có xấu, có không bằng người khác nhưng vì tình yêu có thể vượt qua tất cả. Chắc chắn tất cả các bác ở đây đều qua một thời yêu dại khờ như vậy.

Email của em Huyền Anh : “Anh à, dạo này anh sao rồi? Em thực sự muốn nói với anh rất nhiều điều và mong anh cho em giải thích… và đương nhiên là anh muốn điều đó”.

Email đó khiến mình suy nghĩ rất nhiều. Các bác trải qua rồi có thể biết, ấn tượng ban đầu là không bao giờ có thể thay đổi. Đúng! Và ấn tượng của Huyền Anh với mình và ngược lại là không bao giờ thay đổi. Với em nó, mình vẫn là một kẻ ngu ngơ khờ dại và không bao giờ có thể thay đổi. Nếu có thay đổi đột ngột thì đó cũng chỉ là một đứa “đàn ông mới lớn” trong mắt em nó. Chính vì điều đó, khi nhận được email này mình có đôi chút xao động nhưng không còn như trước, căn bản vì mình bây giờ khá chai lì. Có thể tình cảm vẫn thế nhưng mình đã làm chủ được nó. Lý trí đã mạnh hơn và mình có nhiều gái hơn bên cạnh để tâm sự.

Điều quan trọng bây giờ là với em Xu, em Xu đã đi ngang qua đời mình và đương nhiên là mình tôn trọng điều đó. Nó chưa phải là tình yêu nhưng ít ra nó đã tác động vào cuộc sống hiện giờ. Xu là một mảnh ghép nhỏ trong cuộc sống nhưng đương nhiên chưa đủ để mình phải nhớ nhung điên cuồng. Về Huyền Anh, mình sẽ kể ở những phần sau, mình muốn nói trước về Xu để các bác khỏi bớt tò mò… vì đùi em nó mát mà.

Ngày sinh nhật của em nó cũng đến.
– Tối nay em tổ chức sinh nhật ở phòng trọ đấy!
– Anh biết, quên sao được.
– Tưởng anh chỉ nhớ vài thứ mát mát chứ?
– Cũng kiểu kiểu như thế, nhưng môi em làm anh nghĩ lại.
– Ghét! 7h30 hôm nay anh nhé.

Đối với bất cứ gái nào mình đều để lại một sự tôn trọng, nó là mảnh ghép cuộc đời mình, dù về tương lai có thể không cùng nhau nhưng ít ra đã mang lại cho nhau một thời gian hạnh phúc. Vẫn có quà cho em nó, vẫn như thường lệ. Gửi xe máy và tay mang hộp quà cho em nó ngày sinh nhật. Mình bước vào phòng.
– Ồ…..ồ…ồ (một tiếng ồ dài của đông người).

Tầm khoảng hơn chục người ở đó, đương nhiên là trai gái có cả. Có vài ô tô đáp ở ngoài, mình cũng dự là của vệ tinh Xu. Nhưng không quan tâm và lo lắng.
– Xin giới thiệu, đây là anh Dũng… mình đã nói với mọi người!
Tiếng vỗ tay răm rắp…

Mình quay sang em Xu nói thầm:
– Nói gì anh vậy? Anh mới sờ đùi em 1 lần, hôn em 1 lần. Có cần thiết phải ghi âm, quay phim, phát lên VTV3 giới thiệu thế không?
– Ờ thì sao?

Người yêu em Xu có vẻ để ý mình vì thấy em Xu khá thân mật với mình, còn mình thì làm lơ. Em Xu ngồi giữa mình với người yêu em nó. Mình không có ý định chia rẽ hai đứa, mình không có ý đồ tán tỉnh gì em nó. Việc mình làm như là gì đó trách nhiệm hoặc bản năng của một thằng đàn ông. Và cũng may mắn là cả hội đều biết ông Minh (người yêu em Xu) là một nửa của Xu. Cho nên mình không có gì là áp lực cả. Thấy ông bạn cũng khá ga lăng.
– Hôm nay sinh nhật người yêu mình,cám ơn mọi người đã đến dự! Bây giờ đến tiết mục cắt bánh.

Minh cầm tay lên em Xu rồi cắt bánh, vẻ mặt em Xu không tươi cười cho lắm và thi thoảng nhìn mình, mình thì vẫn cười rất mãn nguyện, vui vẻ.

Trong party, ông Minh nói khá nhiều để lấy lòng bạn Xu, mình thì im lặng, khoan thai và ung dung. Cười dễ mến và nguy hiểm, thì ở party sinh nhật thời sinh viên mà. Kiểu gì chả đến khoản hát hò chúc mừng sinh nhật. Rồi cũng đến lượt mình thôi.
– Mình không biết hát nhé mọi người.
– Không hát thì múa anh eiiii, múa cột đê anh eiiiiii