Tuổi 21

Khi còn trẻ, hãy làm những điều điên cuồng và rồ dại để sau này khi đã là một quý ông lịch thiệp hay một người phụ nữ tôn quý, bạn hối tiếc đã không thể thực hiện được. Hai mươi mốt tuổi, tôi có thừa nhiệt huyết của tuổi trẻ, máu chảy rần rần trong huyết quản dưới hình hài của một cô gái bé bỏng non nớt. Điều tôi khao khát lúc bấy giờ là một người đàn ông có thể châm bùng ngọn núi lửa đang âm ỉ ngày đêm. Và anh đã xuất hiện, ở một góc trời xa lạ, với câu hỏi đầu tiên dành cho tôi : “Em đã xem The Wall chưa?”

Trái tim của tôi nhanh chóng đập loạn lên vì những gì anh dẫn dắt tôi đi trong những đêm dài vốn dĩ buồn tẻ. Nếu tôi nói rằng “Em đã từng đóng cửa ngồi nghe Leonard Cohen suốt cả tuần trời” thì anh sẽ cười khà “Khi anh 16 tuổi, anh bay cùng Pink trên căn gác của mình” Càng ngày, tôi càng khao khát trải nghiệm cái cảm giác ấy, khi nằm lịm trên giường, thấy một nửa của mình bay lên lơ lửng nhìn xuống cái nửa bất động phía dưới, nghe thấy tiếng máu chảy lặng lẽ trong tĩnh mạch.

– Em đã book vé rồi. Một tuần nữa em đến.

– Em điên rồi.

– Đúng. Em điên rồi. Em muốn gặp anh!

Hai mươi mốt tuổi, tôi chọn cho mình một điểm đến, một người đàn ông để yêu điên cuồng. Cho đến tận bây giờ, khi cái tình yêu đã hủy diệt cả hai người, tôi vẫn không hối hận rằng mình đã đến với anh. Mọi người hỏi rằng tôi có sợ không khi bay đến một đất nước xa vời, gặp một người đàn ông xa lạ như anh. Cảm giác không được gặp anh còn khiến tôi sợ bội phần. Tôi sẽ vô cùng hối hận khi cuộc đời này không được gặp một người như anh, để tôi phải bùng cháy như một ngọn núi lửa, điên cuồng và rồ dại. Cái cảm giác này tôi đã chờ đợi lâu biết đến chừng nào. Vì thế tôi phải đi, gặp người đàn ông đó, chiếm hữu anh ta hoặc giết đi để không một cô gái nào được hưởng cái đặc quyền sở hữu nữa.

Tôi chờ anh một tiếng đồng hồ ở sân bay với hàng nghìn câu hỏi lởn vởn trong đầu. Chưa bao giờ thời gian trôi chậm đến như vậy, và đó cũng là lần đầu tiên tôi tự hỏi liệu mình có quá thơ dại và ngông cuồng? Nếu đây chỉ là một trò chơi khăm, tôi sẽ làm gì một mình, lang thang ở chỗ nào trong vòng 2 tuần ở cái thành phố tuyệt đẹp và rộng lớn này?

Bạn đang đọc truyện sex tại web: TruyenSex.Tv

I’m going off the rails on a crazy train

I’m going off the rails on a crazy train

Tiếng hát của Ozzy gào thét như muốn phá vỡ lồng ngực. Đúng vậy, một chuyến tàu điên rồ, điên rồ, thật sự điên rồ. Tôi cũng thực sự điên rồi.

Đúng vào lúc tôi đang bắt đầu nguyền rủa bản thân thì anh xuất hiện với một nụ cười nhẹ trên môi, ánh mắt như một lưỡi gươm đâm xuyên qua ngực cô gái bé bỏng:

– Anh xin lỗi, em chờ có lâu không. Anh nằm vật vã ở đầu kia của sân bay mà không thấy em đâu. Hỏi ra mới biết là phải đến đây mới đúng.

Rồi anh ôm ghì tôi vào lòng, mùi nước hoa quyện cùng với mùi thuốc lá lan tỏa vào trong từng cuống phổi, dẫn tôi đi vào một cõi u mê lạc lối nào đó. Tôi ngoan ngoãn theo anh lên taxi về nhà “chú đệ của anh” trong cơn mưa lất phất lúc nửa đêm. Chúng tôi sẽ ở đó ít nhất là 3 ngày để thăm thú thành phố trước khi về nơi anh sống. Tôi ngồi bên anh trong taxi, nhìn ánh đèn đường vàng vọt loang lổ bên cửa sổ, và tự nhủ với bản thân rằng: “You are in a crazy train, a crazy train”.

Anh quàng cổ tôi dẫn vào nhà, để cho chú đệ của mình kéo cái valise đi đằng sau. Tối đó 2 người ngồi cưa chai vodka tôi mua làm quà cho anh còn tôi ngồi tìm nhạc. Được nửa chai rượu thì anh chàng kia trúng gió vì anh mở cửa hút thuốc, phải leo lên giường nằm đắp chăn ngủ. Chỉ còn lại tôi và anh ngồi trong căn phòng tối đèn. Anh lặng lẽ ngồi hút thuốc và uống rượu, còn tôi ngồi bên cạnh nép vào anh không nói gì.

Anh kéo tôi lại và hôn nhẹ vào sau tai. Căn phòng chỉ có tiếng nhạc, thi thoảng đệm theo tiếng ngáy nhè nhẹ của anh chàng kia. Tôi nằm dài ra, ngả người vào trong lòng anh nhìn lên trần nhà, thở từng hơi nhẹ, nhìn từng làn khói thuốc trôi lơ đãng. Anh từ từ kéo váy của tôi lên và thò tay vào trong quần lót. Khi những ngón tay chạm vào cái khe nhỏ mịn màng trơn láng, anh gằn giọng với tôi:

– Sao em lại làm vậy?

– Chẳng phải anh nói rằng rất thích những bức tranh thời phục hưng sao?

– Em biết anh thích vậy mà vẫn làm ư?

Rồi anh dùng ngón tay móc vào sâu tận bên trong của tôi với đôi bàn tay to lớn và thô ráp khiến tôi phải nấc lên một tiếng và kẹp chân lại.

– Không được kẹp chân lại!

Anh lãnh đạm nói với tôi, một tay đưa thuốc lên rít một hơi, một tay vẫn giữ chặt lấy cô bé của tôi. Gạt cái quần của tôi xuống thấp một chút, bàn tay anh mân mê cái mu mịn màng, vuốt ve nó như người ta vuốt má một đứa trẻ nhỏ. Những ngón tay trườn xuống, ngọ nguậy và lại lách vào trong cô bé của tôi. Rồi đột ngột anh móc tôi thật sâu, thật mạnh. Giữa những nhịp nghỉ của bài hát, tôi nghe được cả tiếng nước óc ách của chính mình và tiếng kìm nén của bản thân không nấc lên từng tiếng to, nghe cả tiếng ngáy đều đều của anh chàng nằm trên giường. Chẳng mấy chốc thì bàn tay anh đã ướt đẫm, tôi nằm thở hổn hển và úp mặt vào trong lòng anh, bàn tay cũng ướt đẫm vì mồ hôi đổ ra như suối.

– Baby, đứng lên nào, anh muốn hôn nó. Ôi, sao em biết anh thích mà em lại làm vậy hả baby?

Tôi lồm cồm bò dậy, đứng trước mặt anh và vén váy lên, rồi lại ngại ngùng nhìn cái bóng người nằm trên giường. Anh ngồi dưới đất, ngửa mặt lên nhìn tôi, rít một hơi thuốc rồi kéo tôi lại gần hơn. Anh ngấu nghiến cô bé của tôi, dùng cả lưỡi và răng khiến tôi vừa đau đớn vừa bị kích thích, và phải ngậm chặt gấu váy trong miệng để không bật ra những tiếng quá lớn. Dâm thủy của tôi chảy ra ướt đẫm mặt anh, tôi nghe tiếng anh sì sụp ở bên dưới, tiếng anh rên rỉ vì sung sướng. Tôi cong người đón nhận từng cơn lũ dâng trào, và cũng muốn thoái chạy khỏi tay anh vì xấu hổ và cũng vì đau đớn. Anh giữ chặt lấy mông tôi, áp sát vào mặt anh, ghì cô bé của tôi và chà sát nó khắp mặt mình. Móng tay của anh chọc vào khiến tôi đau rát, rồi lưỡi của anh lại mơn trớn xoa dịu nó.

– Baby, em biết anh thích mịn màng mà em vẫn làm ư? Em cũng thích được như thế đúng không? Ôi baby, em làm anh phát điên mất!

Anh rên rỉ bên dưới tôi, lảm nhảm trong cơn say điên cuồng của mình. Đúng vậy, tôi làm những gì anh thích, và tôi làm những gì mình muốn. Chẳng phải anh si mê những thứ mịn màng như trong những bức tranh khỏa thân thời phục hưng sao? Đây, em đã mang đến đúng như anh mong muốn, hãy giết em chết cũng được bằng sự man dại của anh, hoặc là em sẽ vắt kiệt anh bằng sức của mình, hoặc hai ta cùng chết với nhau. Tôi ghì đầu anh thật chặt vào cô bé của mình, đứng trên mặt anh và trùm hẳn cái váy lên đầu anh, như trong một cảnh của phim The Piano ngày bé xíu tôi đã phải lén hé mắt xem.

– Ư… ư… ư…

– Em thích như vậy mà phải không baby? Em muốn như vậy đúng không?

– Ư… ư… ư… Em muốn như vậy, muốn anh ướt hết cả mặt vì nước của em… ư.. ư…

Tôi hổn hển trả lời anh, chân không còn đứng vững nữa, đầu óc mụ mị và quay cuồng, lồng ngực không còn chút không khí nào sót lại. Anh sì sụp điên cuồng trong cơn say của mình. Tôi ngã nhào xuống sàn nhà, còn anh thì nằm vật ra, rên rỉ:

– Ôi baby, anh say quá rồi, lại đây nằm với anh nào.

Về sau tôi đã quen với tính của anh, một thói quen nhiều khi tôi phát điên lên được mà không thể nào ngăn cản. Mỗi lần có rượu là anh phải cưa cho kỳ hết cái chai ấy trong tối đó. Có nhiều đêm tôi thức dậy, chói mắt với ánh đèn mờ nhạt của laptop, thấy bóng dáng anh ngồi lặng lẽ hút thuốc một mình với chai rượu, khói thuốc bàng bạc trong đêm. Đó là thế giới bí mật của anh, nơi chẳng bao giờ tôi biết đến.