Trái tim khuyết

Hùng chết lặng … tin nhắn từ thằng bạn mới quen … Nhưng nó đúng quá … từ khi sinh ra Hùng đã không may tàn tật … nhưng đâu phải lỗi của Hùng … Bạn bè trêu suốt … tủi … dần dần chữ tàn tật nó ăn sâu vào tâm khảm … đúng là người ta chưa nghĩ mình tàn tật … mình đã nghĩ mình tàn tật rồi … Mười bẩy năm trong đời … hàng chục mùa phượng đỏ nhòa trong mắt … Hùng vẫn đi học trên cái xe lăn … nhưng mà chữ tàn tật nó đẩy xa Hùng khỏi cuộc sống …

Hồi năm lớp 9 Hùng cũng biết yêu như bao trái tim chàng trai khác … Hùng yêu Thủy … Thủy ở gần nhà hay qua đẩy xe lăn cho Hùng đi học … Mẹ Hùng nhờ phần vì Thủy cũng tốt tính … năm lớp 6 đến tận lớp 9 Thủy trung thành theo phía sau cái xe lăn của Hùng … Cùng nhau lớn … cùng nhau vui buồn lớp 8 Thủy thành thiếu nữ, và nghiệt ngã thay … Thủy lại xinh … còn xinh hơn cả Giang … giá nhu Thủy xấu xí … Hùng hạnh phúc hơn chăng ? Nhiều người theo đuổi tán Thủy … nhưng cô vẫn âm thầm đẩy xe lăn cho Hùng đi học …

Trái tim phụ nữ vốn bao dung Thủy chỉ xem Hùng là bạn … Thủy đưa Hùng đi học vì Thủy thấy thương thương … Nhưng ngộ nhận chết người của trái tim non nớt Hùng yêu Thủy … thấy sự quan tâm hiểu nhầm … Năm cuối lớp 9 Hùng dồn tất cả số tiền tich cóp mua cái điện thoại tặng … Thủy … Đặt cái hộp rực rỡ trong xe lăn … Hôm đó sinh nhật Thủy … tất nhiên Hùng là người đầu tiên vì Thủy sang đưa Hùng đi học … Ra ngõ Thủy tò mò hỏi …

– Hùng tặng quà cho Thủy à ?

– Ừ Thủy mở đi … !

– Woa ! điện thoại đẹp thế tặng Thủy à … cảm ơn nhớ … !

Rồi tờ giấy cũng được Thủy moi ra … Thủy đọc khuân mặt xinh xắn tái nhợt … môi run … run … Thủy khóc … nói ngắt quãng :

– Thủy … Thủy … chưa từng nghĩ … Hùng yêu Thủy … Nhưng Thủy thương Hùng thôi … viết thế này Thủy buồn … hu … hu … Hùng có thể yêu ai đừng yêu Thủy được không ? … Thứ nhất Thủy không nghĩ … yêu một người khuyết tật như Hùng … Thủy giúp Hùng … vì chúng ta là bạn … Nhưng Thủy không yêu người tàn tật … Thủy không đủ tốt thế đâu … xin lỗi … Thứ hai đừng nhắc từ yêu … mà làm đau Thủy … Thủy có thể còn được yêu sao ? Thủy cười nhưng nước mắt Thủy rơi … Hùng biết đâu … Trả Hùng …

Thủy dúi vào tay Hùng món quà nức nở chạy vụt đi … Từ hôm đó Thủy không sang đưa Hùng đi học nữa … hôm thì mẹ … Hôm thì Giang … chả có ai Hùng tự lăn đi … rồi đến muộn … Thủy đi học nhưng không để ý đến Hùng … mắt Thủy thi thoảng đỏ hoe … Một hôm công an ập vào nhà bắt bố dượng Thủy đi … sự việc vỡ lở … Hóa ra Thủy bị ông ấy hiếp từ năm lớp 7 … mẹ Thủy rốt cuộc biết được … nhưng tận năm lớp 9 … Mẹ Thủy báo công an … và Thủy tự tử chết … sau ít hôm của sự kiện vỡ lở … Xã hội vẫn bình bình mà tiến … nhưng những cánh hoa vẫn âm thầm rơi rớt … một mảng tối chẳng ai đoái hoài …

Phần 3

Thủy đi và Hùng đau … chữ tàn tật lại càng hằn sâu tâm trí … Những ngày buồn Nghĩa địa đạo hoang vu … Thiên Chúa trên trời có mở rộng tay đón một con chiên bé bỏng như Thủy không ? … Nhưng bất kể nắng mưa … ngày nào Hùng cũng tự tìm cách ra đấy … đầu tiên mệt mỏi … giờ Hùng đã quen … với những con ốc gập ghềnh nghĩa trang. Thánh giá từ các ngôi mộ chập trùng … Mộ Thủy bé nhỏ khiêm nhường một góc … Nụ cười xinh xắn ngày nào trên bia có ghi “ … cái chết chỉ là sự đổi thay … ” Mong rằng đổi thay cho bạn Thủy ơi … kiếp sau đừng làm cánh hoa rơi bạn nhé …

Thủy mất… Hùng sống cô độc hơn không bạn … không đi đâu chơi… cuộc sống của Hùng lặng lẽ theo lúc hắt hiu thu lạnh của nghĩa trang, hay gió đông bắc rú ào ào qua những cây thánh giá xám xịt ấy … thu qua , đông lạnh cũng hết… xuân về trải cỏ non trên đường ra nghĩa trang … hoa dại sắc tím, sàng vàng li ti trên lối nhỏ … Rồi hạ cũng đến hoa mua tím trên ngọn đồi xào xạc … Thủy ơi ! Hè đấy … bạn vẫn nói bạn yêu mùa hè bởi mùa đông bị xoang mũi… lạnh… bạn không thở được … Ve xào xạc trên tán keo gần mộ … mười lăm mãi đẹp phải không Thủy … ngày xưa bạn đẩy Hùng đi học … giờ đây ngày nào Hùng cũng nói chuyện với bạn đấy …

Ba năm gió lặng thu tàn , đông qua Hùng đã 18 tuổi … Thủy vẫn mãi 15 tuổi … chả biết có sự đổi thay nào không cho Thủy. Chỉ là bia cũ đi lối nhỏ ngày một thêm hoang tàn … nghĩa trang rộng hơn … ủi lấp … tạo mới … Chỗ Thủy cũ rồi ngày thêm một hoang vu … Người ta bảo Hùng điên ma ám … bị hồn con Thủy bắt đi rồi … Ừ ! điên … ừ ! thì ma ám … Thủy ám cả đời Hùng cũng cam tâm … Còn với thằng què ngồi xe lăn thì … điên hay rồ cũng chỉ là cộng thêm cái biệt hiệu … Nhưng cô đơn mãi … lặng lẽ mãi … người ta lại khát khao … tình bạn … Thế là lôi zalo gái xấu yb của Giang vào … Giang thương anh lập tài khoản khác … Huyền là người đầu tiên Hùng pm bởi cái tên có gì đó cô độc giống mình …

Hùng không biết cái cô bé cáo ráo, duyên dáng hôm đó đứng cạnh chính là người mình hẹn gặp … quần đen áo kẻ sọc thật đấy … Nhưng kẻ sọc của nữ nó cũng chen chút hoa hòe hoa sói … thì làm sao đoán nổi chứ . “ … ting … ting … ” Hùng vui lắm tin nhắn từ boy xấu trai mai ế người bạn mà Hùng muốn quen … Từ lúc nhận được tin kia Hùng như bừng tỉnh … đúng trái tim mình có tàn tật đâu … cho nên Hùng quý người bạn này vô cùng … Nó nhắn tiếp là nó muốn chơi với mình rồi … Ừ mình sẽ tự tin hơn … Hùng đọc tin :

– Bạn đọc địa chỉ mà địa chỉ thật … mình sẽ đến nhà chơi … Gặp bạn … chứ không phải gặp cái Giang …

Hùng vui qua nhắn luôn địa chỉ … “ … tinh … tinh ” boy xấu trai mai ế nhắn lại :

– Phường Yên thịnh à ! xa nhở … nhưng thôi 9h mai … chuẩn bị nhiều nhiều cái gì ăn được … mình đến… hi ha … :p

Cái tin nhắn cuối chèn cái mặt cười lè lưỡi … Hùng cảm thấy cái tin nhắn cuối nó y hệt kiểu nhắn của cái Giang … sặc mùi con gái luôn … thằng này đúng là buồn cười …

Đồng hồ chậm chạp chạm trôi … hai anh em chuẩn bị nào bim bim … xoài xanh … đầy một mâm chờ Huyền đến … Giang sướng cười hì hì nó nhe nhởn :

– Anh Hùng sao anh không kết bạn thêm vài anh nữa nhở … cho em ăn ké … hi he … mẹ thương anh nhất, cho bao nhiêu là tiền … giờ con cóc vàng anh mới chịu nhả lộc … ghét thế. Mà hôm nọ đếu ra … hôm nay lại mò đến … đòi ăn. Cơ mà em khoái anh đấy … hi hi … xinh zai yêu luôn … để còn ăn đồ ké … hi hi …

Đồng hồ 9h giờ … rồi 9h 10 … Huyền chưa đến … Hùng buồn … xịu mặt … lâu quá Giang sốt ruột bắt đầu … xé bim bim ra … tí tách … ăn .Hùng nhìn thế liền đe …

– Từ từ đã … chờ thằng bạn anh đến nào … con gái con đứa … chỉ ăn là nhanh…

– Hứ ! Cả đống … em ăn bớt đi hì hì … mà con zai ai ăn mấy … ông này cũng đòi đồ cúng … vãi ông ý … hâm như anh … ha … ha … Bọn hấp hay tìm đến nhau mờ … Cơ mà em giúp anh … trả công có gói bim bim còn gào … đã thế ăn thêm xoài hề hề … kêu nữa tịch thu hết nhá … !

Hùng cũng kệ con em … Thật sự Giang cũng vì Hùng nhiều … Hùng cũng chiều em … hay cho nó tiền mua cái này cái kia … nói chung hai anh em thương nhau … 9h 12 phút mưa đổ ào ào trước hiên … Hùng vẫn ngóng … Giang đã xử lý xong ba gói bim bim … và tấn công đĩa xoài cười nhăn nhở nói :

– Thích ha ! Anh này em yêu rồi ý … đòi đồ cúng … không đến cho em ăn cả hi hi …

“Cạch … cạch …”
Tiếng chân chống xe đạp dựng … Một con bé cao ráo thon thả xuất hiện trước cửa … Nó chắc khoảng 1m60 … mà con gái cao thế thì đã kute lắm rồi … mưa bộ quần áo bết vào … hằn lên bầu ngực căng vồng trong lần áo lót … Khuôn mặt tròn tròn đẫm nước mưa … mái tóc dài ướt nước phủ lên bờ vai tròn … Ướt sũng nó bước vào cửa … đứng đối diện Hùng … Mưa ướt nhẹp … cái viền quần lót hằn lên … vẻ đẹp thần vệ nữ … Hùng thấy cô bé ấy xinh … một nét duyên âm thầm … chẳng rực rỡ như Thủy … xinh một cách tinh nghịch như Giang … Nhưng đáng yêu … trái tim đóng băng bao năm … rạn vỡ …