Thuốc Kích Dục

Trong gia đình Lợi, đúng ra là có đến tám người con gái lận vì trước chị Sáu Minh có một chị nữa tên Nguyễn Thị Tố Mỹ lấy chồng Việt Kiều xuất ngoại, chẳng may tử vong vì tai nạn máy bay cùng chồng và toàn bộ hành khách cũng như phi hành đoàn.

Câu chuyện thương tâm này xảy ra cách đây bốn năm trời ròng rã nên dường như cũng đã nguôi ngoai trong cõi lòng mọi người, từ bố mẹ đến chị em nhưng đối với riêng Lợi thì vẫn còn đó trong ký ức nó nỗi buồn ray rứt vì trước khi xảy ra thảm cảnh này lại là một câu chuyện tình loạn luân tội lỗi giữa nó và chị Mỹ.

Tuy là cuộc tình này hoàn toàn xảy ra ngoài ý muốn của nó và chỉ xảy ra vỏn vẹn một lần một trong vòng một đêm về sáng nhưng chắc chắn nó không bao giờ quên được người chị xinh đẹp tuyệt trần còn chị Mỹ ở dưới suối vàng có lẽ mãi mãi nhớ về những gì mà thằng em út đã trao tặng cho chị trong đêm tình tuyệt vời ấy.

Mãi cho đến bây giờ, bốn năm ròng rã trôi qua, Lợi vẫn cứ thắc mắc hoài nghi vì sao đêm hôm ấy, chị Sáu Mỹ lại có biểu hiện thái độ kỳ quặc như vậy ( bây giờ do trãi nghiệm sống trên cuộc đời thì nó mới biết được là chị Mỹ bị kích dâm ) và chính cái thái độ kỳ quặc ấy của chị đã khiến cho nó – một thằng con trai mới có mười ba tuổi mà từng trãi với bốn cuộc tình không thể nào tự kiềm chế nỗi niềm ham muốn, kích thích nhục dục, đòi hỏi thể xác.

Đêm hôm ấy là đêm ngày cuối cùng chị Mỹ ở lại Việt Nam sau một tuần làm lễ cưới cùng anh chàng Việt Kiều đẹp trai; anh chàng đi ra Nha Trang mấy ngày nay để bốc mộ cha và sáng mai sẽ trở vào Sài Gòn sớm để rước người vợ xinh như hoa, đẹp như mộng lên máy bay về California, Liên Bang USA.

Từ lúc lễ cưới xong xuôi là anh lên xe ra quê luôn nên hai vợ chồng anh chưa cùng nhau động phòng hoa chúc; Lợi thì sau đám cưới chị Mỹ, cả nhà trở về Bà Rịa riêng mình nó được bố Thạnh gửi ở lại căn nhà thuê của chị mấy ngày để tuần sau ông trở lên dắt nó xuống Cà Mau chơi ( do trường cấp II Phước Lễ A- trường Lợi đang học cho học sinh nghỉ hai tuần để sửa chữa phòng học cho nên nó mới được rãnh rỗi như vậy).

Do vậy nên khi xảy ra chuyện lầm lỗi sai đường lạc lối, vô tình nó đã trở thành thủ phạm cướp đi cái trinh nguyên trọn vẹn đáng giá nghìn vàng của chị Tố Mỹ và thay thế anh Phương – chồng chị hưởng thụ hoàn toàn đêm động phòng hoa chúc cùng chị.

Phải nói là trong gia đình, chị Mỹ là người tuy nhan sắc tuyệt trần nhưng rất là cắc cớ, khó hiểu vì tính tình chị không được nhu mỳ, hòa nhã như các chị khác; còn hơn cả chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị quả thật đanh đá, chua ngoa, khó chịu, việc gì cũng săm soi từng ly từng tý vậy mà chả hiểu vì sao anh Phương lại yêu thích chị ở điểm nào mà đành lòng cưới chị làm vợ.

Có thể nói việc chị Mỹ lấy chồng xuất ngoại sẽ là một tiền đề thiết yếu nhất làm cho không khí gia đình Lợi bớt đi sự căng thẳng để mà trở lại vui vẻ, bình yên chăng? Nếu bố Thạnh không sai bảo thì cho dù có cho vàng đi nữa, chắc chắn là Lợi sẽ không bao giờ dám ngang nhiên ở lại cùng một nhà với “bà chị Hà Đông” này.

Lạ một điều là mấy bữa nay, ở cùng chung mái ấm với chị Mỹ, nó rất đỗi ngạc nhiên vì chẳng thấy chị ta giận dữ, la lối chi cả; có lẽ nỗi mừng vui lấy được anh chàng Việt kiều giàu có khiến chị đổi tính lại chăng? Trước kia ở Bà Rịa, nó bị chị la lối, chửi mắng bao nhiêu thì giờ đây bù lại, nó được chính chị quan tâm, yêu thương và chăm sóc bấy nhiêu; sáu ngày trôi qua là chuỗi thời gian nó thực sự cảm thấy vui vẻ, thoải mái nhất từ trước đến giờ bên cạnh chị Sáu Mỹ và đó chính là điềm gỡ báo trước cho cái chết cận kề của chị nhưng nó không thể nào hay biết trước được để mà giúp chị mình phòng nạn tránh dữ.

Ban ngày, từ sáng đến chiều, chị Mỹ và Lợi hai chị em rong ruổi từ Đầm Sen đến Suối Tiên, từ hồ Kỳ Hòa ra chợ Bến Thành… ; ban tối, hết xem phim lại ca nhạc; tiền do anh chồng Việt Kiều cho, chị xài không hết nên chị mua sắm hết thứ này cho thằng em út như quần áo, giày dép, sách vở, bút thước… thậm chí chị còn nhét vào túi nó trăm này đến trăm khác. Nói về ăn uống thì khỏi phải nói, đều là những món ăn ngon do chính tay chị nấu ( chị Mỹ không thích ăn uống nơi chốn đông người) như thịt bò bifftes, vịt tiềm thuốc bắc, khổ qua xào lòng gà, hẹ nấu canh với tàu hủ trắng và thịt ba rọi…,

Lợi ăn vào và có thể nói là suốt đời nhớ mãi những hương vị thơm lừng, ngon ngọt đến thế là cùng. Để đáp lại tình cảm của người chị ruột thứ sáu, nó không màng gì đến mệt nhọc mà cứ làm hết việc này đến việc kia trong nhà; từ hút bụi, lau nhà, xách nước, nấu cơm đến dọn bàn ăn, rửa chén, thậm chí ngay cả việc giắt mùng, xếp mền, trãi drap trong buồng ngủ chị rồi quơ cả quần áo dơ của chị đi giặt. Mỗi sáng, lúc chị vừa dậy là Lợi tranh thủ xách gamen ra đầu ngõ mua hủ tiếu hoặc bánh canh giò heo về cho chị dùng.

Vì chỉ sống tạm một thời gian ngắn ở Việt Nam nên chổ chị Mỹ trú ngụ chẳng qua chỉ là một căn nhà cho thuê trong con hẽm đường Nam Kỳ khởi nghĩa và tuy là nhà trệt cấp IV khá nhỏ, chỉ có ba gian (phòng khách, phòng ngủ, bếp)nhưng khá đầy đủ tiện nghi, thể hiện đẳng cấp sang trọng của chủ gia. Gian phòng khách có một bàn kính ovale với bốn cái ghế nệm bọc khung nhôm cùng một tủ buffet cao khoảng 0,9m bằng gỗ mun bóng lộn, trên đặt một cái tivi Panasonic 19 in màu đỏ.

Gian giữa là phòng ngủ chỉ có một cái tủ áo bằng nhôm màu xanh dương, một tấm nệm mút dày khoảng một tấc phủ drap màu trắng có đầy đủ gối tai bèo và mền đắp; trên tường gắn một cái quạt Asia màu bạc. Ở sau cùng có khuôn bếp bằng gạch men sáng loáng trên đặt nào bếp ga, nồi cơm điện, lò nướng và cách đó không xa là tủ lạnh, máy giặt cũng như là phòng tắm-vệ sinh.

Giả sử nếu như không có sự việc đi nước ngoài cùng anh Phương thì căn nhà này rõ ràng là một tổ ấm quả thật tuyệt vời đối với chị Mỹ đủ để bảo bọc chị suốt cả cuộc đời chứ chẳng phải là chổ chơi? Được làm chủ một căn nhà như trên, tuy không nói ra nhưng chị thực sự cảm thấy thật hãnh diện; đúng là nồi nào úp vung đó vì xứng ngang với nhan sắc chị thì chỉ có căn nhà sang trọng, đẹp đẽ và đầy đủ tiện nghi như thế này.

Ngang hàng cùng các chị em trong nhà, chị Mỹ chẳng khác gì Hằng Nga giáng thế từ cung Quảng hay Đắc Kỷ huy hoàng bên cạnh Trụ Vương oai phong lẫm liệt; nếu có một cuộc thi tuyển chọn hoa hậu hoàn vũ thì chắc chắn thế nào chị cũng giành được ngôi vương miện đứng đầu, khó có ai có thể sánh kịp ngang hàng với chị cho được. Tuy vóc người nhỏ nhắn, mảnh khảnh, có thể nói là hơi thấp nhưng thân thể chị thật nở nang, đầy đặn và khêu gợi, quyến rũ với những đường nét cân đối, thon thả, mềm mại trong tướng đi uyển chuyển, kiêu sa.

Mái tóc hoe vàng phủ xõa ngang tấm lưng ong được uốn xiton sóng lượn nên xoăn tít ôm lấy khuôn mặt xoe tròn, mủm mĩm như “boupeé không tình yêu” chưng trong tủ kính; vầng trán thấp nhưng bù khuyết vào chổ đó là cặp mắt sáng ngời, đen láy, vút cong hai hàng mi sắc lẻm như hai lưỡi dao cau sẵn sàng cứa nát trái tim của bất kỳ loài ong, loài bướm nào.

Tựa như dãy Trường Sơn ngút ngàn, sống mũi chị Tố Mỹ thật khả ái, gọn gàng và cân đối nằm giữa hai gò má bánh bầu phinh phính, hồng hồng trông thật dễ thương; nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn là hai bờ môi tuy nhỏ nhắn nhưng dày mọng, thắm đỏ như trái cherise vừa chín tới mềm mại, quyến rũ như một đóa hoa hàm tiếu đang mời gọi bướm ong lởn vởn từng bầy, từng đàn với hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng mà hễ ai vừa chớm nhìn thấy thì không thể nào không chạnh lòng bồi hồi, xao xuyến.

Từ vầng cổ cao trắng ngần, hai bờ vai nhỏ nhắn, hai gò ngực tròn căng, vòng bụng thóp, eo vòng thon thả xuống đến cặp đùi săn gọn, bờ mông tròn trịa, cặp giò thon dài đến hai bàn chân mềm mại và trắng muốt; tất cả đều hòa quyện tạc nên một pho tượng Thần Vệ Nữ kiêu sa, diễm lệ tràn đầy ma lực quyến rũ mà tạo hóa cùng thượng đế đã sắp xếp, kiến thiết nên cho dương thế thêm tỏa ánh hào quang ngời ngợi.