Ta có hệ thống điểm sung sướng

Hồng Kông, 24 – 9 – 2019.

Một tên thanh niên dáng người thanh mảnh, khuôn mặt tuấn tú, trên tay phải đang cầm một chiếc điện thoại Iphone, hắn vừa đi vừa lướt điện thoại, nói trắng ra là hắn đang đọc truyện sex tại Truyensex.Tv. Hắn tên là Đường Phàm từ năm 14 tuổi đã mồ côi cha mẹ, hắn là trùm quay tay (một thanh niên Fa), ở trước nhà hắn có gái đẹp đứng đầy đường mà khổ nỗi sở hữu khuôn mặt đẹp trai mà lại là con nhà nghèo, thỉnh thoảng lại đi rình trộm người ta đóng nhau, hắn luôn hằng mơ ước cưới được một con vợ tỷ phủ là đủ rồi, hắn hiện đang là sinh viên đại học năm nhất.

Phàm đang đi trên vỉa hè thì đột nhiên hắn dừng lại, nhìn về phía gian hàng đang bày rạp trên vỉa hè, nhìn trông thì thấy đồ đạc rất cũ kỹ, bụi bặm, trên rạp còn có tấm biển ghi «Bói đê, bói đê, bối không trúng không lấy tiền».

Phàm khóe miệng cười nghĩ:

– Vãi, ai bày rạp ở đây không sợ bị phạt hay sao? Mà thời buổi này còn có ai mê tín dị đoan nữa chứ.

Chưa tới 1 giây sau, Phàm chợt nổi hết cả da gà lên, một hơi thở lạnh buốt thổi vào sau gáy của hắn, Phàm quay người lại thì thấy một lão bá tầm 80 – 90 tuổi râu trắng bạc phơ chạy dài xuống dưới chân, ông lão mặc một bộ khí công cũ rách đang đứng nhìn chằm chằm vào hắn.

Ông lão nở một nụ cười rồi nói:

– Ta là Thầy bói, anh trai của Thầy cúng và là con của Thầy thuốc.

– Hễ? Có liên quan vãi nồi (Phàm nghĩ thầm).

– Chàng trai trẻ này, cậu có muốn bói một quẻ không? Tình duyên… chắc chắn là sự nghiệp rồi, cậu là người đầu tiên nên lão phu giảm nữa giá cho cậu a.

Phàm lên tiếng quát to:

– Không rãnh! Tôi không có mê tín (hắn tức giận vì không cho bối tình duyên).

Lão Thầy bói bật cười nói:

– Chàng trai trẻ đừng có nóng, quay tay là một nghệ thuật còn cậu là một nghệ sĩ. Lại đây, bói một quẻ, bảo đảm chỉ có chuẩn không cần chỉnh.

– Có thằng ngu mới tin, nhìn sơ qua ông nội này ăn mặc kỳ quặc, không trốn viện ra mới là lạ à (Phàm nghĩ thầm).

Lão thầy bói thấy Phàm đang nhòm ngó mình, lão khoanh tay lại hô một tiếng rồi nói:

– Há, ánh mắt của cậu là ý tứ gì? Tôi nói cho cậu biết nhá! Sư tổ của sư tổ lão phu chính là Gia Cát Tiên Sư, một quẻ định cả thiên hạ!

– Gia Cát? Gia Cát Lượng!? Ông nội này chắc hút lá đu đủ nhiều lắm đây? (Phàm đơ ra như cây cơ nghĩ thầm).

Phàm không thèm nói chuyện với ông già điên này nữa, hắn xoay người bước đi.

Lão Thầy bói lên tiếng:

– Ấy ấy, khoan đã chàng trai trẻ.

Phàm lờ như không nghe thấy và tiếp tục bước đi, nhưng lão Thầy bói trực tiếp nhảy một phát từ rạp phóng lên liền đứng trước mặt Phàm, mà Phàm đang cách lão Thầy bói gần 10m.

– Củ Lạc giòn tan!? (Phàm há hốc mồm).

– Chuyện gì vậy? WTF? Ông nội tâm thần này vừa làm cái gì vậy? Chẳng lẽ là võ lâm cao thủ!? (Phàm nghĩ thầm).

Lão Thầy bói nói:

– Chàng trai trẻ hôm nay lão phu phá lệ coi bói cho cậu miễn phí, yên tâm lão phu không làm gì cậu đâu a.

Phàm thở dài một tiếng:

– Haizzzzz, thôi được rồi.

Hai người quay trở lại sạp của lão Thầy bói, lão Thầy bói bắt đầu lấy từng quẻ ra đặt vào một cái lọ rồi nhắm mắt lại xong xóc lọ, bỗng dưng gió phong nổi lên, chỉ thấy lão đang kết vài cái thủ ấn, miệng lão lẩm bẩm rồi rút ra một quẻ, lão nhìn quẻ.

Lão Thầy bói bỗng quát lên:

– Cậu… không thuộc về thế giới này!!!

– … Bệnh viện tâm thần gọi số nào nhỉ? (Phàm nghĩ thầm).

Đột nhiên miệng của lão Thầy bói phun máu và ngã xuống đất run lẩy bẩy. Phàm nhanh chóng đỡ người thầy bói lại, Phàm nhanh chóng lấy điện thoại định gọi 115 thì giật mình bởi lão Thầy bói một tay chụp lấy tay của hắn, tay còn lại thì móc vào trong người rồi lấy ra một cái hộp nhỏ.

Lão Thầy bói run lẩy bẩy nói:

– Hãy cầm lấy, có người bảo lão phu đưa cho cậu.

– Ai!?

– Sư tổ của ta.

Vừa dứt lời lão Thầy bói nghẻo đầu và chết. Phàm nhìn thấy lão Thầy bói chết liền gương mặt xanh lè xanh lét, hắn sợ hãi tới mức ngất xỉu tại chỗ.

15 phút sau.

Phàm tỉnh dậy, trong tay đang cầm cái hộp nhỏ mà lão Thầy bói đưa cho hắn, còn xác lão thầy bói thì biến đâu mất tiêu và cả cái sạp nữa, cứ như là không tồn tại vậy. Phàm loay hoay một hồi thì mới phát hiện ra là quần của hắn đã ướt mẹt rồi, hắn nhanh chóng chạy nhanh về nhà.

Vừa về tới nhà, hắn liền thay quần rồi kiểm tra cái hộp nhỏ. Bây giờ, hắn mới để ý kỹ là cái hộp nhỏ này có màu đen tuyền, trên mặt hộp và thân đều được chạm khắc những hoa văn mà khi nhìn vào thì người ta thấy nó thật là huyền bí. Tính tò mò đã đã dâng lên tới não, Phàm mở chiếc hộp ra xem và phát hiện ở bên trong là một viên ngọc trắng như da của em bé.

– Đây là thứ gì nhỉ? (Phàm thắc mắc hỏi).

Phàm thử chạm tay của mình vào quả cầu trắng đấy, hắn đặt im tay của mình ở đấy, qua được mấy giây thì không có gì xảy ra, bỗng hắn định rút tay lại nhưng không được, tay của hắn bị dính chặt với quả cầu trắng.

Phàm tìm cách gỡ ra nhưng không được, nên tức giận nói:

– Định mệnh! Dính còn hơn cả keo 502 nữa!

Sau một hồi, Phàm quyết định dùng búa sắt đập vỡ quả cầu trắng.

Rắc (Búa sắt gãy).

– Vl, thế là thế éo nào!? (Phàm chửi thầm).

Bỗng nhiên từ quả trắng, xuất hiện một lỗ đen rồi hút hắn vào bên trong. Lực hút quá mạnh, thân thể hắn nổ tung thành từng mảnh.

– A a A A a (Phàm la hét).

Từ thân thể Phàm, hiện ra linh hồn của hắn và bị hút đi mất.

Phàm mở mắt và la lên:

– Aaaaa…

– Mình còn sống? Còn sống? Là một giấc mơ!? Giấc mơ?

Phàm dùng tay nhéo má của mình một cái, hắn cảm thấy đau rồi cười ha ha, xong hắn phát hiện ra thêm một chuyện bất ngờ nữa.

– Tay… Tay của mình sau ngắn lại rồi, cả chân nữa, giọng của mình sao giống trẻ con quá vậy?

– Hello, Mother Fắc girl (một âm thanh vang lên trong đầu của Phàm)

– Nà ní? Ai đang ở trong đầu của mình vậy?

– Ta là Hệ Thống Điểm Sung Sướng, có ta trong tay thì chuyện lên 9 tầng mây là chuyện thường ở huyện với chú, hắc hắc (âm thanh lại vang lên trong đầu của Phàm, nó cười với giọng rất tà dâm).

Sau một hồi ngơ ngác, Đường Phàm mới chợt nhớ ra là mình từng có đọc truyện Tu Tiên và có mấy thằng main chính xuyên việt mang theo Hệ Thống.

– Ồ hô hô, ta có Hệ Thống support thì cân cả thiên hạ rồi.

– No no, chú em sai rồi, ta là Hệ Thống Điểm Sung Sướng, nhấn mạnh nào «Sung Sướng», cân cả thiên hạ này làm gì cho mệt, chú em hiểu ý ta không?

– Sung Sướng… Có phải là, ch… chịch gái ph… phải hem?

– Vậy theo chú, làm việc gì mà sung sướng nhất mà phải lên 9 tầng mây không.

– Oách, thiệt hả! Kèo này thơm rồi! Giấc mơ được chịch gái bây giờ đã thành hiện thực! Em yêu anh Hệ Thống ơi.

– Bình tễnh, làm công việc chính trước đã.

– Công việc gì?

Vừa dứt lời thì bỗng nhiên một loạt thông tin, đánh vào não bộ của Phàm, khiến cho hắn phải lăn qua lăn lại. Được một lúc thì hắn biết được là mình đã xuyên việt thật rồi, từ một thanh niên đập chai khoai to biến thành một thằng tiểu thiếu gia nhà giàu mới 12 tuổi tên là Long Bất Phàm, cùng tên mà khác họ với hắn, hắn không muốn biết tại sao tên này lại chết vì việc này không quan trọng mà bây giờ hắn rất cay cú với chủ nhân thân xác này. Sở hữu một làn da trắng mịn, khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi mỏng, cơ bắp không có, trym nhỏ tẹo cũng có màu trắng mà còn chưa mà còn chưa mở bao quy đầu, phụ thân hắn thì đã mất từ khi hắn còn nhỏ, cho nên hắn được ngủ chung với mẫu thân xinh đẹp hằng đêm, còn tắm chung, vv… Phàm cay cú không nên lời, nhưng hắn bây giờ thì hưởng phúc rồi.