Quà Sinh Nhật Con Gái

Ý nghĩ loạn luân cứ luẩn quẩn trong trí óc của Ngọc Liên từ nhiều năm nay. Nàng biết đó là một điều vô liêm sỉ, đê tiện, không được xã hội chấp nhận. Nàng đã cố gắng xua đuổi ý tưởng viển vông đó, nhưng nó cứ lảng vảng, lúc ẩn, lúc hiện trong óc, không sao dứt bỏ được. Hôm nay là ngày sinh thứ 18 của nàng, ý tưởng đó lại phát triển quá mạnh, nàng không thể kìm hãm được.

Cha nàng đã ở vậy nuôi con từ ngày mẹ nàng chết trong một tai nạn lưu thông. Hơn ba năm rồi ông vừa là cha, vừa là mẹ, vừa là người bạn thân thiết nhất của nàng. Ngọc Liên nhớ tới những buổi chiều, sau bữa cơm hai cha con thường ngồi xem TV. Nàng đã nũng nịu ngả đầu trên vai cha, líu lo kể những chuyện xẩy ra nơi học đường.

Ông Quý lắng nghe và quàng tay ôm nàng vào lòng, hôn lên trán. Sự đụng chạm thân thể giữa hai nguời làm cho Liên cảm thấy tình cảm cha con chuyển sang tình yêu nam, nữ mỗi ngày mỗi tăng. Đêm nay nàng quyết định, cha nàng phải là người yêu đầu tiên của nàng, người yêu duy nhất của nàng, người yêu muôn thuở của nàng.

Hôm nay, trong lúc ông Quý, cha nàng đang nằm đọc báo trên chiếc ghế xích đu trong phòng ông ngủ. Ngọc Liên đứng trưóc cửa, vặn cây đèn cho ánh sáng dịu xuống, bỏ dép đi chân không lại gần bố. Quý ngẩng đầu nhìn cô con gái yêu quý lại gần hỏi :”Con cần ba giúp gì không ?”

– Con muốn hỏi ba một chuyện.

– Chuyện gì vậy ?

– Tại sao đã hơn ba năm rồi, kể từ ngày mẹ con mất, ba không kiếm ai thay thế mẹ con ?

– Tại ba không muốn con phải sống buồn tủi với người dì ghẻ. Ba thương con.

– Cám ơn ba. Con cũng thương ba nhiều. Hôm nay con đã đủ 18 tuổi, con đã là người lớn, con muốn trả công ơn nuôi dưỡng của ba. Ba chịu không ?

– Con ngoan ! Cám ơn con. Muốn trả ơn ba, thì con cứ cố gắng tiếp tục học hết đại học cũng chưa muộn mà. Ba chưa già, chưa mắt lòa, chân chậm, chưa cần con phải trả ơn ngay.

– Ba đã chịu cảnh cô đơn, thiếu vắng người đàn bà bên cạnh lâu lắm rồi. Xin lỗi ba, cho con nói thật nhé, con đã thấy ba phải thủ dâm nhiều lần. Con thương ba lắm. Hôm nay con quyết định dâng hiến tiết trinh của con cho ba.

Quý cảm thấy vô cùng sung sướng vì chàng đã ước ao được hưởng tiết trinh của đứa con gái mà chàng đã bao bọc, nuôi dưỡng 18 năm rồi như con ruột. Mười tám năm về trước, vợ Quý đẻ một đứa con trai, nhưng đứa bé bị chết ngộp ngay sau khi ra khỏi bụng mẹ. May thay, cùng ngày hôm đó có một người đàn bà chửa hoang sinh một bé gái. Muốn tránh tai tiếng, người đàn bà đó thông đồng với nhà hộ sanh trao đổi con cho bà Quý. Bà Quý nhận đổi đứa con trai đã chết lấy bé gái và làm khai sinh là con ruột, đó là Ngọc Liên. Vì ông bà Quý đối xử với Ngọc Liên rất chu đáo nên nàng không biết mình là con nuôi.

Quý nở một nụ cười duyên dáng, đưa tay vuốt bím tóc xõa trên mặt Ngọc Liên và nói”Con nói gì ? con muốn trao trinh tiết của con cho ba ? Con có biết con là ai không ? Con đã nghĩ kỹ chưa ? Tại sao con làm vậy ?”

“Con đã nghĩ kỹ. Mặc dầu con là con của ba, nhưng con đã yêu ba từ năm con 13 tuổi. Ngay khi mẹ con còn sống, con đã từng bá cổ ba, hôn ba, ngồi trên lòng ba coi TV. Mẹ đã mắng con là con gái hư, lớn rồi mà còn nhõng nhẽo. Đã có lần con thấy cặc ba cứng nhắc chọc vào đít con. Từ đó con muốn ba, muốn cặc ba trong lồn con. Con biết đó là loạn luân, đã cố xua đuổi ý tưởng điên rồ đó. Nhưng nó cứ bám theo con như đỉa đói. Đến nay con không thể im lặng được nữa, con phải cho ba biết là con yêu ba, yêu ba vô cùng…”

“Con yêu ba ? …… con muốn ba làm gì ?”

“Sờ con đi….”

Quý mỉm cười hỏi :”Chỗ nào ?”

“Con muốn….”Ngọc Liên nuốt nuớc bọt”con muốnnnnnn….”nhưng không sao thốt nên lời. Vú nhô lên, hạ xuống theo hơi thở dồn dập, đội chiếc áo sinh nhật thứ 18 của nàng. Hai đầu vú nhọn hoắt muốn chọc thủng áo chui ra ngoài. Cặp vú đang kêu gọi sự chú ý của cha.

“Hãy nói cho ba biết, con cần ba giúp gì ? ….”

“Con muốn ba xoa bóp vú của con.”Ngọc Liên thì thầm và nghĩ cha không nghe thấy, nên cố gắng nói lớn hơn một chút”ba…ba a a a.. vui lòng sờ vú connnnnn…”

Với vẻ mặt nghiêm trang Quý nói :”Ba không có thể làm được việc đó khi con còn mặc áo……. Con cởi áo ra…..để ba……”

Ngọc Liên nhìn cha, tay run run lần cúc áo. Quý thương hại nói :”Lại đây, ba giúp con….”Chàng giơ tay đón nàng. Ngọc Liên bước lại gần đưa bàn tay run rẩy cho cha nắm, kéo vào lòng. Quý kéo giây khóa áo sau lưng nàng. Hơi lạnh lùa vào làn da phơi trần làm nàng rùng mình.”Con gái cưng của ba đừng sợ. Chỉ trong ít phút nữa, ba sẽ nựng cặp vú sừng bò săn chắc của con đúng như yêu cầu của con. Cặp vú mà chính ba cũng ao ước được nắn bóp từ lúc nó mới nhú lên trên lồng ngực con.”

Quý kéo chiếc áo cùng váy xuống sàn nhà. Nó đọng lại ở mắt cá chân nàng. Liên đứng đó chỉ còn chiếc quần lót nhỏ xíu dính trên người. Chiếc slip kẹt vào khe giữa để trật hai mông no tròn, trắng bóc, mịn màng, không một vết sẹo. Tay Quý xoa lên đôi mông tuyệt đẹp, không có chỗ chê. Đầu nàng ngả về phía sau rên rỉ trong khoái cảm.

“Ngọc Liên !….con hãy quay lại cho ba thấy cái mà con dành riêng cho ba….”

Chậm chạp, nàng quay lại, đối diện cha. Quý ngạc nhiên với tấm thân hoàn hảo của nàng. Từ khuôn mặt xinh đẹp, thân hình thon gọn, cặp chân dài, không một khuyết điểm. Cặp mắt Quý để ý đến mọi chi tiết tỉ mỉ trên người nàng. Ngọc Liên cao 1m60, với thân hình mảnh mai 45kg. Nhiều ngưòi nói nàng nhỏ con, nhưng đối với Quý thì nàng thật là xuất sắc. Liên có một mái tóc đen huyền, dầy và dài đổ xuống quá vai, mượt mà như giòng thác chẩy. Cặp vú vừa với bàn tay của chàng, hình như chúng được tạo thành, dành riêng cho chàng. Hữu có thể nhìn thấy những tĩnh mạch xanh xanh hiện ra mờ mờ dưói làn da trắng đục của cặp vú. Đầu vú không to, không nhỏ chỉ bằng hạt bắp nhưng cứng và chọc thẳng ra phiá trước, ai trông thấy chúng cũng muốn sờ, muốn bú.

Quý cảm thấy cặc chàng đang vùng lên đòi đi chiến đấu. Miệng chàng chẩy nước dãi, chàng phải cố gắng lắm mới khỏi xà xuống ngoặm lấy cặp vú. Cặp mắt Quý lang thang, quanh quẩn ở vùng ngã ba Hàng Xanh, đường dẫn vào thành phố mang tên bác. Quý thấy rõ đám lông đen qua lần vải mỏng của chiếc slip. Trí tưỏng tượng của Quý xoay quanh hiểm địa Điện Biên, nơi mà Võ Đại Tướng vô cùng thèm thuồng, ông đãphải hy sinh hàng vạn sinh linh để chiếm đoạt.

Quý nuốt nước miếng, lầm bầm trong cổ họng, bàn tay ngứa ngáy xòe ra, nắm lại, khởi động để sẵn sàng tấn công. Với tấm thân nhỏ bé, cặp chân dài, Quý chưa bao giờ được nhìn thấy. Hôm nay chàng được chiêm ngưỡng cặp đùi nẩy nở, hấp dẫn do những hoạt động thể dục của nàng tạo thành. Nàng đứng đó, tay chống lên thắt lưng cho chàng tự do nghiên cứu thân thể gần như trần truồng của nàng.

“Ô…Ngọc Liên, con có một thân hình hoàn hảo, tuyệt vời….”Quý nói tiếp :”Ba đã từng mơ tưởng đến con từ lúc con mới 13 tuổi…Đêm nay ba được con cho ba hưởng tiết trinh của con, ba sung sướng lắm. Đêm nay là đêm vô cùng qúy giá đối với ba. Chúc mừng sinh nhật thứ 18 của con. Chúc mừng ngày vui nhất của con cũng như của ba…..”

Ngọc Liên nhìn Quý. Nàng lấy tay nâng vú lên, hạ xuống như mời gọi Quý. Hai đầu vú cứng như hạt bắp khô, dựng đứng lên, chĩa thẳng vào cặp mắt hau háu của Quý. Nàng nhìn theo cặp mắt Quý di chuyển về phía dưới thân nàng. Nàng tự hào về bộ lông lồn đã đưọc cắt, tiả gọn gàng để chàng chiêm ngưỡng, nhưng vẫn không giữ được hai chân khỏi run rẩy. Nàng đã mơ ước dâng hiến toàn bộ thân thể của nàng cho người mà nàng yêu…đó là cha nàng. Nàng chờ đợi đã lâu. Nay thời điểm đã đến, nàng bồn chồn, mong đợi sự đáp ứng của cha.