Những bạn tình thời học sinh

Nhỏ Dung giờ đây tê dại liêm diêm rên theo từng nhịp “ơ… ơ… ơ… Ơ”

Tôi không còn kiểm soát được mình nửa, uổn người phập 1 cú thật mạnh xả tất cả đám tinh trùng tồn đọng bất lâu nay vào trong cái lồn xinh đẹp của Nhỏ Dung.

Nhỏ Dung chắc cũng cảm nhận được đám tinh trùng đậm đặc này, người rung lên nằm bẹp xuống giường tôi đè lên người Dung cho con cu giật thêm vài lần trong người của nhỏ.

Phần 4

Ngày thứ 5 quá nhiều tình tiết khiến cả 2 đứa sau khi ân ái thì đi tắm rồi lăn ra ngủ không biết trời trăng gì nửa. Nhỏ Dung còn nói:

– Sáng 5h về thay đồ đi học nhen anh.

– Ờ, tí nửa thì quên, mai còn phải đi học.

Ngủ một giấc tới 5h sáng, tôi chợt cảm thấy khó chịu ở phần dưới. Thì ra trong khi tôi ngủ gần sáng thì nhỏ Dung dậy đang ngậm lấy ngậm để đầu cu tôi.

– Làm gì vậy em!

Nhỏ cười cười vẩn tiếp tục bú cu không hề ngơi nghĩ, chắc anh em cũng biết sáng sớm là lúc mà thằng nhỏ tự dựng mà lúc này tôi mệt quá rồi không còn hứng nửa luôn.

– Tha cho anh đi em! Hôm qua 2h mới ngủ, ngủ được có mấy tiếng.

Nhỏ Dung mặt cà rởn:

– Hông tha ùi sao? Đúng kiểu công tử mới đi chơi có đêm mà than mệt.

Lúc này đúng kiểu mệt, mà con cu cứ bị nhỏ kích thích. Thôi đành nằm im cho nhỏ làm gì làm. Bú hồi tôi cũng đầu hàng ra trong miệng nhỏ. Giờ tôi mới nghĩ lại là mình gài nó hay nó gài mình đây, nhỏ Dung nhìn vậy mà dâm phải biết.

5H sáng chạy về bỏ nhỏ ở nhà nó, xong chạy về nhà thây đồ xong bay tới trường vừa kịp giờ học, mà học hành cặc gì nữa, quá đuối rồi. Mà mấy ông chắc không thể nào biết cảm giác tối hôm qua mới ngủ với nhau xong, giờ dô lớp gặp mặt tình huống lạ lùng này hiếm thấy lắm.

5H sáng.

Mới đó mà cũng 5 – 6 tháng trôi qua, cũng không có gì tiến triển hơn. Cũng quen nhau đưa nhỏ đi ăn đi mua sắm rồi đi chịch choạt các kiểu. Tưởng chừng cuộc đời trôi qua êm đềm, nhưng thật ra đây mới chỉ là khoảng lặng trước cơn bảo. Hè tới tưởng có nhiều thời gian đi chơi thì có 1 2 bửa nhỏ Dung lặng mất tâm nhắn tin không trả lời, gọi không bắt máy.

Tới nhà thì không thấy ai, tôi cũng thấy hơi lo lo mà sau 2 ngày cũng nhận được tn nhỏ Dung tl: “ Em về quê gấp có việc, dưới đây sóng yếu không nghe máy được”. Sóng yếu không nghe máy được mà gọi lúc nào cũng đổ chuông, vậy mà lúc đó củng tin đúng là đó ăn chưa no lo chưa tới thiệt.

Gần tháng luôn vẩn cứ tình trạng này, thấy cũng không ổn lắm rồi. Mới gọi điện cho Dung coi đang ở đâu.

– Alo, em đang đâu á.

– Em đang ở dưới quê nè.

– Sao lâu quá không lên vậy, bộ có dụ gì hã.

– Không có gì đâu anh tại dưới quê có việc nên về phụ mẹ á.

– Rồi em tính chừng nào lên, sắp đi học hè rồi đó.

– Chắc em không học hè quá, còn lu bu đủ thứ. Thôi khi khác nói chuyện em đang bận.

Lần đâu tiên nhỏ Dung dám cúp máy ngang với tôi. Mà nghe trong cách nói của nó là tôi biết có vấn đề, chứ không đơn giản như những gì nó nói.

Nghe xong cuộc gọi lòng vẩn không yên tâm được chút nào, tự nghĩ: “Không lẻ nhỏ Dung bỏ mình, không thể như vậy được trước khi nó về quê vẩn vui vẻ bình thường mà, bỏ mình vì có thằng khác đẹp trai hơn nhỏ Dung không phải người như vậy, thằng khác giàu hơn mặc dù nhà nó không khá giả nhưng mình cũng chu cấp khá đầy đủ mà”. Càng suy nghĩ càng lún sâu vào bế tắc.

Ngồi trầm tư 1 hồi quyết định, suy nghĩ không giải quyết được việc gì. Nên quyết định đi tìm ẻm hỏi cho ra lẽ. Lại chỗ nhỏ ở hỏi bà chủ cho thuê nhà, thì biết được địa chỉ nhà nhỏ Dung ở Mộc Hóa, Long An.

Tôi mới nói trong bụng: Vãi hồn xa dữ vậy, từ nhà tôi cũng phải trăm cây số. Đi một mình rồi tìm sao cho hết. Mới nghĩ rũ mấy thằng em đi chung cho có nhưng mà rũ mấy thằng em thì ông bà già thế nào cũng biết.

Đang trên đường về nhà thì gặp thằng Bi [ thằng bi này là đàn em của thằng Toàn anh nuôi của tôi ]:

– Anh 2 đi đâu về vậy?

– Ờ bi hả, tao đi mua xíu đồ mới về tới. Mà dạo này sao, rảnh dữ ngồi uống cf đây.

– Rảnh đâu anh đang ngồi chờ con nhỏ chủ tiệm tóc đóng tiền nhà mà nó đi đâu chưa về. [ Mấy thằng này thực ra là đàn em của mẹ tôi cho thằng Toàn quản lí đi đòi tiền nhà tiền góp ]

– Thôi ráng đòi cho được, để về thằng Toàn nó chửi mày.

Nói tới đoạn này mặt Bi tái đi vài phần: Dạ em biết rồi a.

Về nhà chưa biết làm sao tìm nhỏ Dung, thì chợt nhớ ra trong đám đàn em của thằng Toàn tôi có chiêu dụ được mấy thằng làm đệ của mình. Thật ra mẹ tôi không cho đụng dô mấy thằng này đâu, nhưng mẹ tôi đâu ngờ con trai bả cũng lớn, ra làm ăn riêng rồi. Đám này tôi cũng nuôi được lâu nay chưa dịp dùng, mấy đợt WC Euro Seagame gì tụi nó cũng dắt mối mấy thằng thua độ cho tôi để mua lại xe điện thoại di động các kiểu.

Tụi nó cũng là đàn em của mẹ tôi chứ không phải do thằng Toàn thu nhận. Chỉ cho thằng Toàn quản lí thôi nên tụi nó cũng biết đâu mới là con nối dòng nhà tôi, theo tôi chắc chắn không bị thiệt. Với lại, tôi ra làm ăn riêng lâu rồi mà không mẹ tôi hay, tụi này chuyên làm mấy việc vặt cho tôi nê tôi đối đãi cũng khá tốt, chứ không như thằng Toàn toàn đánh vs chửi.

Gọi cho thằng tôi tin tưởng nhất thằng Sáu [ thằng này nó mồ côi, Trốn trại mồ côi ra nó tự kêu tên nó là Sáu ]:

– Alo, em nghe Anh 2.

– Mày đang làm gì, rảnh không tao nói chuyện chút.

– Dạ anh nói đi.

– Mày kiếm cho tao mấy thằng mai đi kiếm người với tao dưới Long An.

– Thiếu nợ hã anh.

– Đừng hỏi nhiều, mai lấy 2 chiếc Satria trong kho qua chở tao. [Xe cầm của tụi thua độ mà tụi nó không chuộc giờ thành xe của tôi nhưng lén bà già không đem về nhà]

– Dạ em biết rồi.

Quyết tâm tìm cho ra em yêu!

Sáng 5h tụi đàn em có mặt trước nhà, hôm nay đi xin bà già đi Vũng tàu chơi chiều về. Chỉ có 12 đến 16 tiếng đồng hồ thôi. Cũng chỉ biết hy vọng tìm được nhà, nếu bị bà già phát hiện đi chung với lũ lâu la này thì chuyện làm ăn giấu bả lâu nay cũng bại lộ rồi thêm chuyện nhỏ Dung nửa chắc hết đường sống chắc phải bỏ xứ đi chỗ khác quá.

Hai chiếc xe máy phóng nhanh trên quốc lộ, mà lòng tôi nặng trĩu, tôi kêu tụi nó lấy 2 chiếc Satria này vì không biết đi lần này có xảy ra chuyện gì không, xe giấy tờ của tụi thua độ lở có chuyện gì mình cũng tránh được 1 số tội.

Tôi trông ngoan hiền con nhà gia giáo chứ thật ra cũng ra đời khá lâu tiếp xúc không ít, nên cũng có chút kinh nghiệm. Với ông già lúc nào cũng dặn làm gì làm phải tính toán cho thiệt kỹ lưỡng, nên tôi quen lo xa vậy rồi. Hôm nay đi cũng vì tôi lo xa quá nè haizz.

Hôm nay đi gồm tôi và 3 thằng Bi, Sáu, Hảo thằng nào cũng là đàn em mẹ tôi do thằng Toàn quản lí nhưng được tôi thu phục về phe tôi để phục vụ chuyện làm ăn ngoài luồng của tôi.

Sau 4 tiếng đồng hồ chạy xe cũng tới được do có dừng ăn sáng, dừng xe ngay ngã tư thằng Bi hỏi:

– Giờ đi đâu anh 2.

– Tụi bây dừng xe ngay đây chờ tao đi hỏi [ tụi này trạc tuổi tôi nhưng đầu nó có sạn, ăn nói ít lịch sự với mặt mày cũng ra dáng du côn du cáo lắm nên tôi đi hỏi ]

Qua bên đường có quán nước, có mấy ông xe ôm đứng trước sẳn mua 4 chai nước hỏi mấy ông xe ôm luôn:

– Chú ơi, cho con hỏi chỗ này đi đường nào vậy chú?

– Ờ xa à nha. Mày đi ngã từ này tới đèn xanh đèn đỏ quẹt trái chạy tầm chục cây nửa mới tới khu này mà đường khó đi lắm.

– Dạ cám ơn chú, Chú biết đường tới ủy ban xã này không chỉ cho con.

– Mày tìm ủy ban chi.

– Dạ con làm bên Đoàn viên chú nên con tìm ủy ban.

Nói xong ông chú chỉ tôi đường, tôi có mặc áo Đoàn viên bên trong cái áo khoác dù đen bên ngoài vì tôi nghĩ ra ủy ban xã hỏi địa chỉ nhà chắc ok nhất khỏi phải đi tìm. Nếu không cần cái mác Đoàn Viên thì mặc áo đen bên ngoài đội nón kết jean nhìn cũng ngầu với du con không thua gì tụi đàn em.