Nhật ký cuối cấp

Thôi bó tay ! Éo hiểu bà này là cái con gì nữa. Thôi mệt quá, ngủ đã… mai tính tiếp…

Sáng 6 giờ rưỡi mới bò dậy được, hôm nay mẹ tôi không gọi nữa vì biết tôi chỉ lên trường mitinh thôi. Đù má mệt vại luôn ý mấy bác ạ. Hôm qua làm mấy cốc bia mà đau đầu vl ra. Biết là éo uống được bia mà cứ đú mới đau chứ.

Uể oải đánh răng rửa mặt rồi cầm cái ba tê phi luôn lên trường cho lành…

Cơ mà mẹ nó, vừa ra đến đường thì va mẹ nó vào cái bà chị họ nhà 2 con bé hàng xóm. Đụ má xin lỗi như điên, sùi bọt mép, hạ mình hết cỡ mà cái con mụ ấy vẫn bắt đưa lên viện kiểm tra. Đm xong rồi. Mẹ tôi cũng ra xin lỗi, mang dầu cao ra xoa cho nó nữa chứ. Nhưng đm tôi chạy bộ mà vận tốc 5km/h, va vào 1 người đi bộ ngoài đường cùng hướng mà người đó chỉ ngã nhào thôi… nhưng tôi đỡ cho 50% thương tích rồi chứ ít à.

Tôi còn bị xước hết đầu gối mà éo ai thương (mà rách cả quần cơ… đau vãi). “Đm may hôm nay là tao đi bộ va vào đấy, không tao mà đi xe tải thì mụ còn ở đây mà sủa không”. May 2 con bé ra can thiệp không thì chắc đến chưa mới xong mất. Cảm ơn 2 đứa nó rối rít, mà 2 đứa này cùng trường tôi, 1 con lớp 11 còn 1 con lớp 10. Nhìn chung 2 bé này khá xinh, bé lớp 10 xinh hơn, có 2 cái lúm đồng tiền nhìn dễ xương vãi.

Đi cùng 2 đứa nó mà tưởng đi cùng 2 cái đài 100 ngìn. Đm lắm mồm vãi, độ chém gió của 2 con là max lever mất. Từ quần áo nhảy phát sang AFFcup. Mà tôi cũng éo nhớ tên bọn nó mới hay chứ, nhớ lại cũng chuyển về đấy 2 năm rồi đấy, nhà nó 3 tầng sát nhà tôi. Thế mà không biết tên, công nhận mình có tâm thật… mà căn bản bọn này cứ ru rú ở nhà, tính tình thì nhút nhát nên khó gần lắm. Chỉ nhớ con lớp 11 hình như tên Pằng, súng bắn Pằng Pằng ý… éo mẹ tên nghe đã xoắn hết cả ku, không biết phải tên thật không hay là tên ở nhà, còn bé lớp 10 thì chịu.

Đến trường thì cũng là lúc tập trung luôn… may vãi… Ngồi 3 tiếng đồng hồ dưới sân trường, nghe lão hiệu trưởng chém ró kinh hoàng. Xong lại văn nghệ, cái này hay à… xem lũ con gái múa ấn độ mà no mắt, trùi ui mấy em ấy mặc áo hở nửa bụng… má ơi bụng thì trắng phau, phẳng lỳ, lại còn lắc lắc quay mông nữa… nhìn phê lòi. Xem múa mà mấy thằng ngồi bình chọn xem bụng con nào phẳng nhất, trắng nhất, chắc nhất… xong màn múa bụng thì buồn ngủ hẳn… mẹ mấy đứa lên hát đơn ca với tốp ca mà như đọc thơ… ghi âm về nghe lại chắc ngủ ngon lắm á.

Cuối cùng thì cũng kết thúc, mẹ đau lưng và ê hết mông, ngồi thêm lúc nữa chắc tôi bị trĩ mất…
– Bây giờ tập trung đi mua quà để chiều tối đi thầy cô bộ môn nha.
Tiếng thằng lớp trưởng khi đã tập trung trong lớp.

Ôi thôi, lại mệt rồi, giờ mà đi cùng bọn nó chắc chết á. Gọi luôn cho cô bảo ăn cơm nhà cô cho lành (tôi cũng hay ăn ở nhà cô, vì bố thường ăn luôn ở công trường, bố tôi chỉ huy công trường mà. Còn mẹ thì làm đầu bếp ở quán cơm bình dân nên cũng ăn ở đấy luôn. Hôm nào đi học về mệt cũng sang phòng cô ăn, riết rồi cũng quen… mà cô cũng hay gọi sang ăn cho vui. Tôi còn 1 thằng em học lớp 9 nữa… cơ mà kệ mẹ nó ăn gì thì ăn, tôi đéo quan tâm)

– Alo … sao…
– Cô ạ.
– Tôi đây chứ ai !
– Ơ hihi… cô thân yêu…
– Thôi khỏi nịnh, hôm nay tôi đi ăn cỗ rồi.. vậy nha… tút.. tút
Ơ cái bà này. Sax đúng rồi hôm nay mấy thầy cô đi ăn hết rồi còn đâu. Ối đen vãi.

Trưa về ăn mì xong đi với lớp cả chiều, rã rời người luôn. Tối ăn cơm xong lại đi tiếp. Lết cái thân về nhà thì mới nhớ chưa mua gấu cho cái bà teen kia. Ôi lại chạy đi mua… con gấu màu hồng nhìn cũng xinh xinh, bé tí mà 150k… đắt vãi lồn, mà đm, có phải bồ mình éo đâu mà phải tặng, tặng ngày nhà giáo mà tặng gấu mới ảo chứ. Mang lên phòng cho bà ấy.

– Này cho cô…
– Này, tặng quà cô giáo mà nói thế à. ( Sax… mặt chảy ra, mắt như mắt cáo… sợ vãi… )
– Ax… NHÂN NGÀY 20/11 EM TẶNG CÔ CHÚC CÔ LUÔN TƯƠI TRẺ, MẠNH KHOẺ (định thêm MẮN ĐẺ nhưng lại thôi) CÔNG TÁC TỐT… được chưa ạ.
– Hihi… thank you, mà sao gấu bé thế.

Thôi lạy bà, tôi chắp tay vái bà luôn đấy. Đòi hỏi cái éo gì. Đè ra hiếp luôn chứ ở đấy mà cười à.

– Ax… thế không lấy trả đây.
– Này, tặng rồi, giỏi thì đòi lại lần nữa xem. ( Bà quắc mắt nhìn như thiên thần Sakurai ! Ôi tội lỗi… dễ thương vãi… )
– Thôi thôi thôi… em tặng cô được chưa.
– Hihi thế có phải ngoan không… thôi vào đây chơi đã.
– Thôi cô tha em, em hết sức rồi…
– Ủa sao hết sức… cô bảo vào đây uống nước thì mệt gì. ( Ngây thơ vãi, mà đéo biết thật hay trả vờ )

– Thôi hôm nay em đi nhiều, mệt quá, em về đây…
– Ừh. ( Ôi dm đừng bảo dỗi nha )
– Bai cô ????
– Ừh, cám ơn nha.

Về nhà tắm rửa xong éo thèm học bài, phi lên giường ngủ luôn… kết thúc 1 ngày mệt mỏi…

“Reng reng reng…”
– Alô..
– Dậy ngay, giờ còn ngủ hả dậy đi… – Tiếng con bạn ngồi cùng bàn.
– Gì…
– Dậy đi, hôm nay bàn mình trực nhật đó.
– Ừ…
Ôi lại 1 ngày mới, chào ngày mới… mệt vãi. Éo hiểu sao mấy hôm rồi không quay tay mà vẫn mệt, hay mỗi ngày 1 lần thì mới khoẻ nhỉ… không biết thế có liệt dương không mấy bác.

Hôm nay thì chả có gì đặc biệt, sáng nay học cũng chả vào… đầu với chả óc.. toàn nhớ em Sakurai thôi… đùa tí tôi ngoan lắm luôn ý, hăng hái giơ tay phát biểu xây dựng bài phết đấy.

Hết tiết 5 thì cô có gọi bảo về nhà cô ăn cơm, hôm nay cô dạy có 2 tiết nên về sớm nấu cơm. Rủ tôi sang ăn cùng cho vui. Tôi thì ok thôi, đỡ phải ăn mì tôm. Thế là lại gọi điện cho thằng em bảo “anh mày đi ăn cỗ đây, mày ở nhà chịu khó gặm mì đi kakaka… “. Công nhận mình yêu thương em thật.
Ôi vừa vào phòng cô thì… mùi thức ăn phi thẳng vào 2 cái lỗ mũi rồi xộc thẳng vào cơ quan thính giác, cơ quan thính giác ra lệnh cho cơ quan vị giác tiết ra 1 loại dung dịch đặc trưng không màu, có mùi tùy thuộc vào mồm đó là… nước rãi. Phải công nhận là cô nấu món gì mà… thơm vãi chưởng, tí phải mượn cô cái lọ để đựng nước dãi thôi…

– Úi cô ơi… cô thân yêu…
– …
– Trời ơi.. thơm quá cơ, cô nấu gì thơm thế.. hýhý
– Mù à… bò xào. Ax…
– Hihi, hôm nay được ăn sang quá… yêu cô nhất nhà luôn…
– Thôi khỏi nịnh, dọn mâm bát đi, ăn xong rửa bát.

Sax… ác vãi, đùa nhau à !

– Ok cô, gì chứ rửa bát là công việc nặng nhọc… chỉ dành cho phái mạnh… còn phái nữ làm những công việc nhẹ nhàng như… tráng bát cùng phái mạnh hahaha.
– Dọn đi, ngồi đấy mà nói phét.

Mải nói chuyện giờ mới để ý, hôm nay cô ăn mặc khá kín đáo, cô chỉ mặc cái quần ngủ màu xanh với cái áo len trắng cổ dài, chân lại còn đi dép bông chứ, nhìn như học sinh cấp 3 chứ cô giáo thì không giống lắm. Phải nói dáng người cô rất mảnh, nhìn chỉ muốn ôm thôi. Tôi là tôi hơi thực dụng tí, lúc mới gặp cô là tôi liên tưởng ngay đến con nhỏ BoRam của nhóm T-ara.

Cô đẹp lắm luôn ý, dáng nhỏ nhỏ dễ thương…, nhất là đôi mắt, đôi mắt cô rất hiền, rất trong… thật đẹp…