Nhã Uyên

Hắn đưa cho tôi một chiếc laptop kết nối sẵn với hệ thống camera trong biệt thự. Đây là những camera chuyên dụng đắt tiền, nên rất tinh vi, hệ thống cũng như laptop này được bảo mật tối đa với đường truyền riêng. Từ laptop, tôi có thể quan sát mọi ngõ ngách trong nhà, có thể chiếu cận cảnh mọi chi tiết. Như thể để tôi có thể quan sát và đảm bảo chắc chắn hắn sẽ không ép buộc nàng làm bất cứ gì nàng không muốn. Đổi lại tôi sẽ làm theo kịch bản mà hắn dựng sẵn.

Bước đầu tiên, tôi sẽ nói với nàng rằng hắn đồng ý đầu tư vào công ty tôi, do đó tôi có một khoản tiền để trả bớt nợ. Đổi lại, Nhã Uyên sẽ sang quản lý một công ty chuyên kinh doanh hàng mỹ phẩm, dịch vụ spa trong số những công ty con của hắn một thời gian mà không nhận lương, cho đến khi tôi có thể hoàn trả lại hắn số tiền đầu tư. Lúc đó nàng có thể nghỉ việc nếu muốn. Nếu nàng tiếp tục làm và làm tốt công việc thì hắn sẵn sàng trả lương tương xứng. Do hắn có thế lực, nên đại bản doanh thực sự của công ty là căn biệt thự đó – nơi nàng sẽ đến làm, chứ không phải là văn phòng công ty, nơi chỉ có tính chất ngụy trang. Và đương nhiên, sẽ có những nhân viên khác cũng làm ở đó chứ không chỉ riêng nàng. Mỗi nhân viên là một phòng riêng. Mỗi người làm một công việc nhất định nhưng không ai biết ai làm gì. Có thể là làm cho hắn hay cho một ai đó thì chỉ có hắn mới biết, và họ báo cáo cũng như nhận nhiệm vụ trực tiếp từ hắn. Mỗi người khi vào làm đều phải ký giấy đảm bảo mọi việc xảy ra bên trong công ty được giữ bí mật, kễ cả giữa nhân viên với nhau. Lúc đầu nàng có vẻ ngại ngùng, nhưng sau khi hắn đưa tôi và nàng đến đó tham quan, nàng cũng yên tâm và vui mừng. có lẻ, mấy tháng qua không giúp gì được tôi làm nàng áy náy chăng.

Hai tuần đầu tiên trôi qua thật nhanh. Tôi vẫn âm thầm làm quan sát từ xa qua laptop. Hắn cũng chỉ ghé công ty 1,2 lần mỗi tuần. Kiểm tra công việc hỏi han các nhân viên cũng như nàng. Tuy không có gì quá đáng, nhưng có vẻ hắn và nàng như thân hơn. Thỉnh thoảng cũng có cười đùa pha trò. Đôi lúc nàng có đánh nhẹ hắn, khi hắn nói đùa gì đó. Tuyệt nhiên không có dấu hiệu gì cho thấy hắn đang gạ gẫm nàng cũng như nàng không có cử chì gì gọi là cợt nhã với hắn. Nàng đi làm ăn mặc vẫn kín đáo, sơ mi với quần tây hay là váy ngắn đến gối. Lúc nào cũng có chiếc áo vest khoát bên ngoài. Trước đó tôi chưa thấy nàng mặc đồ công sở bao giờ nên không nhận ra khi nàng mặc đồ văn phòng lại sang trọng và quyến rũ đến vậy.

Hầu như cả ngày làm việc tôi chỉ ngồi quan sát nàng qua laptop. Nhưng thú thật tôi cũng đôi lần mở sang kênh camera của phòng sauna. Đôi lần bắt gặp nhân viên vào trong đó thư giãn. Đặc biệt có lần thấy một cô nhân viên nữ vào đó. Lúc đầu cô ta chỉ quấn khăn ngang người. Lát sau thì cởi ra hoàn toàn. Quả thật tay này có mắt nhìn. Nhân viên nữ nào cũng xin và hấp dẫn. Cô này cũng vậy, tuy khuôn mặt không bằng Nhã Uyên, nhưng thân hình bốc lửa hơn. Ngực to hơn, mông to, vểnh về sau như khêu khích. Mặc dù Nhã Uyên trong lòng tôi là số 1, nhưng tôi cũng không thể ngăn mình tự thủ dâm khi nhìn cô gái đó nằm xông hơi, phơi bày thân hình quyến rũ trước ống kính camera. Tôi tự hỏi không biết có khi nào hắn cũng có đang theo dõi camera ở một nơi khác? Hy vọng Nhã Uyên không bao giờ sử dụng phòng sauna đó. Quả vậy, trong 2 tuần qua, chưa một lần nào nàng vào đó. Nói đúng hơn, nàng chỉ quanh quẩn trong phòng làm việc, hết ngày thì về.

Khi mọi chuyện bắt đầu, tôi cũng có chút lo lắng. Nhưng qua những gì quan sát được 2 tuần qua, tôi phần nào cảm thấy an tâm. Chỉ còn 2 tuần nữa thôi, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Sang tuần thứ 3, hắn có ghé ngày thứ 2 một chút rồi đi. Đến thứ 5, thì tôi nhận được tin nhắn của hắn nói rằng tối nay nàng sẽ tháp tùng hắn đến một buổi dạ vũ. Khi buổi làm việc kết thúc, hắn sẽ đến đón nàng đi, và khi tiệc tan sẽ đưa nàng về. Tôi có nhiệm vụ phải cho nàng đi và thuyết phục nàng đi nếu nàng từ chối. Trong tin nhắn, hắn còn đưa tôi một mật mã để truy cập hệ thống camera trên xe và phòng dạ vũ đó. Quả vậy sau đó ít phút, Nhã Uyên có gọi cho tôi hỏi ý về việc hắn mời nàng đi dạ vũ. Yên tâm rằng đã có camera quan sát, nên tôi cũng động viên khuyên nàng nên đi. Biết đâu nhờ đó mà nàng quen thêm nhiều nhân vật quan trọng khác, có lợi cho công việc sau này. Tôi có chút băn khoăn rằng, hình như nàng chưa có bộ đồ dạ vũ nào ở nhà, thì nàng cho hay, hắn đã chuẩn bị sẵn. Để tiết kiệm thời gian,khoảng 1 tiếng trước khi hết giờ làm, trợ lý của hắn sẽ mang đồ sang và trang điểm cho nàng luôn.

Từ lúc nhận được tin nhắn, ngày làm việc của tôi trôi qua trong thấp thỏm hồi hộp. Hắn sẽ cho nàng mặc gì đây? đi đâu? sẽ có chuyện gì xảy ra chăng. Khoảng 4:30 chiều, trợ lý và một nhân viên nữ đến. Đưa cho nàng một túi shopping bảo vào trong phòng chuẩn bị. Vào trong, nàng trút bỏ bộ đồ công sở, khoát lên cái đầm hắn mua. Chiếc đầm màu đen như tôn lên làn da trắng ngần mịn màng của nàng. Phía trên không tay, 2 dây vai nối liền 2 mảnh vải hai bên ôm chặt vừa vặn 2 vú , ở giữa khoét sâu tận bụng. phía sau hoàn hở lưng, khoe bờ em thon thả của nàng. Chiếc áo lót nàng trở nên thừa thải vô duyên. Nàng chặc lưỡi, cởi nó ra. Rồi xoay tới xoay lui, khom lên khom xuống. Không ngờ cái đầm vừa vặn đến nổi ôm sát người nàng nên dù thế nào, ngực nàng cũng không lộ ra.

Phần dưới bó sát mông nàng, chạy dài đến cổ chân. Bên hông xẻ đường từ giữa đùi đến hết bên dưới, tựa như sườn xám vậy. Ngoài ra, hắn còn chuẩn bị luôn cả một đôi giày cao gót hợp với bộ đồ đó.

Quả thật, trong bộ đầm đó cộng thêm tài trang điểm của của cô nhân viên nàng đẹp lộng lẫy, nhưng cũng khiêu gợi đến lạ! Đôi giầy hơn 15 phân làm dáng nàng thêm uyển chuyễn. Mỗi bước đi, mông nàng đánh qua đánh lại, làm tôi nhìn qua màn hình mà cũng phải nuốt nước bọt thèm muốn.

Chuẩn bị xong xuôi, thì hắn cũng vừa đến. Lên xe, hắn và nàng ngồi phía sau trò chuyện, còn bên trên là tài xế và tay cận vệ. Cũng chỉ là những câu thăm hỏi qua loa về công việc. Nhưng hắn cũng không quên nhìn ngắm nàng, và khen nàng đẹp. Tôi thoáng thấy má nàng ửng hồng, thẹn thùng!

Hắn lấy ra 2 cái mặt nạ nhỏ, bảo là thông lệ của buổi tiệc mọi người đều phải đeo nó. Chủ yếu để che đi danh tánh của những người tham dự bởi vì trong đó có nhiều người là yếu nhân, chính trị gia hay doanh nhân nổi tiếng. Chiếc xe chạy khá lâu và camera không quay được quan cảnh bên ngoài nên tôi không nhận ra được là họ đi đâu. Lát sau khi xe dừng lại, hắn đi ra trước rồi qua bên kia mở cửa cho nàng. Đến đây, không còn nhìn được gì thêm nữa, nên tôi chuyển sang kênh của phòng dạ vũ!

Bên trong phòng dạ vũ là một dạng ballroom. Chính giữa có lẻ là sàn khêu vũ, hai bên là dãy bàn ghế để khách ngội dự tiệc. Lúc này, mọi người đang đứng giữa sàn trò chuyện, như chờ đợi ai đó. Ai ai cũng đeo mặt nạ. Tôi để ý thấy bên cạch mỗi người đàn ông là một cô chân dài. Tuy không nhìn rõ mặt, nhưng vóc mình cô nào cũng cao, ba vòng cân đối. Tính ra có lẻ ít cũng phải người mẫu, hoa hậu hay ít nhất cũng là hot-girl chứ chẳng chơi.

Đột nhiên mọi người dạt ra 2 bên, nhường chỗ cho hắn và nàng tiến vào. Hắn có lẻ quá quen với hoàn cảnh này. Mặt vẫn bình thản, còn nàng thì có vẻ ngượng ngùng nhưng không dấu nổi sự kiêu hãnh. Hắn và nàng đi vào cứ như ông vua và hoàng hậu rẽ đám đại thần dạt ra 2 bên đi lên ngai vàng vậy. Tuy nhiên, ở đây phía trước mặt hắn còn 3 người đàn ông vẫn đứng ở giữa. Một người đầu bạc, một người cao cao tóc đen nhánh, và một gã đầu hói miệng đang ngậm xì tẩu. Điều đặt biệt là cô gái bên cạnh người cao cao đầu đen là một cô gái tóc vàng. Hắn dẫn nàng đến trước mặt 3 người đó, bắt tay chào hỏi, xong vỗ vỗ vai nàng như đang giới thiệu. Nàng khẽ cuối người chào hỏi họ. Sau đó, hắn quay xuống như tuyên bố gì đó. Và kết thúc bằng một tràng vỗ tay của mọi người. Xong ai về chỗ ngồi của người ấy. Tôi cũng lấy làm lạ vì dường như ai cũng biết chỗ của mình rồi. Hắn ngồi ở dãy bên trái của sàn, vị trí thứ tư.