Người trong giang hồ

“Chuyện gì đó!? Thằng nào dám đánh lộn trong khu của tao” Một thanh niên da ngăm đen, cao, đầu đinh tay cầm điếu thuốc còn cháy dở ném xuống đất.

“Dạ anh Ba, thằng này là người mới nên chưa biết chuyện, nên thằng Huy định đập nó một trận cho nó biết mùi”

Ba Thẹo đi lại gần Thái Sơn, anh nâng cằm nó lên, ngó xung quanh, sờ vào tay chân nó, rồi cười.

“Tướng thằng này được, cũng cứng cáp đó, theo tao đi đánh lộn kiếm miếng ăn không?”

“Việc gì tao cũng làm, miễn là có tiền” Thái Sơn nói.

“Đàn ông là phải như vậy, phải như vậy, phải như thằng này, tụi mày học hỏi nghe chưa” Ba Thẹo vỗ vai nó.

“Phụt” thằng Huy phun nước bọt không phục.

“Sao đấy? Mày có ý kiến gì à Huy?”

“Nhìn mặt thằng lồn này em không phục anh à, cho em tay đôi với nó một trận, thua nó em gọi là nó đại ca luôn”

“Nếu tao để im chuyện này thì tụi mày cứ mâu thuẫn sao mãi sao mà ở chung được, đánh tay đôi cũng được, mày thấy sao, à mà mày tên gì?”

“Tao… tao tên Sơn, nếu nó muốn đánh thì đánh, tao thua thì tao theo mày, gọi mày là đại ca”

“Khi nào tao quăng điếu thuốc lên trời thì hai thằng mày lao vào đánh, chừng nào có thằng chịu thua thì mới tính thua còn không thì đánh tới chết cho giống phim xi – nê luôn khà khà”

Ba Thẹo châm điếu thuốc, rít vài hơi rồi giơ lên trời. Rồi hắn búng điếu thuốc lên. Thái Sơn lao vào đấm thẳng vào mặt thằng Huy, rồi bồi thêm một đòn gối vào be sườn của nó. Huy nhăn mặt đau đớn sau khi bị đầu gối của thằng Sơn đập vào.

“Hay, hay, thằng này có tố chất này” Ba Thẹo cùng đám đàn em xung quanh vỗ tay.

Thái Sơn vung tay định đấm thì bị Huy gạt ra phản đòn bằng một cú đấm thẳng vào má. Sơn cũng tung một cú đá vào mặt Huy nhưng bị Huy bắt bài và né được. Cùng lúc đó sấm chớp nổ vang rền làm Huy giật mình. Thừa nước đục thả câu Sơn đấm mạnh vào cổ Huy làm gã ngã gục xuống ôm cổ giãy đành đạch. Sơn tiến lại định đánh tiếp thì Ba Thẹo nắm tay Sơn lại.

“Mày thắng rồi, tha nó đi, mai nó còn đi kiếm tiền nữa”

Ba Thẹo đỡ Huy lên, cầm tay hai thằng bắt với nhau.

“Từ nay hai thằng mày cố gắng làm việc với nhau, đừng có đấu đá nhau, tụi mình đều là bụi đời đánh lẫn nhau làm đéo gì, thích đánh thì theo tao vô chợ đánh tụi bảo kê chợ Cầu Ông Lãnh kia kìa”

“Mày có sao không? Tao xin lỗi vì mạnh tay với mày” Thái Sơn vỗ vai Huy.

“Không sao, hơi đau một chút. Mày cũng có”nghề”đó. Đánh lộn thì mới quen nhau chứ”

“Sơn, từ nay mày theo tụi tao kiếm ăn, có đói cùng chịu có no cùng no”

Sáng hôm sau, chợ Cầu Ông Lãnh.

“Đưa tiền đây, hết tháng rồi còn chưa chịu đưa à, mày có tin tao dẹp có sạp rau này không” Một đám du đãng đứng trước một sạp rau củ của một bác gái uy hiếp.

“Mấy cậu thông cảm cho tui, mấy bữa nữa tui gửi mấy cậu, mấy hôm nay trời mưa liên miên bán ế quá”

“Con mẹ bà, bà trễ gần cả tháng rồi, có tin anh Tám không cho bà bán nữa không” Tụi du đãng đập phá tan nát làm ai đi ngang cũng sợ không dám đến gần.

Đứng gần đó là Sơn và Huy đang đi bán báo và kẹo cao su.

“Tụi nó là ai vậy?” Sơn hỏi.

“À, tụi nó là đàn em của anh Tám Sọ đó, khu vực chợ nông sản này do ổng bảo kê”

“Bảo kê gì mà phá hàng của người ta hết vậy”

“Chắc bả thiếu tiền tụi nó đó, thôi đi bán lẹ đi, gần trưa rồi kìa”

“Sau này tao sẽ lên làm trùm, để mọi người dân ở đây không phải khổ sở như vậy nữa”

“Trời đụ, mày be bé cái mồm đi, ảo tưởng cũng vừa thôi chứ để tụi nó nghe được nó chém cho tan xác bây giờ” Huy bịt miệng nó lại.

Thái Sơn nhìn cảnh tụi du đãng đi đến từng sạp thu tiền, lớn tiếng dọa nạt từng tiểu thương trong chợ. Tiền bảo kê với giá ngất ngưởng trên trời như triệt đường sống của họ, nếu không đóng thì họ coi như hết đường kinh doanh ở trong chợ vì sẽ bị tụi nó làm khó làm dễ thậm chí dọa giết. Lúc này trong đầu Sơn nảy lên một tham vọng đó là lên làm người đứng đầu.

Phần 3

“Hôm sau ngày đầu mày bán được không cu Sơn? Ngồi xuống uống miếng nước nè”

“Cũng được anh, mà khu này rộng quá nên em đi lạc hoài”

“Mà mày nên nhớ, bán trong khu Cầu Ông Lãnh, Bến Vân Đồn thôi nha, qua khỏi đây coi chừng bị tụi Bi Lớn nó đập đó”

“Bi Lớn là thằng nào vậy anh?”

“À là thằng bảo kê tụi bụi đời bên khu trên, cũng máu mặt lắm, nó là đàn em của Tám Sọ bảo kê khu chợ Cầu Ông Lãnh, không dây được đâu.”

“Anh có từng đánh với nó lần nào chưa?”

“À thì… cũng có”

“Rồi sao anh… thắng hay thua?”

“Thua chết mẹ chứ sao. Tao còn nhớ lần đó ổng bị thằng Bi Lớn kéo nguyên một đám dồn vào đường đánh, phải chạy chết mẹ mới còn mạng về.” Thằng Huy chen vào, vừa kể vừa nhìn Ba Thẹo cười đểu.

“Mẹ mày, ai hỏi mà mày khai vậy. Làm mất mặt bố mày” Ba Thẹo đứng dậy cầm ghế nhá thằng Huy.

“Thằng Bi Lớn này ỷ nó là đàn em của đại ca trong chợ nên phách lối ngang tàn lắm, không coi ai ra gì. Gặp nó thì nhớ coi chừng lời nói đó, nó điên lắm, coi chừng ôm đầu máu mà về”

Thái Sơn gật đầu chí phải, mắt đăm chiêu suy nghĩ điều gì đó. Nó đã từng giết người, thằng đó còn là đàn em của ông Pháo – một trong ngũ đại giang hồ huống hồ gì thằng cầm đầu đám bụi đời…

“Thái Sơn, tí mày theo tao đi làm việc, bữa nay thằng Huy, thằng Tài ở nhà coi tụi nó”

“Dạ đại ca”

“Đi đâu vậy anh?”

“Theo tao thì biết” Ba Thẹo khoác vai Thái Sơn dắt đi.

Cả hai đi tới một con hẻm vắng, chỉ có ánh đèn đường le lói chiếu sáng yếu ớt xuống mặt đường. Ba Thẹo đi lại một căn nhà số 79 nằm ở góc đường rồi gõ cửa.

“Ai đấy? Đến đây làm gì?”

“Tui đến uống cà phê đỏ”

“Cà phê đỏ là cái đéo gì anh?” Thái Sơn hỏi nhỏ Ba Thẹo.

“Suỵt, đó là mật khẩu để vô đây, trong này là sòng bạc của anh Bảy Sấm, tụi mình vô đứng canh cửa thôi, mỗi thằng được vài chục nghìn một đêm đấy”

Bước vào trong là một nhà máy may công nghiệp bình thường, nhưng bên trong lại là một sòng bạc cỡ nhỏ với đủ mọi loại hình từ xóc đĩa, bầu cua, bài tây các thứ, khách ở đây đủ mọi thể loại từ trung niên sồn sồn cho tới lũ choai choai tóc nhuộm hai ba màu cũng có. Một người đàn ông khá mập ngồi trên ghế chễm chệ mồm ngậm điếu thuốc tay thì ôm eo một cô đào.

“Ba Thẹo đến rồi à, thằng này là thằng nào đấy?”

“Dạ anh Bảy, thằng này nó mới vô làm, anh coi chiếu cố nó, đánh đấm được việc lắm”

“Hà hà, đúng là tuổi trẻ tài cao, thời tao cỡ nó cũng đã ra xã hội kiếm ăn rồi, đánh đấm chảy máu đầu mới được như ngày hôm nay, vậy nên tao thích mấy thằng còn trẻ mà lăn lộn giang hồ như tụi bây lắm. Từ nay mày ra canh cửa với thằng Kha ‘ghẻ’ nha. Mày chắc biết mật khẩu rồi phải không?”

“Dạ… dạ anh Bảy, cảm ơn anh đã chiếu cố”

“Mày tên gì? Mặt mũi nhìn cũng được đó, làm giỏi đi tao cho vài con đào phục vụ mày hắc hắc hắc”

“Dạ, em tên Sơn”

“Hà hà hà, nhìn mày là biết trai tân chưa biết hơi gái rồi chứ gì! Vài bữa anh cho mày thử, ở đây gái bao la, cầm tiền này đi, coi như là quà gặp mặt anh tặng chú mày”

“Dạ cảm ơn anh” Thái Sơn lấy vài chục nghìn từ Bảy Sấm.

“Ê cu, ra đây tao chỉ cho mà làm này”

“Mày là…”