Một Đêm Chịch Mẹ Bạn (P2)

– Ai cũng được á? Sao mày phò thế?

– Đù, nó ngủ với mẹ tao chứ ngủ với tao đâu mà tao kén chọn, bà bô tao sướng với nó là được chứ tao cần gì?

– Thế tao được không?

– Mày được cái gì?

– Tao ngủ với mẹ mày nhé, hé hé

– Á đù con chó, bẫy tao à? Mày léng phéng tao cắt cu, dám đòi ngủ với mẹ tao à? (thằng Thế đạp tôi một cái lăn cha nó xuống đất) Cho ngủ dưới đất nhé con chó

– Ơ hay nhà tao mà.

– Ai bảo đòi địt mẹ tao.

– Á à nói bậy nhé, thế đéo nào mà cặc mày cũng cửng lên kìa con lợn (hóa ra thằng này cũng dâm kinh hoàng, lại còn giả bộ thanh cao đứng đắn)

– Ờ thì nói…nói chuyện đụ đéo thì ai chả cứng. Yếu sinh lý đâu mà không nứng được?

– Nè hỏi thật, nếu mẹ mày mà thích tao hơn thằng cha…

– Thích cái con mẹ mày

– Ơ, nhìn tao chả ngon hơn thằng bên UBND xã là cái chắc.

– Ừ thì…

– Mẹ mày mà thích tao hơn thì mày có cho không? Mày chả bảo là ai cũng được mà lại, cấm nuốt lời nhé.

– Ừ thì cho mày đấy (nó úi xùi cho qua chuyện)…đằng nào mẹ tao cũng chả gặp mày, gặp được vào mắt con chó. Gặp được chắc gì đã thích, mà thích chắc gì đã dám tò ten trước mặt tao.

– Nhớ cái lời hôm nay đấy nhé, lươn lẹo cắt lưỡi. Thôi mày ngủ đi

– Ơ thế đi đâu thế con chó?

– Đi vào WC thủ dâm phát (tôi thô thiển trêu nó).

– Đậu má bệnh hoạn con chó này.

…15 phút sau thủ dâm bước ra đến giường thì thằng Thế đến lượt lom khom ngồi dậy đi vào WC:

– Đi đâu mà lom khom như quét nhà thế.

– Ra mẹ nó quần rồi, thay cái quần với rửa cu đã (Thằng Thế lí nhí)

– Á à, con lợn này cũng bệnh lắm, cứ chửi tao đi. À này con lợn…

– Cái gì (thằng Thế đi đến cửa WC quay đầu lại xem tôi nói gì)

– Mẹ mày hết xẩy, tao vừa quay tay tưởng tượng đụ má mày thay thằng Mạnh bên UBND xã mà ra nhanh với ra nhiều hơn mọi ngày đấy.

– Á con chó, đợi tao xong tao cắt cổ.

Đấy, thế là từ đấy hai thằng thân nhau kể từ cái ngày thổ lộ kể chuyện dâm loạn về mẹ nó. Thằng Thế từ đó cũng bạo mồm hơn mỗi khi nói chuyện gái gú với tôi. Trước giờ nó lầm lì ít nói nên nhiều người tưởng nó lành với đụt, ai ngờ mấy cậu trông càng đụt thì có khi lại càng dâm loạn. Sau đợt đấy hai thằng chúng tôi hay nói chuyện về gái gú thoải mái tự nhiên hơn. Thi thoảng tôi còn bạo mồm trêu nó là :

– Đêm qua mộng tinh mày ạ

– Đệt, thế mà cũng khoe, éo ai quan tâm.

– À, tao mơ thấy được đụ mẹ mày đấy.

– Điêu, gặp mẹ tao bao giờ? Biết mặt đâu mà đòi mơ thấy?

– À, thì tao mơ đụ một cô trung niên trước mặt mày, nên tao đoán đấy là mẹ mày thôi (tôi nhăn nhở trêu nó, hòng chọc nó giận, ai ngờ nó còn khốn nạn hơn, trả lời cụt lủn)

– À ừ, mẹ tao bảo cặc mày ngắn lắm, lại yếu sinh lý, một tý đã ra rồi. Không có lần 2 đâu nhé.

– Ơ…(tôi á khẩu câm nín trước độ trơ thằng này).

– Mơ ít thôi cậu ấm ạ. Lo mà học đi. Nhanh lên.

Tôi vẫn thỉnh thoảng trêu chọc là muốn đụ mẹ nó, dần dần cũng thành quen, rồi thành nhàm, nó còn chả thèm đáp lại, thành ra tôi cũng chán, mất hứng dần. Sau này, thằng Thế để ý con nhỏ cùng khóa mà bây giờ là vợ, tôi cũng phải giục nó dăm lần bẩy lượt chén đi mà nó vẫn không chén. Không biết có phải giữ cho em nó không ? Hay là vì cái câu thách đố “Tao mà quân sư cho mày chén được em ấy, thì mày giới thiệu mẹ mày cho tao chén nhé Thế” nữa.

Hồi sinh viên nhất định nó không chén, hay chén rồi mà giấu thì tôi chịu, nhưng nói đến đây thì hết phần mở màn giới thiệu về thằng bạn cứt trên đại học của mình rồi. Các bạn chờ đón chương tiếp để biết thêm câu chuyện nhé.

Tôi với thằng Thế chơi với nhau được đến năm tư Đại học mới có dịp về thăm nhà nó dưới quê. Nó bảo:

– Nhà tao có cái vẹo gì mà mày cứ đòi về chơi thế?

– Ờ thì về cho biết thôi, thăm cô Mai của tao chứ sao nữa. Ba bốn năm trời thầm thương trộm nhớ cô mà chưa được gặp người yêu. Giấu người yêu tao gì đến bốn năm trời.

– Giấu cái cục cứt tao. Lại linh tinh rồi đấy. Không đùa nữa. Bao giờ mày sắp xếp được?

– Đợt này nghỉ dài, mày cứ về nhà chơi với mẹ mày trước, tao cũng về thăm bà Hồng dưới quê nhà tao nữa, rồi tao bắt xe khách lên chơi nhà mày sau. Nhớ dặn trước với mẹ mày là sắp có trai phố cao to sáng sủa, chim bự về thăm nha. Để bà đỡ bỡ ngỡ…hí hí…

– Ở đệch con lợn này, vẫn đùa à? Tao thì cũng chỉ dám xin nghỉ chỗ thực tập 2 tuần, tao về trước 1 tuần, mày về đây 1 tuần tao cho mày ở nông thôn, cây cối vườn tược ruộng đồng cho biết mùi. Về lâu hơn mày lại chán sớm thôi.

– Chán sao được, có cô Mai nữa mà. Mà nói thật tao cũng chỉ ăn rình cơm nhà mày một tuần thôi là đủ rồi. Mà một tuần cũng đủ cho tao với…

– Với cái gì?

– Với phụ mẫu mày vui chơi chứ sao, nhiều quá phụ mẫu lại không dứt được khỏi tao thì khổ lắm. Trông tao thế này cơ mà (vừa đùa tôi vừa khuỳnh tay ra như con cua để gồng cơ lên khoe với thằng bạn cứt lười thể thao, người gầy nhăng nhẳng, suốt ngày cắm đầu vào sách vở)

– Đù má con lợn này vẫn ăn nói huyên thuyên, về nhà tao chơi nhớ ăn nói cho cẩn thận, giữ mồm giữ miệng đấy.

– Biết rồi, tao đùa đấy, thôi đi ăn trưa. Hôm nay tao mời, chúc mừng kỳ này không thi lại môn nào.

– Toàn 5 với 6 mà tinh tướng.

– Ra trường có bằng là được, éo quan trọng…Ăn gì? Bún đậu lòng mơ trong ngõ Thanh Phong nhé.

– Đi thì đi…

Thế là kết thúc học kỳ, đón hè sang, tôi khăn gói ba lô về nhà thăm bà bô tôi ở nhà. Cũng hai tháng ôn thi chưa về nên tối hôm đó tôi mò lên phòng bà hai mẹ con nói chuyện:

– Dạo này người ngợm trông phì ra nhỉ? To như con gấu rồi. Có cần mẹ cùng đi mua quần áo mới không thế?

– Phì đâu mà phì mẹ? Con tập tành thể thao hơi bị chăm chỉ đấy, mẹ nhìn đây này…(nói rồi tôi vỗ bùm bụp vào các múi cơ ở bụng ra vẻ đắc thắng). Sáng thể hình, chiều đá banh, người toàn cơ chứ không có mỡ đâu nhé. Gái chạy theo môt hàng dài chờ đến lượt đó nha.

– Lượt gì thế hả cậu ấm. Học đâu cái trò để râu ria lún phún thế kia, trông già hơn mấy tuổi.

– Bận ôn thi chả cạo, mà trông cũng đàn ông cũng đẹp phết, nên con để luôn, đi cua gái cho dễ.

– Ừ, mày dạo này trông giống…

– Giống thằng Tuấn ngày xưa chứ gì? Thằng Tuấn ngày xưa chắc cũng như con bây giờ là cùng. Có hơn thì chắc chỉ hơn 1 hay 2 phân cái khúc đó thôi. Hí hí, lại nhớ nó với khúc củi thòng lọng của nó à? Hơn hai năm trời ăn cái củ khoai lông của nó mà vẫn thòm thèm à?

– Thôi đi, ăn nói linh tinh. Mẹ mày mãn kinh rồi, ham hố gì nữa, chứ không thì đến cậu cũng không tha đâu nhé, nói thế chứ dạo này nhìn cũng hấp dẫn lắm rồi.

– Lại còn chối nữa, ngày xưa mẹ mê nó chả phải cũng vì cái của nợ hùng vĩ…(mẹ lấy tay tét nhẹ tôi một cái vào má rồi bảo)

– Chuyện ngày xưa, thôi không kể lại nữa.

– Hơn năm rồi mẹ có nghe tin gì nó nữa không?

– …(mẹ im lặng không nói gì)

Tôi biết sau khi chia tay thằng Tuấn mẹ cũng buồn, không vui nổi vì thấy có lỗi với nó, nhưng có khi thế lại cũng tốt cho thằng Tuấn, chắc giờ nó cũng kiếm được người yêu trẻ trung hợp tuổi nó rồi, chứ dính với mẹ tôi đến 5 hay 10 năm nữa chắc đã ra gì. Đứa con gái nào mà vớ được thằng Tuấn, được nó chăm sóc yêu chiều như với bà Hồng mẹ tôi thì quả cũng tốt số. Riêng khoản giường chiếu thì khỏi nói, tôi vẫn phải gọi nó là sư phụ vì những màn chinh chiến giường chiếu nó hay kể tôi nghe trước đây, mà chủ yếu là giữa nó và bà bô tôi thôi. Cái đó của nó cũng đúng là hùng vĩ hơn người, coi như được trời ưu ái bù đắp cho cái phận mồ côi như nó.

Những năm đầu đại học tôi ít về nhà dần, phần vì bận, phần vì tôi muốn nhường không gian riêng tư cho mẹ và thằng Tuấn yêu đương gần gũi mà không ngại sự có mặt của tôi, nhưng mỗi lần về là tôi với nó lại nằm ngồi nói chuyện hàn huyên mấy chuyện học hành hay công việc linh tinh có khi đến mấy tiếng buổi tối. Câu chuyện đưa đẩy thế nào rồi luôn kết thúc bằng chuyện “dạo này mày với mẹ tao thế nào rồi, có gì mới không?”