Mợ tôi

Hà Nội buổi chiều hôm nay trời không lạnh lắm, ngồi một mình thấy hơi buồn, tự nhiên nhớ lại cái nóng hồi hè năm 2010 mà thấy sợ và đặc biệt là hôm trận chung kết WC giữa TBN vs Hà Lan em đã có những giây phút hồi hộp mà suýt vãi đái ra quần. Truyện là như thế này:
Cái hôm xem xong trận tứ kết giữa Hà Lan vs Brazin, đang bực mình vì thằng Brazin thua làm em cũng đi mất hơn “củ” thì ông già em bảo:
– Nghỉ hè rồi, con về quê thăm bà vài ngày đi.
– Thôi con không về đâu, ở quê bây giờ đang bị cắt điện, trời thì nóng thế này hơn nữa lại đang WC. ( Cũng nói thêm, quê em ở Hưng Yên, đợt hè năm đó chắc ai cũng biết ở nông thôn bị cắt điện nhiều như thế nào. Mà quê em lạ ở xa trung tâm nên tình trạng bị cắt điện thì thôi rồi.)

Em quyết không về quê nhưng ông già cứ ép thế nên sáng hôm sau đành khăn gói lên xe về quê vậy. Đầu tiên thì ở nhà ông bác vì bà nội em ở với bác cả trong một thị trấn, chơi được vài ngày thì ông bác bảo em về quê thăm bà ngoại ít hôm. Ý em là em định cắm rễ trong nhà ông bác nốt trận chung kết WC rồi về cũng được, nhưng ông bác giục quá nên em đành phóng xe về làng chơi một lúc rồi chiều lại vào để đêm xem trận chung kết. ( vì từ thị trấn về làng em có 13 Km ).

Vừa về đến cổng ngõ em rú ga phi xe vào thì một con chó mực từ góc vườn lao ra nhảy xổ vào xe, cũng may mà em nhảy nhanh sang một bên chứ không thì phải đi tiêm vài chục mũi phòng dại mất. Vừa giữ xe vừa gọi bà ra đuổi hộ con chó, bà tôi ra đuổi mãi mới được. Dựng xe vào nhà tôi bảo bà:

– Chó gì mà giữ thế bà, sao bà không bán đi, lỡ nó cắn người ta lại tốn tiền đền.

– Nó mới đẻ nên mới giữ thế chứ bình thường nó cũng hiền.

– Mỗi mình bà ở nhà thôi à, thế mợ với hai em đâu rồi ạ ?

– Nó ở ngoài ruộng, còn hai đứa con gửi bên bà ngoại rồi, tối mới về, có hôm còn ngủ luôn bên đó. (Chú thích: bà ngoại tôi với mợ vốn không ưa gì nhau kiểu như “mẹ chồng nàng dâu”).

Em lấy quả dưa hấu đưa cho bà để bà thắp hương rồi ngồi nói chuyện thăm hỏi linh tinh. Cũng định ra ngoài chơi cho nó thoáng nhưng Security (Con chó đẻ) đang án ngữ trước cửa nên em cứ ngồi nhìn ra ngoài mà không biết làm gì. Ăn cơm trưa xong em nằm luôn xuống sàn đá ngủ cho mát . Trời thì nóng mà lại không có điện nên trằn trọc mãi, hơn 3h buồn ngủ quá em thiếp đi lúc nào không hay. Đang ngủ thì nghe tiếng bà em gọi dậy ăn cơm, em giật mình nhìn đồng hồ đã hơn 6h mẹ nó rồi, em bảo:

– Thôi chết, sao bà không gọi cháu dậy sớm, chắc cháu không ăn cơm nữa đâu, cháu phải vào trong kia đây.

– Gớm, một năm về có một lần đã vội đi, cứ ở lại ăn cơm với bà rồi ngủ lại đây làm gì mà vội. Thế không về dưới nhà thăm chú à.

Em chả nói được gì ngáp dài một cái rồi bảo:

– Bà giữ hộ cháu con chó, cháu ra rửa mặt cho mát, khiếp nóng quá đi mất!

Ngồi ăn cơm em hỏi bà:

– Buổi tối ở quê mình có mất điện không bà?

– Cũng mất, nhưng lại có từ 9h tối đến 6h sáng hôm sau để người ta bơm nước.

Em mừng thầm vì có thể xem được trận chung kết WC. Bà ăn xong trước còn mỗi mình em vừa ngồi ăn vừa nhìn ra bên ngoài ngắm cảnh làng quê lúc chiều tà. Đang ăn thì có tiếng xe máy đi vào ngõ, nhìn ra bên ngoài thì ra là mợ em với 2 đứa em con mợ ý, một đứa học lớp 3 còn đứa kia mới hơn 1 tuổi.

– Bà ạ, ơ H (em xin được giấu tên) về lúc nào thế cháu?

– Cháu mới về sáng nay, mợ với 2 em ngồi ăn cơm luôn.

Mợ đi lấy thêm cái bát rồi ngồi cùng ăn với em, vừa ăn mợ vừa hỏi han này nọ. Chồng mợ tức là cậu của em thì ra thành phố làm ít lâu mới về, thỉnh thoảng cũng qua nhà em chơi. Ăn cơm xong ngồi uống nước chè, mỗi mình em uống vì em phải thức đêm để xem bóng đá.

– H có đi tắm không cho nó mát. Mợ em bảo,

– Dạ thôi, lúc nãy cháu lau người rồi. ( Em sợ chó nên mới nói thế )

Mợ em lấy quần áo đi tắm, một lúc sau mợ vào nhà bảo:

– Tr hôm nay ngủ với anh H nhé.

– Dạ! Thằng Tr nhanh nhảu trả lời.

Em ngủ trên chiếc giường ở gian nhà ngoài với thằng Tr, còn bà em ngủ ở giường bên kia. Mợ em với đứa con gái vào trong buồng ngủ. Em nằm thao thức không ngủ được vì uống nhiều nước chè quá, thỉnh thoảng lại giở điện thoại ra xem giờ. Tầm khoảng 1h sáng thì em thấy buồn đi tiểu vô cùng, không nhịn được em dậy định mở cửa đi ra vườn giải quyết thì vướng ngay con chó đang nằm ngoài cửa nên không dám. Bà thì đang ngáy nên em không dám đánh thức bà dậy, nghĩ thế nào em bấm đèn điện thoại đi vào trong buồng để đánh thức mợ dậy để mở cửa. Vừa soi đèn vào giường mợ đang ngủ thì chòi oy, một cảnh tượng vô cùng kích thích hiện ra trước mắt em. Mợ ý mặc một chiếc quần Jean lửng nhưng lại không cài cúc ( chắc có lẽ mợ muốn thoải mái ) nhưng tệ hơn mợ lại không mặc quần lót nên đã để lộ ra chòm lông mu vừa đen vừa mượt. Em giật mình soi đèn điện thoại ra chỗ khác và tắt đèn luôn, tim em đập thình thịch, em nín thở và cơn buồn tiểu em cũng quên luôn.

Trấn tĩnh khoảng 5 giây em bật đèn lên soi vào chỗ ấy của mợ, liếc nhìn lên mặt mợ em thấy mợ vẫn đang ngủ, định đưa tay lên sờ vào chỗ ấy nhưng lại sợ. ĐM đúng lúc này thì cơn buồn tiểu lại bùng lên, em quyết nhịn nhẹ nhàng em tiến sát mũi lại gần chỗ ấy hít một phát chỗ chòm lông, chỉ có mùi xà phòng tắm thôi các bác ạ. Em chỉ làm có thế vì em sắp vãi đái ra quần rồi nên dành lay mợ dậy, bị lay mợ như nửa tỉnh nửa mê tự nhiên quàng tay ra ôm em, em hơi bất ngờ nhưng như tỉnh hẳn nên mợ buông tay ra ú ớ định hét lên thì em bảo:

– Cháu đây, cháu H đây.

– Ôi giời, làm mợ sọ hết hồn.

– Cháu buồn đái quá mợ ơi nhưng lại sợ chó nên không dám ra. Mợ mở cửa cho cháu với.

– Ừ để mợ mở cửa. Lúc này mợ mới để ý cái quần của mình, nhanh tay mợ kéo khóa lên cài lại cái cúc ra mở cửa cho em. Giải quyết xong em vào xem bóng đá mà lòng vẫn thấy hồi hộp, suy nghĩ xem sáng mai nói chuyện với mợ sao đây. Nhưng diễn biến tiếp theo thì thật quá bất ngờ mà em cũng không dám mơ tới, mặc dù nó đều trong ý định của em cả.

Xin chú thích một chút: Mợ tôi năm nay mới hơn 30, em không biết chính xác nhưng chắc chắn là khoảng 33 hay 34 gì đó. Người ta bảo ” gái một con trông mòn con mắt, gái hai con, con mắt liếc ngang ” nhưng với mợ em chắc do công việc nên thân hình rất thon gọn, nước da trắng trẻo, khuôn mặt cũng bình thường, đặc biệt là cặp vú và mông, nhìn mà muốn bóp. Thôi không tả nữa đi luôn vào vấn đề chính.

Sáng hôm sau tỉnh dậy sau khi ngủ được một lúc ( vì em thức xem trận chung kết WC mà ), dọn dẹp xong chiếc giường thì mợ bê nồi canh bánh đa lên bảo:

– Cháu ra đánh răng rửa mặt rồi vào ăn sáng.

– Thôi ăn xong cháu mới đánh răng.

– Ừ, vậy ra ăn canh đi cháu, ở quê chỉ có thế này thôi chứ không được ăn phở như trên Hà Nội đâu nhỉ.

– Đâu, cháu toàn nhịn ăn sáng rồi đi học, mấy khi cháu ăn phở.

Em ngồi ăn với mợ và thằng em, bà em thì sửa soạn để đi chùa ( vì hôm ấy là ngày rằm ). Ăn xong mợ mang bát đũa ra sân giếng để rửa, em cũng theo ra luôn để tránh con chó đang gầm gừ. Mợ thì rửa bát, em rửa mặt bên cạnh.

– Buổi sáng ở quê không khí thoáng thật, khác hẳn với trên HN.

Mợ bảo:

– Ừ, nhưng ở quê bây giờ buồn lắm, thanh niên đi hết lên thành phố làm rồi.

– Dạ vâng.

– Múc hộ mợ thùng nước.

– Dạ.

– Được chưa mợ?

– Ừ đủ rồi.

Em ngồi xuống đối diện với mợ, thì mợ nói tiếp:

– Đêm qua cháu làm mợ sợ hết hồn, cứ tưởng trộm.

Em đang không định nói truyện đêm qua cứ để quên cho xong thì mợ ấy tự dưng khới ra nên em cũng hơi ngại.

– Vậy hả mợ? Nhưng mợ đừng kể cho ai nhé, cháu xấu hổ lắm.

– Có gì mà xấu hổ. Mợ cười bảo.

– Mà mợ cũng làm cháu sợ, tự nhiên mợ dang tay ra ôm cháu, làm cháu hơi bất ngờ.