Mộ Dung Thiên

Sau một hồi lâu Tử phong rốt cuộc cũng không chịu được nữa nhắm mắt hôn mê.

– Thật không ngờ tên tiểu tử này ra đến từ một thế giới như thế, vậy thì giữ hắn lại trong tộc xem như cũng không sao đi.

Dứt lời lão đi ra khỏi gian phòng để lại Triệu Tử Phong nằm hôn mê trong giường.

2 ngày sau.

– Thật là đây là cái thế giới nào chứ? Chả nhẽ mình lại xuyên việt đến tận đây sao? Trời ơi tin được không.

Người vừa nói không ai khác là Tử Phong. Sau khi tỉnh lại nhờ hỏi vào mấy người hạ nhân hắn mới biết được đây căn bản không phải địa cầu mà là một thế giới khác.

Huyền thiên thế giới, đây không phải là một thế giới thời đại công nghệ thông tin 4. 0 như nơi của hắn mà là một thế giới VÕ GIẢ. Nơi đây mọi người theo con đường võ học lấy tu luyện làm chính. Trên thế giới này tồn tại một thứ gọi là linh khí, võ giả không ngừng hấp thụ linh khí để tăng thực lực cho mình, song song đó cũng tồn tại linh thú linh thú cũng giống như võ giả hấp thụ linh khí để tăng thực lực cho bản thân, ngoài ra còn tồn tại những linh thảo linh dược.

Về đẳng cấp được chia làm.

++Vũ giả – ++Linh giả.

– Vũ Khí – Linh Khí.

– Vũ Đồ – Linh Đồ.

– Vũ Sỹ – Linh Sỹ.

– Vũ Sư – Linh Sư.

– Vũ Phách – Linh Phách.

– Vũ Tướng – Linh Tướng.

– Vũ Suất – Linh Suất.

– Vũ Vương – Linh Vương.

– Vũ Hoàng – Linh Hoàng.

– Vũ Tôn – Linh Tôn.

– Vũ Đế – Linh Đế.

– Vũ Thần – Linh thần.

+++ Linh thú các thể loại, chia làm nhất giai, nhị giai… mỗi giai chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ. (Linh thú lục giai có thể hóa hình)

Linh giả có thể trở thành đan sư vì họ có tinh thần lực cường đại.

Một cơn gió thổi qua khiến cho Tử Phong choàng tỉnh, hắn lắc lắc cái đầu cười nhạt vừa rồi mải suy nghĩ mà quên mất sắc trời đã tối. Hắn hiện tại vẫn chưa thích nghi được với thế giới này, đúng là thật khó tin khi mình lại xuyên việt đến thế giới này.

– Có lẽ nên chấp nhận với cuộc sống thực tại a.

Phần 3

– Nhãi kia, gia gia gọi ngươi tới có chuyện muốn nói.

Khi Tử Phong chuẩn bị đi vào phòng thì nghe tiếng nói gọi mình từ phía sau, hắn quay đầu lại thì thấy một nữ tử xinh đẹp thân mang váy lụa đang trừng mắt nhìn hắn.

– Tiểu thư ngài gọi ta sao?

– Tai ngươi bị điếc à không phải gọi ngươi thì gọi ai.

Nữ tử hừ lạnh nói, hiển nhiên nàng rất bất, mãn với Triệu Tử Phong một tên phàm nhân không biết từ đâu chui ra mà lại làm gia gia của nàng hứng thú với hắn chứ.

– À há vậy đa tạ tiểu thư.

Nữ tử váy lụa trong mắt hiện lên tia chán ghét hất hàm nói.

– Cút đi.

“Ơ cái d*t, con nhỏ này”Triệu Tử Phong Trợn tròn mắt lên, đối với lời nói của nữ từ này hắn rất là bất mãn.

– Công Tử mời ngài đi theo ta.

Bên kia một thị nữ đã tới dẫn đường cho hắn. Biệt viện của Mộ Dung gia chủ cũng không lớn lắm vả lại cũng không có xa hoa cầu kì gì, nhìn qua có mấy phần mộc mạc tạo cho người đến cảm giác gần gũi. Khi hắn vào đến thì thấy một lão già ngồi ở bàn đá chờ hắn.

– Tiền bối ngài cho gọi ta có việc gì chăng?

– Tiểu tử ta hỏi ngươi ngươi có muốn tu luyện không? Ta nhìn ngươi tố chất cũng tốt nếu hiện tại tu luyện hẳn cũng chưa muộn.

– Tiền bối ngài… ngài nói thật sao? Ngài có thể cho ta tu luyện?

Triệu Tử Phong phấn khích hỏi Mộ Dung lão, từ khi đến thế giới này hắn rất muốn được trở thành một võ giả, một võ giả nha có thể tu luyện có thể bay viu viu như mấy nhân vật trong truyện mà hắn hay đọc nha, lão già Mộ Dung nói với hắn điều này làm sao hắn không vui mừng được.

– Ừm điều đó là thật. Có điều ngươi phải gia nhập Mộ Dung gia ta, ngươi coi như đã là người của thế giới này vậy thì hãy quên tất cả đi hãy làm một con người mới hòa nhập với thế giới này.

Mộ Dung gia chủ gật gù chậm rãi nói.

– Vãn bối bái kiến gia chủ, xin gia chủ nhận một lạy của vãn bối.

Dứt lời Triệu Tử Phong quỳ xuống hướng Mộ Dung gia chủ lạy một lạy, đối với lão gia chủ hắn cảm kích vô cùng, hắn đến một thế giới võ giả vôn lấy thực lực vi tôn mà đối với một người bình thường nhwe hắn vốn sẽ không được các võ giả để vào trong mắt mà lão già MỘ Dung này không chỉ cho hắn ở lại Mộ Dung gia mà còn cho hắn tu luyện hiển nhiên là quá tốt đối với Triệu Tử Phong rồi.

– Haha tốt tốt, đứng lên đi coi như tiểu tử ngươi lễ phép, ta sẽ dạy cho ngươi những cái căn bản nhất.

– %#$@%$&^#%&*%… được rồi ngươi thử ngồi xuống cảm nhận linh khí thiên địa xem, phải nhỡ trên con đường tu luyện phải luôn thật bình tĩnh không được nóng vội.

– Nghe theo lão gia chủ.

Triệu Tử Phong ngồi dưới một gốc đại thụ cảm nhận linh khí xung quanh.

Không quá bao lâu hắn cảm nhận được xung quanh mình có từng đạo năng lượng bay lơ lửng quanh mình, nom theo cách hít thở mà lão gia chủ đã dạy cho hắn từng dải năng lượng xung quanh Triệu Tử Phong dần bị hắn hấp thụ vào người tiến vào trong từng đạo kinh mạch và tập trung ở đan điền.

Không biết đã bao nhiêu lâu trên người của Triệu Tử Phong phát ra tiếng nổ nhẹ, xung quanh hắn tọa ra từng tia sáng màu tím đen. Mộ Dung gia chủ một bên quan sát thầm líu lưỡi. “Tên tiểu tử này yêu nghiệt a, người ta cảm nhận linh khí đột phá Võ giả phả mất mấy ngày còn tên tiểu tử này thì sao? 5 canh giờ mà đột phá võ giả rồi, yêu nghiệt yêu nghiệt a” Trong lòng lão thầm nhủ nhất định phải bồi dưỡng tốt tên tiểu tử này.

Nửa canh giờ sau Triệu Tử Phong cũng kết thúc cảm nhận linh khí, mở mắt ra nhìn lão gia chủ.

– Gia chủ, thật đa tạ ngài quá.

– Ngươi cái tên yêu nghiệt này, mới vậy mà trở thành võ giả rồi. Cũng tốt, sau này Mộ Dung gia ta lại có thêm một thiên tài rồi.

Tử Phong bị những lời này của Mộ Dung gia chủ làm cho hắn vui mừng, thầm nghĩ.

“Vậy từ sau này ta đã trở thành võ giả rồi, đáng tiếc ta còn cảm thấy mình hấp thụ linh khí hơi chậm” nếu để cho mọi người biết được suy nghĩ của hắn thì không biết có vác gậy ra đạp cho hắn không nữa, người ta mất mấy ngày mới có thể cảm nhận được linh khí tồn tại mà hắn a, hắn mất bao nhiêu thời gian? Mấy canh giờ lận đó.

Mộ Dung gia chủ cười ôn hòa nói.

– Tốt lắm tiểu tử, cũng không còn sớm nữa ngươi về đi. Từ nay ngươi đã là người của Mộ Dung gia nên cũng thay tên đổi họ đi. Từ nay về sau nhớ kỹ, tên của ngươi là Mộ Dung Thiên.

Nói rồi lão khoát tay đi vào trong biệt viện để lại hắn đứng một mình dưới gốc cây cổ thụ.

– Đúng rồi ha, ta đã là người của Mộ Dung gia, đã là một võ giả, cha… mẹ… hai người ở cõi linh thiên có biết không? Con đã trở thành một võ giả, con sẽ cố gắng tu luyện một ngày nào đó sẽ đứng ở đỉnh cao võ học để cho hai người xem.

Trước khi về hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao kia gạt đôi mắt kiên định nói:

– Từ nay tên của ta là Mộ Dung Thiên.

Phần 4

– Sáng sớm ban mai từng tia nắng ban mai bắt đầu le lói trên đường chân trời báo hiệu cho một ngày mới bắt đầu, trong gian nhà có đôi chút mộc mạc một người thanh niên ngồi thiền mở mắt ra, trong đôi mắt lóe lên tinh quang. Mộ Dung Thiên sau khi luyện công xong liền đứng dậy làm một động tác ưỡn người, tinh thần sảng khoái nhìn lên bầu trời trong xanh ấy.

– Thật không ngờ sau khi luyện công xong tinh thần ta lại được thoải mái như thế.

Kể từ khi hắn bắt đầu bước vào con đường võ giả đến nay đã được 2 tháng, trong 2 tháng này hắn từ vũ giả sơ giai đã đột phá đến vũ giả trung giai đỉnh phong tốc độ tiến giai cũng gọi là nhanh ha