Ly Lồn To Cuồng Dâm

– Mai hai đứa mình đã tốt nghiệp ra trường rồi, sau này ra trường anh cũng phải hứa sẽ bảo vệ em, như bây giờ, không được chạy theo người khác bỏ rơi em đâu nha.

– Em cho anh địt hàng ngày thì tất nhiên là anh không thể nào xa em được rồi.
Hoàng trêu chọc, cái buồi của anh cắm hết chiều dài vô lồn to của Ly.

– Em không nói đùa đâu, anh phải hứa một lưòi đó, sau này có gì em cũng sẽ bám chặt lấy anh, anh có muốn quất ngựa truy phong cũng hổng nổi.

– Ai biểu hổng được, anh chẳng đang quất ngựa đây là gì.

Câu nói của Hoàng làm Ly đỏ bừng cả mặt, cái tư thế này của hai người, Ly thì bò bằng hai đầu gối còn Hoàng thì cứ vừa nhắp vô lồn to nàng vừa vỗ vào mông nàng kêu tanh tách như thế này chẳng giống như nàng đang là ngựa để anh cỡi là gì. Ly bị Hoàng trêu thì biết chẳng nói lại cái miệng dẻo quẹo của anh, thành ra nàng cũng để mặc cho địt mà chẳng nói nữa để chuốc thêm phần thiệt.

Vả lại nàng đang cảm thấy tràn trề tình yêu, Hoàng địt nàng khiến Ly cảm thấy mình đang được che chở trong vòng tay của một người đàn ông tin cậy, cho nàng gởi gắm cả cuộc đời.

– Cho anh địt lỗ đít nha, một chút thôi, anh sẽ địt nhẹ mà.

Hoàng rút buồi ra khỏi lồn to của Ly rồi van vỉ bạn gái, tự dưng đêm nay anh lại muốn được thử lại cảm giác chật chội hơn, bó sát hơn mà cái lỗ bên dưới đó của Ly tạo ra cho anh. Ly mím môi, làm ra vẻ suy tánh trước khi mỉm cười ưng thuận. Hai tay vòng ra mông, Ly bành hai bên đít của mình ra cho cái lỗ ấy nở to, từng chút một, Ly thấy buồi của Hoàng cắm vô đó.

– Nhẹ nha anh, kẻo như hôm rày mấy ngày sau em đau đít không đi lại được đó. Mà sáng mai là lễ ra trường, anh lắp đít em thì cũng cẩn thận, đừng để mai em vì bị anh địt đêm nay mà đến buổi lễ ra trường của mình cũng không được dự đó nha.

– Em nhắc anh mới nhớ mai là ngày quan trọng nhất của hai đứa mình đó, anh hồi hộp cái lúc được cầm bằng tốt nghiệp quá.

– Anh này kì, mai quan trọng nhưng đâu phải là quan trọng nhất. Quan trọng nhất phải là ngày cưới của hai đứa mình kìa.

– Ừ anh xin lỗi, thôi anh xuất ra đây. Ngủ sớm, mai hai đứa mình còn phải qua đón Hà nữa. Đêm nay hắn ngủ lại với Nhi nên mai không có xe tới trường.

– Thế thì mai hắn làm sao dậy sớm được.Khổ thân cả nhỏ Nhi đêm nay lại khốn khổ nữa. Em nghe nhỏ Nhi tâm sự là hắn địt cũng khiếp lắm, chắc chẳng thua gì con thú đang hiếp em bây giờ đâu.

– Á, em dám ví anh như thú à…..

Hoàng bật cười, anh rút buồi khỏi lỗ đít của Ly rồi cắm trở lại vô lồn to nàng, bắt đầu tăng tốc. Chỉ mấy phút sau, Ly đã nghe thấy tiếng tinh dịch rót rét tràn ngập trong cái lỗ kín đáo nhất của nàng. Nàng ôm lấy Hoàng, mãn nguyện và hạnh phúc vô cùng, mặc kệ cái cảm giác ọng ạch vì nước mà Hoàng xuất vô bên dưới cơ thể.

Tháng sáu, mới năm sáu giờ sáng mà nắng đã rọi vào, nắng buổi sớm không nógn, cũng không gay gắt, nhưng nó cũng đủ khiến cho hắn tỉnh giấc. Mắt vẫn còn lim dim ngái ngủ, Việt Hà quờ quạng xung quanh, uể oải ngồi dậy. Theo một phản xạ đã trở thành thói quen, hắn đưa tay sờ xuống dưới, cái chỗ mà con cặc hắn nằm vắt vẻo qua một bên đùi, nom đến là thảm hại.

Cái vẻ ỉu xìu này khác hẳn với hàng ngày, thường ngày mỗi khi hắn ngủ dậy, cái đầu buồi của hắn lúc nào cũng căng phồng lên đòi phải được địt vào lồn to đàn bà theo một cách bắt đầu ngày mới của riêng hắn.

Việt Hà lật cái tấm mền đắp ngang qua bụng hắn, quay sang hắn thấy cô bạn gái vẫn đang ngủ ngon lành, cô nàng quay về phía hắn, trong lúc ngủ vẫn còn cười một cách rất thoả thích và mãn nguyện.

– Địt nhau be bét suốt cả đêm qua, chẳng trách đến buồi cũng không ngỏng lên được.

Hà làu bàu, hắn vừa đặt một chân khỏi giường xuống nền nhà là đã vấp ngay phải đống quần áo vất la liệt bên dưới. Đêm qua lúc kéo Nhi về đây làm tình, hắn hấp tấp đến nỗi không chờ đợi nổi quá một phút trước khi lột truồng cô nàng và bế ngay lên giường bắt dạng háng ra.

Hà mệt mỏi ngửa cổ nhìn lên, mới có năm giờ rưỡi, tuy nói là sáng nay phải thức dậy sớm vì lát nữa Hoàng và Ly sẽ qua đón hắn cùng đến trường nhưng hắn chẳng thích thú gì khi bị tỉnh giấc vào cái lúc sáng bảnh mắt thế này. Lạ thiệt, đáng lí sau khi hành lạc với Nhi đêm qua như thế thì hắn phải ngủ ngon giấc mới đúng, thế mà gã lại bị thức dậy trong cái trạng thái bồn chồn như vầy.

Nếu lấy lí do rằng hôm nay là ngày hắn sẽ làm lễ tốt nghiệp nhận bằng ra trường mà hồi hộp quá đến nỗi mất cả ngủ thì lại càng tức cười. Công bằngmà nói, chính hắn cũng không hiểu tại sao mình lại có thể lê lết nổi qua bốn năm học đại học để đến được lúc tốt nghiệp thế này. Nếu không nhờ Hoàng, thằng bạn thân của hắn mấy năm liền cứ phải lẽo đẽo giúp hắn ôn bài, rồi còn thi hộ hắn mấy cái môn học khó thì lúc này hắn không đúp cũng đã bị buộc thôi học sớm rồi.

Vậy mà hắn lo lót cũng đủ để cầm cái bằng không đến nỗi tệ khi ra trường, tuy không đạt loại xuất sắc như Hoàng nhưng với cái bằng sắp nhận thì Việt Hà hiểu, hắn cũng không quá khó kiếm job khi tốt nghiệp, nhất là khi hắn có thừa tại ăn nói bẻm mép để đánh bóng bản thân. Nghĩ đến thế hắn khoái trí lắm, đúng là lúc này hắn chẳng so nổi với thằng bạn nhưng ai mà biết đâu khi ra trường hắn sẽ có điều kiện để vượt xa Hoàng.

Đáng lí hắn phải hết lòng cảm ơn thằng bạn nhưng quả tình, cứ nghĩ đến cái cảnh cô nàng tên Ly là người của Hoàng là hắn thấy cực kì ganh tỵ và đố kị. hà cớ gì cứ cái gì tốt nhất, đẹp nhất thì đều về tay thằng bạn của hắn như vầy, nom con bồ của nó ngon không chịu được, mông ra mông, vú ra vú, mỗi lần cô ả bước đi, mấy cái bộ phận ấy cũng đong đưa theo từng bước chân khiến Hà nhìn mà nước miếng trong mồm cứ nhểu ra.

– Đàn bà ngon như thế được địt một lần rồi chết cũng đáng.

Trong tâm lúc nào anh cũng tự bắt mình phải quên người con gái ấy đi, có lẽ nàng lảng ra khỏi anh lại là một điều tốt cũng nên. Như vậy nàng đỡ khổ mà bản thân Hoàng cũng đỡ khó xử. Hoàng tới, từ sau lưng anh đã thấy người đến thăm mình là Nhi, hai bím tóc dài ngang lưng đúng là của Nhi, hoá ra anh đoán đúng, thậm chí bây giờ anh còn có thể nói ra được lí do Nhi tới thăm anh. Nàng cần môt người bạn để tâm sự, để trút những tủi hờn lúc này, mà quả là lúc này thì chỉ có Hoàng là người có thể chia sẻ.

– Anh khoẻ không anh Hoàng ?

Nhi bùi ngùi đẩy nhẹ một chiếc túi rất bự, đầy đủ những bánh trái bên trong. hoàng thấy rõ đôi mắt rất đẹp của Nhi giờ sưng húp, có lẽ nàng đã khóc nhiều lắm mới ra nông nỗi vậy.

– Anh khoẻ, mọi thứ ở đây đều ổn, mấy cấn bộ ở đây đối xử với anh cũng tốt. Họ biết anh có bằng đại học nên đã bốtrí anh làm việc bàn giấy văn phòng nên cũng không vất vả gì.

– Anh đừng nói vậy, em biết anh khổ lắm, anh đừng dối mình, dối em.

Nhi bưng mặt như sắp khóc khiến Hoàng phải vỗ về an ủi. Một công việc khó khăn của Hoàng vì theo như Nhi nói, đúng là anh cũng tự dối lòng đôi chút.

– Anh đâu có khổ, em không thấy anh sống rất vui vẻ hay sao. Có khi anh còn thích nhàn nhã trong trại giam hơn là suốt ngày tất tả ngược xuôi làm anh giám đốc. Mỗi tội hơi cô đơn chút xíu nên anh rất cảm ơn em đã tới thăm anh.

Nhi gật đầu, cố không khóc, quệt vội những giọt nước mắt đang rơm rớm bám trên mi mắt trước khi chảy xuống thành một dòng nhỏ bò lăn tăn trên má.