Làm người yêu của mẹ

“Chưa có khi nào tốt hơn hiện tại!” Ba kêu lên, rồi hét to. “Ê, gợi cảm lắm!”

Tôi nhìn xuống thì thấy mẹ đã đến trước nhà. Tôi nheo mắt lại để nhìn kỹ và nhận ra bộ đồ tắm bikini của mẹ, nó thật sự “thiếu vải” như thế nào. Hai bên người mẹ chỉ là dây buộc quanh hông và không có nhiều vải ở giữa hai chân mẹ. Phần trên ngực thật là mỏng manh, hai miếng vải hình chén che hai vú của mẹ được cắt góc và phơi bày toàn bộ bên trong, đến gần tới núm vú.

Khi mẹ cười và vẫy tay chào ba, tôi phải thừa nhận là mẹ rất hấp dẫn. Mẹ đến phòng tập thể dục vài lần mỗi tuần. Đôi chân dài của mẹ có hình dáng sắc sảo. Bụng mẹ phẳng, eo thon, mông mẹ phồng to ra đủ để tạo nên một hình dạng nữ tính tuyệt đẹp.

Mặt mẹ đẹp không thua kém hình dáng của mình. Mái tóc đen dài và mượt mà dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt bồ câu to tròn của mẹ đủ để làm tan chảy bất cứ ai. Mẹ có một nụ cười dễ thương, kiểu cười làm cho bạn phải cười lại. Đôi môi dày của mẹ trông thật khiêu gợi.

Khi mẹ đi tới chỗ hai cha con tôi, tôi thấy mình đang nhìn vào ngực mẹ, nó đang sáng bóng từ kem dưỡng da chống nắng. Tôi thầm khen ba đã thực sự biết chọn vợ.

Tôi lắc đầu khi nhận ra mình đang dò xét cơ thể mẹ. Chết rồi, ba đang thấy tôi nhìn ngắm mẹ. Ý nghĩ của tôi sau đó chuyển sang những gì sẽ xảy ra khi ba mất. Tôi đã đóng học phí cho năm cuối và bảo hiểm của ba không chỉ trả xong tiền nhà mà còn một số tương đối nhiều ở trong ngân hàng. Mẹ tôi thì đang là một cô giáo dạy tiếng Anh ở một trường trung học, và tôi dự định sẽ sống với mẹ trong ít nhất là vài năm nữa.

Về mặt tài chính thì chúng tôi đã được lo lắng chu toàn, nên tôi không lo lắng khi cặp bồ vào lúc này. Cô bạn gái vừa chia tay, tôi với nàng đã hẹn hò nhau trong hai năm, nhưng mọi chuyện đã kết thúc khi tôi nghi ngờ cô nàng đã phản bội tôi. Tôi cảm thấy đau buồn. Nhưng sau đó nghĩ lại thì thấy tôi còn có một cuộc sống ở phía trước và có vô số cô gái khác để vui vẻ mà. Hy vọng rằng tôi cũng được như ba và có được một người yêu thực sự giống như mẹ.

Đây là điều mà tôi phải quan tâm. Vì hoàn cảnh gia đình, mẹ tôi thuộc loại người bị thiếu thốn tình cảm. Mặc dù có vẻ bề ngoài là thế, nhưng dường như mẹ có vẻ lo lắng với những người xung quanh, đặc biệt là đàn ông. Mẹ luôn luôn cần được xác nhận rằng hai cha con tôi đều yêu thương mẹ.

Mẹ rất yêu thương tôi và thường hay quanh quẩn với ba suốt, hai người say mê nhau cứ như là một cặp đôi mới cưới. Tôi thấy lo lắng về loại đàn ông mà mẹ sẽ gặp sau này. Mẹ tôi tuy đã 41 tuổi, nhưng bà rất đẹp mà lại sống một mình thì không ai nỡ mong muốn như vậy. Tôi biết ba muốn rằng mẹ phải được hạnh phúc với một ai đó. Thật không may, mẹ là loại người không dễ nắm bắt cơ hội và…

“Hê Tuấn, con vẫn ở bên ba đó chứ?” Ba lên tiếng hỏi tôi.

“Dạ, tất nhiên rồi” tôi trả lời, thoát ra khỏi lớp sương mù trong tâm trí.

“Dạ hả? Con vừa nhìn chằm chằm vào mẹ mình phải không?”

“Đâu có ba!”

Tôi kêu lên, nhưng khi ba mỉm cười với tôi, tôi cảm thấy mình đỏ mặt vì mắc cỡ.

“Này, không sao đâu Tuấn à” Ba vỗ vai tôi. “Tốt hơn nhiều so với con tưởng”

“Có nghĩa là sao hở ba?” Tôi hỏi.

“Cái gì?” Ba trông có vẻ bối rối.

Tôi chùng lòng lại, điều này còn xảy ra rất nhiều về sau này. Không có gì nghiêm trọng, nhưng ba như bị mất trí trong vài phút.

“Ba vừa nói là…”

“Không sao, chỉ là ba hơi có suy nghĩ lộn xộn trong đầu” Ba thở dài và quay sang đối mặt với tôi, nghiêng khuỷu tay lên lan can. “Tuấn à, một phần lý do ba đưa chúng ta tới đây trong lần cuối, là ba cần nói với con một chuyện”

“Ba cứ nói” Tôi gật đầu.

“Chưa đâu, mà ba nói trước cho con biết là nó rất quan trọng. Nhưng trước khi nói điều đó thì con phải hứa với ba”

“Bất cứ điều gì ba muốn, ba à” Tôi đặt tay lên vai ba. “Ba biết mà, con sẽ làm bất kỳ điều gì cho ba”

“Vậy còn mẹ con?”

“Tất nhiên là con cũng làm bất cứ thứ gì cho mẹ!” Tôi nói với ba. “Con biết ba đang lo lắng, nhưng cố làm như bình thản. Ba yên tâm, chắc chắn là con ở quanh đây và cố gắng chăm sóc cho mẹ”

Ba gục đầu xuống và tôi thấy mắt ba ướt át.

“Cảm ơn con” Ba nói nhỏ nhẹ. “Ba biết là con sẽ nói như thế vì con là đứa con ngoan hiếu thảo của ba mẹ. Dù con còn trẻ nhưng ba cần con phải nhớ tới lời hứa đó”

“Dạ, con nhớ”

Dù tôi không biết chắc ba có ý gì, nhưng có thể thấy là ba đang buồn và không muốn chơi đùa nữa.

“Chúng ta sẽ nói chuyện vào ngày mai, nhưng trong thời gian này ba cần con ủng hộ trong đêm nay”

“Ba muốn con làm cho mình được quý hiếm à?” Tôi cười.

Ba nhìn tôi với vẻ kỳ lạ rồi bỗng nở một nụ cười.

“Không, nhưng đêm nay mẹ con trông thật là xinh đẹp nên ba không thể đi lang thang ra khỏi phòng vào lúc nữa đêm”

“Ba mẹ có một phòng riêng mà”

“Đó là niềm vui khi chúng ta đang thuê một ngôi nhà ở bãi biển” Ba cười.

“Dạ, đúng vậy”

“Thôi, giờ ba nói nghiêm túc nè, ba cần con làm chính xác những gì ba nói cho con nghe”

Nụ cười biến mất trên khuôn mặt ba. Tôi gật đầu. Ba ngừng lại và trông như thể đang cố suy nghĩ đến điều định nói, sau đó ba chỉ vào cánh cửa nhỏ phía sau chúng tôi.

“Con biết cái phòng nhỏ ở chỗ đó không?”

“Dạ, con thường núp ở đó suốt thời gian chúng ta chơi trốn tìm”

“Đúng, con thật là thông minh” Ba nói và cười khi tôi mở to mắt.

“Vậy thì ý ba là gì?” Tôi hỏi.

“Ba muốn con hãy ở trong đó lúc 11 giờ rưỡi tối nay, và chờ đợi”

“Ở trỏng không có ánh sáng” Tôi chỉ ra.

“Ba biết, con sẽ không cần nó” Ba ngừng lại rồi tiếp tục nhẹ nhàng. “Tuấn à, nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng ba muốn con vô trong đó chờ đợi và… xem”

“Con xem cái gì?”

Tôi bối rối, tự hỏi liệu những loại thuốc mà ba đang được điều trị có làm cho ba bị mất trí hay không.

“Rồi con sẽ thấy, nhưng ở đây là nơi con phải hứa với ba”

“Về cái gì?”

“Hứa rằng dù là con nhìn thấy cái gì, thì con vẫn cứ nhìn. Con không được nhìn ra chỗ khác hoặc nhắm mắt lại, con phải xem”

“Tại sao con lại có cảm giác đây là một trò đùa nhỉ?”

“Không đùa giỡn đâu Tuấn à, ba muốn con hứa với ba đó” Ba nói và chỉ vào tôi.

“Dạ, con hứa với ba”

“Tốt, giờ hãy nhớ, đừng có chạy làng nghe. Con đang thực hiện một lời hứa với một người đàn ông đang hấp hối đó”

“Ba, đừng nói vậy mà, con…”

“Ý ba là vậy đó Tuấn. Tin ba đi, con đang nghĩ là đầu óc của ba có vấn đề và có gì đó sai với ba, nhưng con cần phải giữ lời hứa của mình, vì có nhiều thứ để làm khi hai cha con mình trò chuyện vào ngày mai”

“Dạ được, bất cứ điều gì ba muốn mà”

“Tốt” Ba vỗ vai tôi, sau đó nở một nụ cười tinh quái. “Giờ ba đi xuống cầu thang và xem thử mẹ con vẫn còn lanh quanh trong bộ đồ bikini đó hay không” Ba thở dài. “Phải tận hưởng trong những ngày tốt đẹp này”

Đó là một lời nhận xét đúng, nhưng nó làm tôi đau buồn quá. Khi chắc chắn là ba đã đi xuống cầu thang, tôi gục đầu xuống lan can và để cho nước mắt tuôn trào.

Phần 2

Tôi thở dài và nhìn đồng hồ. Đã 11 giờ 15 phút rồi. Tôi tự hỏi là mình ngồi đó để làm cái quái gì. Cái “phòng đọc” như chúng tôi thường gọi, nó không lớn hơn nhiều so với cái tủ quần áo, với mái hở ngoài trời và một cánh cửa nhỏ đối mặt với lan can. Tôi cảm thấy như một thằng ngốc khi ngồi ở đó trong bóng tối. Tôi đứng ở lan can, hít thở mùi nước biển và nhìn mặt trăng đang sáng lung linh trên trời.