Khu biệt thự bên quả đồi

Tôi thức dậy vào buổi sáng sớm, phải nói là sớm hơn ngày thường để chuẩn bị hành lý cho chuyến đi lúc 9 giờ sáng. Kể từ hôm nay tôi sẽ chuyển tới quận Đông để ở tại nhà của cậu tôi.

Cậu tôi là một thương nhân giàu có, sở hữu nhiều tập đoàn với khối tài sản khổng lồ, vì vậy cậu có hẳn cả một biệt thự lớn trên khu đồi thấp, nằm bên sườn núi phía tây của quận Đông, ở đó là cả gia đình cậu cùng sinh sống.

Cậu cậu có tới sáu người vợ, hết thảy đều rất xinh đẹp và cao quý. Hơn thế nữa, cậu cũng có hai người nam tử cùng bảy người nữ nhi. Với sự thành công cả về sự nghiệp lẫn gia đình, cậu cậu sớm đã nghỉ hưu, giao lại toàn bộ tập đoàn cho các biểu ca và biểu tỷ quản lý, bản thân thì sống tại biệt thự hưởng thụ những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời bên sáu người vợ trẻ.

Quả là cuộc sống mà biết bao người thầm mơ ước.

Bất quá gần đây sức khỏe cậu cậu chẳng tốt, nhất là từ sau khi cậu thành hôn với người vợ thứ sáu, người mà theo mẫu thân tôi vẫn nói, nàng cũng chỉ là hơn tôi hai tuổi. Tiếc là hai vị biểu ca lại quá bận rộn và say mê với công việc tại tập đoàn, vì vậy mà tôi nghe lời mẫu thân tới để chăm sóc cho cậu.

Tôi chạy xe hơn ba tiếng đồng hồ, và phải tới tận giờ chiều tôi mới xuất hiện tại địa phận Quận Đông.

Tôi giảm tốc độ để có thể ngắm cảnh sắc Quận Đông, thật thanh bình và êm ả với những đồi cỏ và cánh rừng xanh, dưới cái nắng chiều dịu nhẹ và gió mơn man, thế nên thật dễ hiểu khi những quý ông giàu có như cậu cậu lại sẵn sàng chi tiền để có được một nơi như vậy để sinh sống.

Hồi lâu sau chiếc xe của tôi liền đã tới khu biệt thự trên quả đồi. Quả đồi và vùng xung quanh đã được cậu ta mua lại từ chục năm trước. Thế nên nó nằm biệt lập và phải đi khá xa để có thể bắt gặp những khu biệt thự của nhiều gia đình khác.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: TruyenSex.Tv

Xe dừng lại trước cổng lớn, phía trước con đường lát đá vòng vèo trải dài dẫn về khu biệt thự hoặc những căn nhà lớn trên những đỉnh đồi. Một người phụ nữ khoảng hơn ba mươi tuổi mà tôi vẫn còn nhớ gọi là cô Phương đã chờ sẵn ở đó, nàng là một trong bốn quản gia của nhà cậu cậu, nàng tới mở cửa xe giúp ta, cúi mình cười nói:

“Cậu chủ, người đã tới”.

Tôi vốn là người cháu duy nhất của cậu, và cậu cũng hết mực yêu thương người cháu như tôi, vì vậy tại gia đình này, gia nhân trên dưới cũng vẫn luôn gọi tôi là cậu chủ. Tôi gật đầu nhẹ với nàng, thấy có thêm hai nữ giúp việc trẻ tuổi khác tiến lại xe, xách vali đồ dùng giúp tôi, rồi tất cả đi về phía biệt thự lớn.

Như mọi người đàn ông khác, cậu cậu tôi vốn sẵn luôn yêu thích nữ nhân xinh đẹp, vì vậy mà trong căn biệt thự này, cậu cậu đặc biệt ưu ái tuyển lựa rất nhiều nữ giúp việc, và ai nấy cũng phải thật có nhan sắc, cho nên có thể nói trên dưới trong nhà toàn là mỹ nhân. Và về khoản này tôi rất tán đồng với cậu, tôi cũng luôn thích mỹ nữ ở xung quanh mình. Tôi dám chắc cậu cũng rất thích thằng cháu như tôi ở tính cách này.

Con đường đá dẫn vào biệt thự thật dài, nhưng cũng thật đẹp, hai bên đường trồng rất nhiều hoa, từ bách hợp cho tới mân côi, và có cả tuy líp với nhiều màu sắc và hương thơm, đắm mình trong ánh tà dương vàng nhạt. Tôi phần nào cũng đã thấy phía xa, khu biệt thự với những mái vòm màu xanh, cùng những ô cửa sổ kéo rèm thấp thoáng. Thế nhưng những thứ ấy chẳng thể làm tôi quan tâm, bởi lúc này tôi vốn sẵn đi sau cô Phương và hai nữ gia nhân trẻ, và dĩ nhiên là ánh mắt tôi luôn chẳng thể nào rời khỏi những bộ kiều đồn đầy đặn phía trước đang lắc lư theo từng bước chân của các nàng. Lúc ấy tôi chợt nhận ra, gã tiểu đệ bên dưới cũng cảm nhận được mà nhất thời đứng dậy, hiên ngang hò hét nơi hạ bộ đang bị quần jean bó chặt của tôi.

Chỉ khoảng thời gian sau khi đi qua nhiều ngã rẽ hay khúc quanh, tôi đã tới gần biệt thự. Trước tầm mắt là bờ giậu quấn đầy cây thường xuân xanh mướt, và bên trong cổng sắt lớn là khoảng sân đá.

Tôi biết đã đến lúc chẳng thể để tình trạng bất an nơi hạ thể diễn ra tiếp nếu không muốn bị mọi người trong gia đình cậu chê cười, tôi đành phải xuất ra bản lĩnh nam nhân, giúp tôi kiềm chế tên tiểu đệ bên dưới, khiến hắn ngoan ngoãn trở về yên phận.

Một nữ giúp việc trẻ trung giúp chúng tôi mở cổng. Cô Phương dẫn tôi băng qua sân và nhanh chóng bước vào đại sảnh của biệt thự. Đại sảnh thật là rộng lớn và sang trọng, hơn cả trong ký ức mà tôi vẫn còn lưu lại sau những lần đến chơi trước đây, tại đó cũng là phòng khách quan trọng nhất, bày biện rất nhiều bàn ghế và đồ đạc tiện nghi, mang phong cách quý tộc. Gia nhân ra vào tấp nập, họ tập chung với công việc của họ, thấy tôi họ cũng liền lễ phép nhẹ nhàng cúi chào.

Rất nhanh tôi vừa bước vào đã thấy mợ ba ngồi sẵn trên ghế salon, tựa mình nghiêng người nằm dài trên đó, dưới ánh đèn phòng khách, nàng mắt phượng nhắm khẽ, tùy ý để một nữ giúp việc sửa sang móng chân giúp nàng.

Mợ ba năm nay mới chỉ khoảng ba mươi hai tuổi. Một quý phu nhân của gia đình giàu có như mợ thì tất hẳn là tuổi tác không thể tác động tới dung nhan và sắc đẹp của nàng. Sự hàm dưỡng của giới nữ nhân quyền quý rõ ràng là chẳng cần phải nói quá nhiều. Nàng trông chẳng khác gì một thiếu nữ đôi mươi với thân hình thon gọn đầy gợi cảm dưới chiếc áo lụa đỏ mỏng manh mặc tại nhà.

Mợ ba sở hữu khuôn mặt tròn đẹp như ánh trăng, và mái tóc đen dài mềm mại phủ lên khoảng ngực phía trước, cũng chẳng thể che giấu nổi khối nhũ phong đồ sộ đang ẩn bên dưới lớp vải mỏng của chiếc áo lụa, tất cả đủ sức câu hồn đoạt phách bất cứ nam nhân nào trên thế gian này, đôi mắt ướt át và hàng mi dài cong vút đầy câu dẫn ngước lên nhìn tôi và cô Phương, nàng nói:

“Tiểu Vũ ngươi tới rồi đó hả?”

“Dạ, mợ ba” – tôi nhẹ gật đầu đáp lời nàng.

Mợ ba cũng gật đầu, đoạn nàng quay sang hướng cô Phương nói:

“Thu xếp phòng cho y rồi xuống dặn thêm nhà bếp làm đồ ăn, bữa tối nên sớm hơn một chút. Nhớ sai người báo cho Dĩnh Như, nói biểu ca của nó đã tới, mắc công nó chờ đợi từ sáng tới giờ”.

Trương Dĩnh Như là lục muội của tôi, người con thứ tám của cậu cậu với mợ năm. Nàng kém tôi một tuổi, nàng tròn hai mươi, những lần tới quả đồi trước kia, trong suốt thời gian ở đây, nàng là người thân thiết và gần gũi tôi nhất. Đã từ lâu tôi chẳng gặp nàng, không rõ nàng hiện tại trông ra sao, tôi thực mong được thấy nàng ngay lúc này.

Tôi gật đầu cười cảm ơn mợ ba và thầm đánh giá mợ quả là một nữ nhân quyến rũ và cao quý. Cô Phương cũng vâng dạ một tiếng, liền dẫn tôi về phòng của mình vốn đã được chuẩn bị sẵn.

Một lần nữa tôi lại đi sau cô Phương và hai nữ hầu, lần này tôi có dịp quan sát họ kỹ hơn, trang phục quản gia màu lam bó sát hay những chiếc váy đen ngắn của gia nhân không đủ để che khuất ánh mắt dâm tà của tôi. Trước mắt tôi hoàn toàn là những bộ kiều đồn tròn đẹp hấp dẫn hay ẩn hiện xuân quang bên dưới khe mông đẫy đà là những chiếc quần lót bằng vải ren hồng nhạt. Tôi không khỏi thấy máu nóng trong người sục sôi.

Phòng của tôi nằm cuối dãy hành lang phía đông của lầu hai, sát bên với căn phòng của hai vị biểu ca. Cô Phương đẩy cửa, bên trong căn phòng lớn hơn cả ngôi nhà mà tôi và mẫu thân ở, bày biện đầy đủ tiện nghi, chẳng thiếu vật dụng gì, tôi để ý đến khăn trải bàn, ga đệm, rèm cửa đều được trải mới, cửa kính và sàn nhà lau chùi sạch sẽ, sáng mờ lên trong ánh đèn vàng cổ điển chiếu ra từ bộ đèn trần mang phong cách quý tộc châu âu. Gia đình cậu quả là đã chiếu cố tôi thật nhiều. Tôi thầm cảm ơn cậu cậu.