Hối hận vì lấy vợ sớm

+6h sáng: “Dậy nào vợ yêu! Ngủ gì mà ngủ như heo vậy!”

+11h30 trưa: “Em ăn trưa chưa? Nhớ ăn trưa kẻo ốm đấy! con gái mà ốm yếu là xấu lắm”

+6h tối: “Anh nấu cơm + thức ăn sẵn rồi, nhiều quá anh ăn không hết, hôm nào em qua ăn với anh nhé, đem bỏ phí lắm”

+10h tối: “Anh nhớ em! Đêm nào nghĩ về em anh cũng khóc hết, anh khóc còn nhiều hơn em khóc nữa đấy!

Khoảng thời gian vợ bỏ đi đúng là chán thật, em có nhắn tin cho vợ là anh nấu cơm sẵn chờ em qua ăn nhưng thật ra em có nấu đâu, toàn đi ăn ngoài, quần áo thì gom lại quăng vô máy giặt, nhà cửa tự lau, tối 10h sau khi nhắn tin cho vợ xong lại thấy nhớ, nhớ xếp hình đó các bác à, bèn lên mạng tải mấy phim jav vừa xem vừa bắt con sóc bỏ lọ. Cuộc sống không vợ của em cứ thế kéo dài khoảng gần 10 ngày thì đến một hôm sáng chủ nhật thì nhận được tn của vợ.

Vợ: Nộp đơn ly dị chưa? (xưng hô không vai vế vậy đóa, em ức lắm nhưng thôi nhịn)

Em: Anh xé nó rồi.

Vợ: Tại sao xé?

Em: Anh không muốn mất em, ngày nào anh cũng mong em trở về, về với anh nhé em!

Vợ: Ông đừng có nhiều lời nữa, ngày nào tui cũng nghe mấy câu này nhức óc quá, tui đã nói là không còn tình cảm với ông mà, để tui tự viết tờ khác kêu bé em qua đưa ông ký rồi tui tự đi nộp cũng được.

Em: Vậy là hết thật rồi hả em! Sao em không cho anh cơ hội lần nữa?

Vợ: Tui suy nghĩ nhiều lắm rồi, đêm nào tui cũng đọc mấy tin nhắn của ông hết, đọc xong tui lại khóc, tại sao ông lại làm tui khóc nhiều thế cơ chứ, tui làm gì sai mà ông nỡ đối xử với tui như vậy?

Em: Anh xin lỗi em! Là do anh không tốt làm em buồn! Hãy cho anh một cơ hội lần nữa đi em, anh hứa là em bảo gì anh nghe nấy, tối nào anh cũng về với em, chuyện ăn nhậu, đá banh anh bỏ hết rồi, hãy cho anh một cơ hội đi em?

Vợ: Không cơ hội gì hết, tối tui nhờ con bé em ghé qua, à không! Tui tự qua đưa đơn ông kí, tiện thể ông gom lại những đồ dùng của tui luôn đi, tối tui kêu taxi chở về.

Em: Ừhm! (năn nỉ không được, em nhắn đại ừhm cho xong chuyện)

Trưa hôm đó em không có nhắn tin kêu em nó ăn trưa như mọi ngày, nằm trên salon suy nghĩ về việc vợ mình quyết ly dị, việc này làm em khá bất ngờ vì trong thời gian vợ về nhà ba mẹ, ngày nào em cũng hỏi han tình hình vợ qua con bé em, con bé nói mấy ngày đầu chị cầm điện thoại lên đọc tin nhắn rồi nằm trên giường hay khóc thầm lắm, mấy món kfc, vị tiềm… mà anh mua chị đều ăn hết, ăn một cách ngon lành. Vợ em nó còn tình cảm thì sao lại ly dị được cơ chứ, mà vợ em thì sống tình nghĩa lắm không dễ dàng bỏ em như vậy đâu, sau một hồi vắt trán suy nghĩ thì em nghĩ chắc là nó hù mình thôi… Vì vậy em bày mưu…

Ăn trưa xong em làm một giấc tới chiều, lau dọn nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng để cho vợ thấy chồng mình đảm đang, giỏi như thế nào,làm xong việc nhà em tắm rửa xịch nước hoa thơm tho ngồi coi TV đợi vợ đến.

7h35 tối! Tiếng chuông cửa ríu rít vang lên, em vui lên như là trống đánh tan học, tắt mẹ cái tv, lật đật mặt cái quần dài vào mà mặc hoài không vô, em vứt mẹ đó phóng như bay với vận tốc 100km/h xuống dưới nhà, ra mở cửa thấy vợ mình, à không là một nàng tiên lấp ló làm em mừng như lần đầu Bác Hồ đến thăm nhà, như được Obama mời rủ đi massage, rồi xếp hình phê lòi với Maria Ozawa thần thánh. Trong cơn CDSHT, em không quên mời em nó vào nhà một cách lịch sự.

Em: Mời người đẹp vào nhà chơi!

Vợ: Ông đừng có nói đùa kiểu đó, muốn tán tỉnh tôi à! Còn lâu.

Em: Tối nay người đẹp ghé nhà làm tại hạ hãnh diện quá, ghé có việc chi vậy? (biết nhưng vẫn giả bộ)

Vợ: Tui không có giỡn với ông nha, đọc xong rồi kí tên đi. (em nó vừa nói vừa rút tờ giấy ly dị đưa em)

Em đọc sơ qua tờ giấy ly dị rồi đăm chiêu

Em: Nhà anh không có viết sao kí đây em?

Vợ: Vậy anh chạy ra đầu ngõ mua về kí đi, lẹ tui còn đi công chuyện!

Em: Đi đâu vậy người đẹp?

Vợ: Ông hỏi chi! À, tôi đi chơi với bạn trai, được chưa!

Em: Hehe! Không biết thằng nào may mắn được đi chơi với người đẹp vậy ta! (Em vừa nói vừa cười, rồi nghĩ thầm đệch mợ dám xạo với ông à, hơn cả tuần nay nằm ngủ trong nhà mà còn bày đặt chém)

Vợ: Ông nói nhiều quá, chạy ra mua cây viết lẹ đi!

Vừa nói xong em nó cởi cái áo khoác ra, ôi má ơi! Hôm nay em nó mặc bộ đầm màu trắng ngắn ngủn chưa tới đầu gối, phần trên có miếng xẻ ở giữa làm hiện lên phần trũng của đồi A1, A2, kèm theo đó là mùi hương nước hoa tỏa ra làm em phê hơn bao giờ hết, chưa kịp hưởng thụ cơn phê, em nó bỗng đứng dậy tới tủ lạnh lấy chai nước suối ra uống, lúc em nó quay trở ra, dưới ánh đèn sáng trưng của phòng khách, những đường cong chết người, làn da trắng mịn hiện ra làm “thằng cu” ngoắc ngoắc đứng dậy chào cờ đòi khởi nghĩa, trong lúc em nó ngồi xuống, em lén nhìn thấy hôm nay nó mặc sịp màu vàng, rồi tự nhiên trong đầu em lại nhớ đến câu ca dao mà ông bà ta đã dạy:

“Bướm vàng đậu trái mù u

Vợ chồng cãi lộn, con… cu giảng hòa”

Một ý nghĩ lóe sáng hiện lên trong đầu em (thật ra cái này em nghĩ ra từ hồi chiều rồi ), em vội nói với em nó:

Em: Nãy giờ anh giỡn với em đó, mà em quyết định kĩ chưa?

Vợ: Tôi suy nghĩ kĩ lắm rồi, anh mua viết kí lẹ đi để tôi về! (Vừa nói xong mắt em nó ngấn lệ)

Em: Uhm! Viết anh để trên phòng ngủ đó, em lên phụ anh bưng đồ em xuống rồi anh kí luôn cho. (Em vừa nói vừa giả bộ buồn )

Sau khi em nó vào phòng ngủ, em đóng sập cửa lại! Vợ nó la lên: “Anh làm gì đó!”, em không nói gì hết, tắt đèn phòng rồi bất ngờ hôn em ấy, bị hôn bất ngờ em nó đờ người ra rồi một lúc sau đẩy em ra định mở cửa chạy ra khỏi phòng, nhưng em đã nhanh tay ôm lấy em nó quăng lên giường, đè xuống cưỡng hôn tiếp…

Đang hôn ngon lành, bỗng em nó dùng hết sức đẩy em ra rồi một tiếng “bốp” vàng lên và sau đó thì vừa chửi vừa khóc: “Thả tôi ra, đồ dâm tiện… @#$%^&” em nó chưa kịp chửi xong em bất ngờ hôn tiếp đồng thời 2 tay em giữa chặt 2 tay em nó. Sau một hồi hôn mãi mê, em luồn tay xuống xoa xoa khắp vùng lưng, đồng thời vẫn tiếp tục dùng lưỡi múa máy trong miệng em nó, lúc này em nó từ trạng thái chống cự chuyển sang thả lỏng … 2 bên cứ thế giằng co được khoảng 15 phút thì một phát súng vang lên, đạn của em đã bay khỏi nòng tiến thẳng phía sâu bên trong hầm kèm theo đó là tiếng rên ” A…a..a..a… ” của 2 bên. Sau cuộc chiến nãy lửa, 2 bên mệt nhừ lăn nằm ra ngủ tới sáng…

Phần 3

Chiều hôm đó em bắt chiếc taxi qua nhà nhạc phụ chở vợ về, ngồi trên xe mà vợ cứ tựa đầu vào vai em cười thỏ thẻ! Ừm… Em nó giờ chắc vui sướng và hạnh phúc lắm, còn em nghĩ đến việc đón vợ về nhà mà lòng nặng trĩu, không biết thời gian sắp tới em nó sẽ đối xử với em như thế nào nữa. Thôi kệ, chuyện gì tới nó sẽ tới! Chiếc taxi rồi cũng đến nhà, em giúp vợ đem đồ đạc lên trên phòng rồi làm một giấc tới gần 6h30 thì có tiếng lay dậy.

Vợ: Anh! Anh ơiiiiiii… (móa nghe ngọt xớt )
Em: Gì vậy em?
Vợ: Dậy ăn cơm!
Em: Thôi để anh ngủ chút nữa đi, anh mệt lắm!
Vợ: Dậy đi! Thức ăn em nấu nhiều lắm (em nó vừa nói vừa nắm vai lay em)
Em: Uhm, để anh rửa mặt cái đã.