Học sinh cá biệt

Nó thường chờ chị dịch xong thì nó lấy bản tiếng việt đọc ngấu nghiến như đọc truyện rồi nó khoái anh văn luôn từ đó. Nó cứ ngồi xem chị nó dịch rồi à thì ra chữ đó sang tiếng việt nghĩa là như vậy… như vậy… rồi từ từ từng chữ một ngấm vào nó vậy là nó giỏi…

Ngoại hình nó thì chưa nghe ai chê xấu trai bao giờ (cũng chả ai khen), chiều cao thì không thua mấy thằng trong lớp là mấy.

Được học bơi vào lớp 5, học võ Vovinam từ lớp 6, nên nhìn nó thì tương đối khỏe mạnh. Nó là một người khá trầm tính, ít nói. Tự nhận xét thế thôi còn mọi người nhìn vô thì nói là… nhát cáy…

Nhà nó buổi trưa chỉ có mẹ và nó chị thì do trường xa nên hay ở lại trường. Ba thì tối mới về nhưng cũng ngày về ngày không do làm khác quận nên khá xa nhà hôm nào về sớm thì về đây còn không thì ở nhà chị ruột của ba, nó gọi bằng cô.

Đi học về xách bộ đồ chạy lên tầng trên tắm cho thoải mái vì trên lầu mới xây lại nhà tắm rất đẹp và chị nó không có nhà nữa, nếu chị nó ở nhà thì phải tắm ở nhà tắm dưới nhà (không được kín đáo lắm) chị nó độc chiếm nguyen tầng một(ích kỷ thấy sợ)

Do nhà có 2 người nên không dọn cơm mà chỉ bới tô cơm lên lầu mở tivi (của chị nó luôn) vừa coi vừa ăn. Ăn xong để tô ở đó không thèm dẹp lăn ra ngủ.

Ngủ không biết bao lâu thì mẹ nó lên kêu nó dậy. Mẹ vỗ đít nó bôm bốp:

– Dậy đi học anh văn lẹ lên 3h30 rồi.

Học thêm tại nhà cô giáo (không phải cô dạy av trong trường) lớp bắt đầu lúc 3h30 mà bay giờ đã 3h30 còn đang nằm ơ nhà, nghe mẹ nó nói liền tỉnh ngủ chạy vào nhà vệ sinh, mẹ đã để sẵn cái quần lửng cái áo thun, ở nhà nó toàn mặc đồ đá banh thôi (cho nó mát), tắm với tốc độ ánh sáng, mặc quần áo, chạy ra soạn tập thấy mẹ nó đã soạn sẵn bỏ vào cặp đầy đủ cho nó rồi.

– Xuống dưới ăn chén chè rồi đi học – mẹ nó nói.

– Sặc mẹ không thấy mấy giờ rồi ha? – Vừa nói vừa nhìn lên đồng hồ, chưa nói hết câu thì nó như đứng hình. Đồng hồ mới 3h10 phút. Trời bị dụ nữa.

Mẹ nó chơi chiêu này wài không biết chán còn nó cũng bị dính wài mà chẳng bao giờ khôn ra.

Nó thường luôn đợi gần sát giờ mới đi học nên thi thoảng cũng trễ, nó thích như vậy còn mẹ của nó thì ngược lại việc gì cũng chu đáo, luôn muốn nó tới sớm, mẹ nó chỉ nội trợ thôi nên rất lo cho con, thậm chí tất cả đồng hồ trong nhà đều chạy sớm hơn 5p (mẹ nó thích như vậy để không phải bị trễ)

Nó quay qua nhìn mẹ nó đang cười hiền như kiểu thằng này chẳng bao giờ khôn ra.

Nó cười mỉm rồi thong thả xuống ăn chén chè đậu xanh với hạt sen (chè bỏ rất ít đường) nhà nó ai cũng mê món này. Ăn liền hai chén rồi thong thả đi bộ tới lớp học av gần nhà.

Phần 2

Nói là lớp học chứ đây chỉ là một căn phòng không quá lớn, đủ ngồi khoảng 10 người, lớp theo kiểu tự học. Phòng 10 người thì 5 người lớp 7, và 5 người lớp 9 chia làm hai bàn. Đối với nó là hôm nay nó đã đi học sớm nhưng lớp chỉ còn thiếu mình nó, còn khoảng hơn 5p là tới giờ học. Vừa vào lớp thì nhỏ My la làng lên:

– Trời hôm nay có người đi học sớm.

Nó nhìn nhỏ cười nhẹ một cái:

– Zậy mà sớm gì.

Cái bàn nó ngồi gồm 3 trai 2 gái, nhưng mà hôm nay có thêm một nhỏ nữa nhìn mặt lạnh lạnh nhưng mà cũng xinh xinh. Nó nghĩ: “Có chút xinh xinh thôi mà làm mặt chảnh thấy ớn, cười như nhỏ My có phải đẹp hơn nhiều không”

– Ê làm gì nhìn hoài dậy – nhỏ My vỗ nó cái bốp, thì ra nãy giờ suy nghĩ nhìn chăm chăm vào nhỏ mới đó. Nó giật mình nhìn chỗ khác, hơi ngại ngại nhưng cũng tỉnh bơ:

– Tại thấy lạ thôi.

– Cũng có cần nhìn kĩ dậy không? – Nhỏ dẫu môi cái rồi nói tiếp.

– Đây là trúc học ca tối cô chuyển lên đấy.

– Ờ – nói rồi quay qua nhìn nhỏ trúc, vẫn lạnh te, người ta nói về nhỏ mà cũng làm như không hay thật. Lúc này thì cô cũng vừa từ phía trong bước ra.

– Đủ rồi mình bắt đầu thôi.

2 xấp giấy A4 bài tập lớp 7 và 9 được chia ra 2 bàn. Mọi người trong bàn mỗi người một xấp khoảng 4 tờ A4 in đầy 2 mặt (các sấp đề hoàn toàn khác nhau), lúc đó chưa thi trắc nghiệm hoàn toàn như bây giờ chỉ một phần trắc nghiệm thôi vẫn còn phải viết khá nhiều.

Lấy cây viết chì cặm cụi làm khoảng 40p hơn nó đã xong vì đề dễ (lớp 7 mà trường nó bắt đầu dạy anh văn từ lớp 7 nên chỉ toàn căn bản).

Trong khi cô giao thời gian là một tiếng, lượng bài tập trên nếu vào trong trường thì sẽ tương đương 2 đề kiểm tra một tiết, thời gian 1 tiếng thì vẫn là khó khăn với đứa học trung bình khá.

Như thường lệ nó ngồi chống cằm nhìn qua đề của người con gái xinh đẹp mà hằng ngày vẫn ngồi kế nó ngắm nàng đang tập trung giải đề. Nhỏ thừa biết nó đang nhìn nhưng vẫn cứ tập trung giải để.

Khi giải đề cô có dặn là nên làm những câu dễ trước nên khoảng 45p đầu trôi qua khá im ắng do mọi người tập trung, tới những câu khó thì mọi người bắt đầu thảo luận, một vài người hỏi cô ở những câu không mà không ai trong bàn giải được.

Cô đang ở bên bàn của những anh chị lớp 9, mọi người hỏi liên tục chắc là tại đề khó, lớp 9 sắp thi chuyển cấp mà.

Bên bàn lớp 7 này 2 thằng kia đang tính hỏi cô nhưng thấy cô đang giảng giải mấy anh chị lớp 9 nhiệt tình quá nó cũng thôi. Một lúc hình như chịu không được nó cũng chen ngang vào lúc cô đang nói:

– Cô ơi qua chỉ em với em bí nãy giờ cô ơi.

Cô ngưng giảng bước tới xem nó hỏi gì, xem một lúc cô nói:

– Những câu này em có thể hỏi T (tên nó), T làm được.

– T giúp cô chút. Câu nào không được thì kêu cô – quay qua nó cô nói rồi nhanh chóng quay lại bàn lớp 9.

2 Đực thằng rựa này thì ra là ngại sợ quê với bé Trúc xinh kia nên không hỏi nó. Bình thường hỏi làm nó giảng mệt thấy bà nội lun hôm nay bày đặt ngại.

Chì 2 thằng đực đó xong quay qua ngắm nhỏ kế bên tiếp. Mà cũng lạ sao hôm nay nhỏ không hỏi nó ta.

Nhìn qua 2 nhỏ còn lại thì thấy 2 đứa đang hỏi nhau câu nào đó, bí quá thì nhỏ kia hỏi(không phải nhỏ Trúc)

– Ê T câu này sao? – Nó cầm lấy tờ giấy nhỏ đưa, nhìn cái rồi nói lại.

– Câu này ai hỏi??

– Ah nhỏ Trúc – Lúc này nhỏ Trúc mới nhìn mặt nó cái.

– Tui hỏi đó chỉ giùm đi – nãy giờ mới nói với nó được một câu…

Gần hết giờ cô giao bản đáp án cho cả bàn chấm chéo nhau. Nó và nhỏ lúc nào cũng chấm bài cho nhau. Nó ngồi chấm mà nhỏ cứ liếc qua coi, chấm xong cho nhỏ trời ơi có 4. 75, Bình thường nhỏ cũng trên 6 điểm mà.

Chấm xong thông báo điểm.

Nó 9.5.

Nhỏ 4.75.

Nhỏ kia 6.

Trúc xinh 5.

Thằng đực 1 7.

Thằng đực 2 7.5.

Điểm mọi người đều bình thường trừ nhỏ và nhỏ trúc. Cô hỏi nhỏ:

– Sao hôm nay có 4. 75 dậy My, không hiểu chỗ nào?

Mặt nhỏ buồn buồn nhìn thấy tội:

– Dạ tại em muốn không hỏi thử coi bao nhiêu điểm thôi à cô?

– Ừm nhưng bữa sau em nên hỏi nghe chưa? Đừng có buồn điểm ở đây vậy thôi chứ trong lớp đề dễ hơn nhiều.

– Dạ – nhỏ nhẹ nhàng.

– Còn Trúc tại sao bình thường em hay hỏi lắm mà, cô để ý thấy em không hỏi gì cả.

– Dạ tai em chưa quen – môi nhỏ mấp máy nhẹ nhàng.

– Đừng có ngại bạn bè nhau không à, không hiểu có thể hỏi T nè.

– Dạ – nhỏ nhìn cô nhẹ nhàng chứ không thèm nhìn nó nữa.

– Thôi mọi người về đi bữa sau tiếp.

– DẠ – rõ to moi nhười đồng thanh.

Ra khỏi lớp là đã 5h30 nó nhìn nhỏ cười tạm biệt rồi lủi thủi đi bộ về, nhỏ thì đi xe đạp về, đi được 1 đoạn, nghe tiếng xe máy chạy ào ào như xé gió, nó nhìn thấy nhỏ Trúc ngồi sau lưng thằng nào đó, nhìn chắc lớn hơn nhỏ 2, 3 tuổi.