Hai cô bạn lưỡng tính

Ngọc vén hàng lông sang hai bên, nhẹ nhàng đặt hai ngón cái vào hai bên mép khe, banh ra thật rộng. Lòng bàn tay tỳ vào hai bên bẹn, ép xuống, làm hai chân tôi không tài nào khép vào được nữa. Tôi giật nảy mình lên, cái lưỡi ấm nóng của Ngọc vừa lướt dọc 2 mép trong của tôi. Cảm giác ấy lặp lại vài lần nữa, thì tôi không chịu nổi, giãy lên một cái, một cảm giác lạ lùng ở đâu tràn ngập khắp cơ thể. Cùng lúc đó phía dưới hạ thể, nước xuân tình của tôi tuôn ra ào ạt. Đây là lần đầu tiên tôi có cảm giác này. Cơ thể tôi như bồng bềnh trên mây trên gió. Tôi không cảm nhận được sự việc xung quanh nữa nhưng vẫn cảm thấy có những sự ấm nóng và mềm mại đụng chạm phía dưới cơ thể tôi. Cảm giác được bú thật tuyệt vời, Ngọc không hề lừa dối tôi chút nào, tôi yêu nàng quá đi mất. Dần dần cảm giác ấm nóng mất đi, và tôi trở về với thực tại. Ngọc đã thôi không liếm tôi nữa, mà đang ôm chặt lấy người tôi, kề sát mặt vào mặt tôi:

– Nhi có thấy thích không ? Có yêu Ngọc không ?

Tôi nhìn Ngọc, cười âu yếm và gật đầu. Tôi vòng tay sau cổ Ngọc, kéo đầu nàng lại. Chúng tôi lại hôn nhau. Tôi cảm giác lưỡi Ngọc có vị gì là lạ, không giống như ban nãy. Hôn xong, tôi hỏi. Ngọc cười âu yếm nhìn tôi:

– Vị nước trong người Nhi chảy ra đó chứ cái gì, thơm ngon lắm, Nhi muốn thử nước ấy của Ngọc không?

Thay cho câu trả lời, tôi kéo đầu Ngọc lại, và dùng lưỡi sục tìm vị lạ ấy trên lưỡi Ngọc. Chúng tôi hôn nhau rất lâu mà không biết chán. Ngọc nói:

– Nhi có yêu Ngọc thật lòng thì làm cho Ngọc sướng đi!

Tôi chưa hiểu ý của Ngọc thi nàng đã ngồi dậy, quỳ trên hai đùi, ngay trên cổ tôi. Ở vị thế này, hạ thể của Ngọc đặt lồ lộ ngay trước mặt tôi. Hai đùi Ngọc banh rộng qua hai bên cổ tôi nên hai khe cũng do đó mà mở rộng ra, không bị lớp lông loăn xoăn bóng mượt che khuất nữa. Từ dưới nhìn lên, tôi thấy Ngọc thật đẹp, như một thiên thần vậy. Ngọc cười:

– Nhi liếm chỗ đó của Ngọc giống như ban nãy Ngọc liếm cho Nhi đó!

Tôi rụt rè thò lưỡi, chạm nhẹ vào lớp thịt hồng hồng giữa hai khe. Một cảm giác lạ kỳ chạy dọc từ lưỡi tôi lên não, rồi từ não chạy xuống dọc xương sống, xuống hạ thể. Cái mu lồn của tôi lại bắt đầu nóng lên. Tôi rụt lưỡi lại, phần vì ….. mỏi và phần vì ngại. Ngọc lê đùi lên chút nữa, cho cái khe đó đặt sát vào miệng tôi hơn, nàng khuyến khích:

– Nhi đừng ngại bẩn mà, Nhi ngại bẩn là không có yêu Ngọc thật lòng đâu, Ngọc có ngại gì với Nhi đâu.

Được Ngọc tiếp thêm dũng khí, và tạo điều kiện thuận lợi, tôi mạnh dạn thè hẳn lưỡi ra thật dài, lướt dọc theo hai mép trong âm hộ của Ngọc. Cảm giác này của tôi còn mạnh hơn là cảm giác lúc hôn Ngọc cả vạn lần. Giá như hai chỗ thịt nhạy cảm này của chúng tôi được tiếp xúc với nhau thì còn mạnh hơn cả vạn lần như thế này nữa. Tôi vừa liếm dọc âm hộ Ngọc, vừa quan sát Ngọc từ bên dưới. Nàng đang run rẩy theo từng chu kỳ lưỡi của tôi, mắt Ngọc nhắm nghiền, và hai tay tự mân mê đầu vú của mình.

Tôi cảm thấy áy náy là đã không bú vú đền cho Ngọc, nên đưa lưỡi nhanh hơn, và cố gắng dùng đầu lưỡi để lách vào sâu trong cơ thể Ngọc. Một chất nước trong trong sền sệt chảy ra, theo lưỡi tôi vào trong cổ họng. Thứ nước này không có mùi vị gì, không giống như vị lạ lúc tôi nếm trong miệng Ngọc ban nãy. Tôi càng liếm, chất nước đó càng chảy ra nhiều, và càng kích thích tôi liếm nhiều hơn. Lúc đầu tôi chỉ liếm vòng quanh 2 mép trong, nhưng cành ngày, tôi càng liếm hết khắp các khu vực còn lại trong âm hộ Ngọc. Tôi thích nhất lúc dùng lưỡi tách hai mép ấy ra và liếm ở bên trong, giá lưỡi tôi dài hơn thì tôi đã thọc vào trong ấy liếm cho bằng thích.

Bỗng Ngọc rùng mình, và như muốn ngồi bệt lên mặt tôi, một chất dịch khác, có mùi lạ ào ạt tuôn ra từ giữa 2 khe, chảy thẳng vào miệng tôi. Chất dịch này có vị thật lạ, không thơm lắm nhưng có vị rất quyến rũ, tôi chỉ muốn chất nước ấy chảy mãi không ngừng để được thưởng thức cái vị này. Tôi nuốt sạch tất cả nước chảy ra từ người Ngọc, có vài giọt chảy ra ngoài, tôi thè lưỡi liếm cho bằng hết.

Ngọc xuất khí một lúc thì đổ ập xuống người tôi, sau khi hôn môi nhau, Ngọc kéo chăn đắp lên người cả hai. Chúng tôi ôm chặt lấy nhau, ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Sau đêm hôm đó, chúng tôi quấn quýt với nhau hơn, luôn luôn cặp kè với nhau như hình với bóng. Tôi và Ngọc đều biết là chúng tôi đã mắc phải bệnh đồng tính luyến ái, nhưng không đứa nào muốn dứt ra cả. Từ hôm đó trở đi, ngày nào tôi và Ngọc cũng sang nhà nhau, nói là để học chung, nhưng hai đứa dành hầu hết thời gian bên nhau để hành cuộc mây mưa. Càng ngày chúng tôi càng cảm thấy yêu nhau hơn và không thể nào thiếu nhau được. Tôi đã biết tự nguyện âu yếm Ngọc, và đòi hỏi Ngọc âu yếm tôi chứ không còn rụt rè e thẹn như trước nữa. Chúng tôi đều có Internet nên mỗi tối đều vào mạng vài tiếng để tâm sự với nhau. Cả tâm hồn và thể xác hai đứa đã hòa vào làm một.

Chúng tôi chấp nhận là les và thề nguyền với nhau là sẽ suốt đời không lấy chồng sinh con, chỉ có nhau mà thôi. Sau này, Ngọc mới tâm sự với tôi rằng, nụ hôn trao tôi cũng là nụ hôn đầu tiên, và trong cuộc đời Ngọc, chưa bao giờ nàng làm tình với ai khác, bất kể là nam hay nữ. Vụ Ngọc nói với tôi là đã được bú vài lần rồi là do nàng bịa ra, hòng để tôi yên tâm và có hứng làm tình với nàng mà thôi. Chính vì những dự định trong tương lai như vậy mà chúng tôi học chăm chỉ hơn, và dần dần giảm tần số làm tình xuống. Có tuần chúng tôi chỉ làm tình một lần, đó là những lúc tôi hoặc Ngọc có kinh nguyệt. Đó là những thời gian tốt nhất để chúng tôi học chung. Bố mẹ hai bên và bạn bè không ai hay biết gì hết. Mọi người còn cảm thấy mừng vì hai đứa học hành ngày càng tiến bộ, tất cả các gã trai muốn tấn công chúng tôi đều gặp phải sự lạnh nhạt của đứa này và sự cạnh khóe xếch mé của đứa kia nên trong mắt chúng, hai đứa tôi lại càng trở nên có giá hơn bao giờ hết.

Thế rồi kỳ thi tốt nghiệp đã qua, cả hai chúng tôi đều được vào cùng một trường đại học. Chúng tôi xin phần thưởng là được cùng nhau đi nghỉ mát vài tuần mà không cần bố mẹ đi theo quản lý. Đó là thời gian sung sướng và tràn trề hạnh phúc nhất trong cuộc đời chúng tôi. Thế rồi tôi và Ngọc cùng chọn một trường đại học trong Sài Gòn để theo học. Hai chúng tôi cùng thuê một căn hộ để trọ chung. Lẽ dĩ nhiên, chúng tôi có nhiều thời gian với nhau hơn, và quan tâm đến nhau tốt hơn hồi còn học cấp 3 ở thị xã. Nhưng đời sống ở thành phố khác hẳn dưới tỉnh lẻ nghèo nàn, nên cách nhìn về cuộc sống của chúng tôi đã bắt đầu thay đổi. Số lần chúng tôi làm tình giảm hẳn, tuy vẫn cùng chung chăn gối. Tôi có cảm giác Ngọc làm tình với tôi vì nhu cầu sinh lý nhiều hơn là vì yêu tôi như trước kia. Thế rồi sau một lần làm tình, tôi vừa ôm chặt Ngọc trong tay, vừa khóc và nói với Ngọc về suy nghĩ đó. Ngọc bật khóc, và thú nhận với tôi rằng đã có bạn trai. Ngọc nói:

– Khi ở bên anh ý, Ngọc cảm thấy được che chở và bảo vệ, nhưng tâm hồn cũng như thể xác Ngọc đã thuộc về Nhi rồi, Ngọc cảm thấy khổ tâm lắm.

Hai chúng tôi ôm nhau khóc, và Ngọc bắt đầu kể với tôi về chuyện ” ngoại tình ” của mình. Nàng thú nhận là đã hôn chàng trai kia, nhưng không cảm thấy thú vị gì hết, ngoài tôi ra, chàng trai kia cũng đã được chiêm ngưỡng cơ thể Ngọc, đã được ân ái cùng Ngọc. Tôi nghe mà chẳng nói được gì, chỉ thấy lòng đau như cắt. Tôi khóc liên miên. Ngọc chủ động vuốt ve tôi: