Gấu em là thiên thần

– Trả lời em nó bảo là nên sửa lỗi chính tả rồi gửi lại

Mấy thằng chém gió, vãi mấy thằng bạn éo ý nào ra ý nào

Bây giờ em vừa đánh vừa cười các bác ạ, thật sự là bức thư viết rất buồn cười, có ai hiến kế em nên giải quyết vụ này thế nào k ạ? em vẫn chưa có động tĩnh gì ạ

Chiều hôm sau, đang ngồi trong lớp ghi bài và làm bài rất chăm chỉ thì nghe ba lô rung rung, móc ra thấy… Ôi đệt! V.A is Calling. Cơ mà đang ngồi trong lớp nghe “Thế đéo nào” được, Decline rồi send tin nhắn reply

– B đợi tý nha, tý ra chơi mình gọi lại ^^. H đang ở trong lớp k nghe được máy.

Gái Rep lại luôn:

– Ngoi trong lop không nghe may dc ak H? Hihi ngoan thia? :P

Ôi đệt! Lại còn cái điệu hihi nữa có chết không cơ chứ, cứ làm mình máu dồn lên não thế này bảo sao….

– Hì, tý nc sau hen! PP

– Ok. Pipi H.

Em ngồi giải mấy bài lượng giác mà cứ như kiểu thằng bại não ấy các bác ạ, noron như kiểu bị tê cmn liệt ý. Ra chơi, em nhấc máy gọi cho gái luôn. Goát Dờ lợn? “Con cò bé bé”… Chơi trội, công nhận trội…

Đến đoạn “Nó đậu cành tre” thì giọng nói nhỏ nhẹ vang lên, nghe êm tai bm

– Alo!

– Bạn lúc nãy gọi cho H hở?

– Ơ không bạn.

– Ơ… – em bất cmn động luôn, đệch thế éo nào? Chà lẽ lại là mình ảo tưởng.

– Hì, mình đùa đấy! – Đệch, troll bố à?

– Ờ… – Mình thở phào nhẹ nhõm.

– H đang học à?

– Ừ mình đang học

– Chứ đang học sao nghe được điện thoại hihi

– Hì, đang học cơ mà có người gọi nên phải Reply khỏi có người chờ. – Troll anh quả nữa à cưng? Không được đâu sói ơi.

– Hihi, dẻo mồm thế?

– Dẻo vừa vừa, dẻo với những người cần dẻo thôi, hề hề!

– Toàn dẻo với gái hở?

– Ừ. Hì

– Thế 1 ngày dẻo thế này với bao nhiêu cô?

– 2 cô thôi!

– Ai với ai?

– 1 là bà mẹ H ở nhà, 2 là người đang nói chuyện với H ở đây, còn những dịp đặc biệt thì có thêm cả bà ngoại H nữa.

– Dẻo mồm quá đấy!

– Hì!

– À mà sao H lúc nãy biết mình gọi?

– Mình có số bạn mà.

– Ủa sao lại có số mình thế?

– Thế sao bạn lại có số của mình? – Trả cmn được thù

– Ơ…. Thì hôm trước định cầm máy của H định vào mạng xem FB nên biết thôi.

– Chứ không phải bạn cố tình xem số điện thoại mình hả? – Chèo đã không khéo thì chống khéo “Thế không nào” được hả em

– Thì…..

– Hì mình đùa thôi, mình xin số bạn qua thằng L đấy

– Thế sao không nhắn tin mà để người ta gọi

– Thì…. cũng biết nói gì đâu!

– Bộ không có chuyện gì để nói thật hở – Nghe giọng cáu cmnr

– Tại… không biết nói chuyện gì đây, với cả V.A không pm trước nên mình…..

– Mình bận mà, học thêm suốt, con trai thì phải chủ động chứ

– Mình xin lỗi!

– Đền đi!

– Đền gì? – Nghe có mùi….

– Hì, tý sang chở mình được không?

– Ừ, bạn học GĐ hả?

– Ừ.

– Ok đợi H nha!

– Ok, mình vào lớp đây. Bye H ha!

– Bye bạn.

Ngồi học mà em cứ như đang ngồi trên mây ý các bác ạ, Trống đánh ra về phát là em xách ngay Lambo…À nhầm! Yamaha xe đạp điện giông thẳng lên đến GĐ

Vừa đến cổng, nhìn thấy cái phù hiệu em đeo trên cổ đám trai làng lại nhìn em với cái ánh mắt hình viên đạn, bỏ mẹ đâm đầu vào đây lỡ bị úp sao nhỉ?

Vừa thấy em ấy bước ra cmnl, tưởng phải đợi dài cổ chớ đi với mấy em nữa trông cũng ngon lành phết

Phần 3

– Bạn trai à V.A?

– Bạn ơi cho mình xin số đi!

Vãi mấy con yêu tinh nhện này, cơ mà cũng sướng vờ lờ các bác ạ.

Thấy em, gái cười bảo:

– Đợi mình lâu chưa H?

– Vừa đến thôi mà.

– Căn đẹp quá ha!

– Chứ sao?

– Bộ không biết đợi con gái là niềm vinh hạnh của lũ con trai à? – Đệch, có vụ này nữa hà?

– Hì, tùy từng người thôi.

– Chứ bộ không thấy vinh hạnh à? – Cười ít thôi em, anh lại cho khóc giờ.

– Tại H chưa bao giờ phải chờ đợi nên không biết nó có vinh hạnh thật hay không thôi – Chưa đủ trình.

Em ấy ngồi lên xe mình phóng đi, em ấy rủ đi ăn KFC các bác ạ, em ấy bao nữa mới ác chớ, yêu rồi đấy =m

– Có số rồi sao không nhắn tin cho mình thế?

– Ơ, có gì nói đâu?

– Ý H là sao? – Ẻm nheo mắt, đệch…

– À không, ý mình là chả biết nói gì.

– Hi. Mình thì bận học quá, với cả cũng ngại ngại.

– Hì – Gượng cười.

Đi đến quán thì thấy em ấy bảo em ngồi xuống, em ấy đi lấy đồ ăn với coca ( Sợ em trả dùm đây mà, em yên tâm anh luôn luôn làm theo ý các người đẹp mà )

Xong 2 đứa cũng ngồi ăn, thật ra là ẻm ngồi ăn còn em thì ngồi nhìn , ngồi nhai được mấy que khoai tây chứ ăn uống éo gì

Em ấy ngước lên cười:

– Làm gì mà cứ nhìn mình hoài dzạ?

– Ơ có gì đâu – Quíu cmnr các bác ạ

– Ăn đi! Hay là chê đồ mình mua? – Dòm em lom lom

– Đâu có, đang ăn mà – Đệch….mệ

– Hihi, ăn đi

Thế là em lại cúi đầu vào tớp lia lịa, em nó lại chống cằm nhìn em. Nói thật là em éo dám ngước cái mẹt 16 năm lên nhòm các bác ợ, cảm giác mình như vật triển lãm thế này ngại bm

– H này!

– Hả???

Và sau đó gái hỏi em 1 câu làm em sặc coca lên mũi. Quá shock.

– H có…. bạn gái chưa thế?

Em ho sặc sụa, gái lại lấy giấy lau cho em:

– Cẩn thận chứ.

– Thôi! Không nói chuyện này nữa ha!

– Sao…???

– Mình hiểu rồi. Hi…

Thế là gái lại cắm cúi ăn, em cũng chả nói gì nữa cắm mặt vào đĩa bánh.

Đến khi ra về thì gái lại móc điện thoại của em ra, gái 1 tai em 1 tai, 2 đứa chẳng nói với nhau câu nào cả, thỉnh thoảng chỉ nghe gái nghêu ngao hát vài câu. Ai cũng theo đuổi suy nghĩ, riêng của mình, có lẽ em biết gái đang nghĩ gì và có lẽ gái cũng biết em đang nghĩ gì.

Chở gái về đến ngõ, thì ra gái đoạn cách nhà em cũng đâu xa, mới vào gần đến cổng thì bị mấy bà hàng xóm xoáy:

– Á à, hóa ra lúc nãy bảo mẹ không đến đón là đi với cậu này đấy hả? – CLGT? Đệch! Thật á?

– Bạn trai đấy hả V.A.

– Con bé này, không đùa được

– Anh Tèo đang đợi mà V.A. – anh Tèo á? Anh H đây còn chưa được xơ múi gì thì đừng nói anh Tèo nhé.

Mẹ ẻm thì cười rồi tiến lại gần, em chào:

– Dạ, con chào cô ạ

– Ừ, Bạn V.A hả con?

– Dạ.

– Vào nhà chơi, uống nước đã con.

– Dạ thôi, cũing muộn rồi con xin phép cô con về ạ.

– Ừ thế thôi con về khỏi ba mẹ mong! Hôm khác qua cô chơi nhé!

– Dạ, con chào cô!

– Ừ, chào con.

Em ngoái sang gái, bảo:

– H về nhé

Gái không nói gì, gật đầu cười, rồi em nhoái sang mấy bà hàng xóm chào luôn::

– Chào các bác ạ!

– Ừ về nhé con

– Tán V.A là phải có kế hoạch con à, thôi về nhé – Con đâu có tán cô, em nó tự đổ mà.

Blah blah……

Em phóng xe về mà lòng phơi phới các bác ạ. Đi được 1 đoạn thì gái nt:

– Di can than nhe, ve thi nt cho m biet ha! – Ôi đệt, quan tâm quá cơ

Em phóng với tốc độ siêu thanh về nhà các bác ạ, về đến nhà em nhắn tin luôn:

– H về đến nhà rồi nè!

– Uk. tam di! Chua chua roi kia. hihi – Đệch, chua thật hả? :

– Ừ, chua, hì, không biết có ai thích ngửi không nhỉ?

– Hihi, tam di nha! nt sau