Đi nhà nghỉ với em người yêu sắp lấy chồng

Em 1 cô gái đúng chất hiền lành, nhẹ nhàng. Em không xinh, người nhỏ nhắn. Em đến từ mảnh đất miền trung xa xôi. Em có giọng nói rất dễ thương, tôi bị yêu giọng nói đó.

Thật ra tôi biết em từ lâu rồi, vì em ở cùng xóm trọ với thằng bạn thân cùng lớp Đại học với tôi, em và nó làm cùng nhau. Gọi là em chứ em hơn tuổi tôi. Nhưng do mình thấy em trẻ nên cứ xưng anh bừa. Tôi thì hay sang chơi nhà thằng bạn, ăn dầm ở dề bên đó. Có gặp em, cũng không ấn tượng gì nhiều vì em hay đi làm về muộn, thi thoảng gặp em, cũng mỉm cười. Nhưng chỉ vậy thôi.

Rồi thằng bạn tôi lấy vợ, vì nó là thằng đầu tiên lấy vợ nên tôi với mấy thằng bạn tranh thủ sửa sang phòng ốc cho nó. Khi ấy ở bên nhà nó nhiều hơn, gặp em nhiều hơn. Em hay khen thằng bạn tôi tốt số vì có mấy anh bạn chu đáo, lo hết cho việc cưới xin. Tôi cũng thi thoảng trêu đùa em cho vui, chẳng có ý gì.

Rồi ngày thằng bạn tôi cưới cũng đến, về ăn cưới xong xuôi, lúc lên cũng tầm 5h chiều, do rượu cũng say, ngại ra bắt xe nên tôi nhờ được xe của xóm trọ thằng bạn, xe 7 chỗ. Tôi ngồi ghế cuối, bên cạnh em. 1 phần do mệt, buồn ngủ, phần vì có rượu vào thèm hơi gái nên tôi cứ gật gù rồi dựa vào vai em lúc nào chả hay, do thời gian này tháng 10 âm, nên trời tối lắm, khoảng 6h tối trời đã mù mịt rồi.

Tôi với em ngồi cuối cứ dựa vào nhau ngủ. Trong xe mọi người ai cũng mệt, ngủ gật gù hết lượt. Đi cũng được nửa đường, tôi tỉnh, thấy em cũng tỉnh, tôi quay sang bảo anh xin lỗi, anh mệt quá. Em bảo không sao đâu, anh mệt cứ dựa vào vai em mà ngủ. Tôi thì vẫn buồn ngủ, nên lại dựa vào vai em ngủ tiếp, mà làm gì ngủ được nữa, mùi thơm từ cơ thể em cứ phảng phất vào mũi, chả ngủ được. Thế là ngồi dậy nói chuyện với em, 2 đứa nói chuyện nhỏ, đủ nghe. Nói đủ thứ chuyện, hỏi han về em, về mọi thứ. Rồi mình xin số điện thoại của em. Em nói chuyện nhẹ nhàng mà dễ thương. Nói chuyện với em 1 lúc mình thấy thân thiết, gần gũi, hồi hộp nữa. Mình thích em rồi.

Rồi xe cũng về đến Hà Nội, tạm biệt mọi người mình về ngủ 1 giấc đến sáng. 9h tỉnh dậy vơ cái điện thoại, thấy nhớ nhớ em thì phải. Thích em thật rồi. Cầm điện thoại lên, đinh ninh nhắn tin hỏi vợ thằng bạn về em cơ. Nhưng thế nào nhắn tin nhầm cho em. “Anh bảo, H có người yêu chưa em, anh tán H được không”. Tin nhắn báo gửi, mình nhìn lại tá hỏa số của em. Hoang mang quá, nhấc điện thoại gọi cho vợ thằng bạn.

– Alo H à (vợ bạn cũng tên vần H), anh vừa nhắn tin cho em mà anh nhắn nhầm cho H mất rồi, anh định hỏi em là H có người yêu chưa, rồi bảo bảo tán em ý được không. Ngại quá.

– Thế á, chết anh nhé. Chị ý hình như có người yêu rồi, mà anh thích thì cứ tán, sợ gì.

Nói linh tinh vài câu rồi mình cúp máy, hoang mang quá. Mà nghĩ, đằng nào cũng lố rồi, chơi tới xem sao. Cầm điện thoại lên nhắn tin cho em.

– Anh xin lỗi, anh vừa nhắn tin cho H mà nhầm cho em. Nhưng nhầm thì coi như hỏi em luôn, em có người yêu chưa?

Chờ, 1, 2, 3 phút không thấy gì. Nghĩ mông lung, chắc là em có bạn trai rồi, nên không nhắn tin lại cho mình đâu. Đang suy nghĩ lung tung thì điện thoại báo tin nhắn.

– Em chào anh, anh nhầm thật hay cố tình nhỉ. Hihi.

– Anh nhầm thật, nhưng qua đi với H, anh thấy mến H thật, anh có thể tìm hiểu H được không.

– Em có người yêu rồi anh ạ, chính xác hơn là chồng sắp cưới, khoảng 3 tháng nữa là em cưới.

– Uhm, thế anh xin lỗi, anh hỏi vô duyên quá, chắc tại từ qua tới giờ về bị em hút hồn nên cứ nghĩ đến em hoài, nhắn nhầm luôn.

– Không sao anh ạ! Mình làm bạn cũng được mà. Hihi. Mà em có xinh đẹp, chân dài đâu mà hút được hồn anh.

Một thoáng buồn trong đầu, nhưng thôi, biết vậy rồi cho thoải mái. Mình với em nhắn tin vài ba tin nữa, tán tỉnh linh tinh rồi thôi. Đi ăn trưa mà thấy buồn ghê gớm, về nằm chả ngủ được, lại vác điện thoại nhắn tin với em. Hỏi đủ thứ. Gặng hỏi mãi về bạn trai em thì em có nhắn tin lại là em và bạn trai là do 2 gia đình sắp xếp từ lâu rồi, em cũng không có tình cảm với bạn trai em lắm, nhưng do 2 bên gia đình là chỗ thân tình bạn trai em cũng hiền lành, chịu khó, đã dạm ngõ rồi nên em cũng theo thôi.

Em bảo rồi về ở với nhau thời gian rồi chắc cũng sẽ yêu thương nhau thôi. Nghe trong từng câu chữ em rất buồn, cảm nhận được em nói chuyện rất gần gũi với mình. Nhắn tin qua lại tán tỉnh cũng phải đến nửa tiếng thì mình đánh liều rủ em qua mình chơi, vì đang là 2 – 3h chiều cũng chả biết làm gì. Em ok.

Dọn dẹp qua cái phòng, mình ở với 1 thằng nữa, nhưng nó đi làm, dọn dẹp xong, quần áo chỉnh tề, nước non, nhà cửa gọn gàng thì chờ em gọi. Khoảng 10p sau em gọi bảo mình là ở đầu ngõ nhà mình, mình ra đón em. Phòng trọ của mình nhỏ mỗi cái giường và 1 cái bàn cũ, ghế cũng có 1 cái. Buổi chiều xóm làng đi làm hết nên vắng hoe. Em nay mặc áo thun trắng, quần vải, phong cách thường xuyên của em. Dắt xe cho em vào, 2 đứa lên giường ngồi, tựa lưng vào tường nhìn ra cửa, cửa không khóa. Mình và em nói chuyện bâng cua. Rồi vòng vèo mình lại đề cập đến vấn đề em dễ thương, giọng nói ngọt, và mình mến em. Em cười, giọng thỏ thẻ.

– Thật ra chuyện của em là xong rồi, em với anh ý cũng không gặp nhau nhiều, cũng ít nói chuyện, nhưng sớm muộn cũng thành vợ thành chồng, còn với anh thì từ những lần gặp tới hôm rồi em cũng cảm thấy mến anh lắm, nhưng nghĩ mình có nơi có chốn rồi nên em cũng chả biết làm tnao.

– Anh hiểu, anh lại làm em phải suy nghĩ rồi đúng không. Thôi thì gặp nhau là cái duyên, hãy cho anh bên em 1 thời gian ngắn thôi cũng được. Em nhé – Mình đề nghị. – Anh biết sẽ khó xử cho em, nhưng hãy sống 1 lần cho em đi.

Em im lặng nhìn mình, mình đưa tay cầm nhẹ vào tay em, em để im, bàn tay búp măng mềm, nhỏ nhắn. Mình nắm chặt tay em, 1 tay vòng qua vai em, kéo em lại gần mình. Em không phản ứng gì, mình kéo em quay lưng về mình, ôm chặt lấy em, thơm lên tóc, lên má em, nói vài lời yêu thương. Mà thật lúc đó là từ trong tâm, chứ không có ý đồ đen tối gì cả.

Quay người em lại đối diện mình, thấy mắt em đỏ hoe, em sắp khóc. Mình đặt nhẹ lên môi em nụ hôn, cái chạm nhẹ vào môi thôi mà nó ngọt ngào đến lạ, em không phản ứng gì, mình ôm chặt lấy em, thì thầm vào tai em. Hãy cho anh làm người yêu của em đến khi em lấy chồng nhé. Em gật đầu nhẹ, thơm lên má mình. Cảm giác thật hạnh phúc. 2 Đứa ngồi ôm nhau nói chuyện được 1 lúc thì mình rủ em đi ăn, café.

Đèo em vòng quanh mỹ đình, em ôm sát mình, nép nhẹ vào lưng, thấy ấm áp và hạnh phúc quá. Mọi chuyện cứ như là mơ, mới sáng còn nhắn tin nhầm, chiều đã có em bên cạnh. Vi vu qua 1 số quán ăn, lúc này cũng tầm 6h. 2 Đứa vào ăn bát bún rồi mình đưa em ra sân vận động Mỹ đình, ngày ấy còn chưa cấm ngồi cỏ, mình thuê 1 chiếu vào giữa bãi cỏ, xung quanh rất nhiều cây, có 1 số đôi đã ngồi đó sẵn, hôn hít sờ soạng. Mình và em ngồi nói chuyện, thi thoảng hôn nhau, ôm nhau. Em vui, cười suốt.

Rồi mình và em cứ hẹn hò nhau, ngoài giờ đi làm là những bữa ăn, café, đi chơi. Thấm thoát cũng còn cách đám cưới em 1 tháng. Hôm đó mình đi uống rượu với bạn, xong tâm trạng không được vui lắm. Em đi làm 10h đêm mới về (Do đặc thù công việc). Mình gọi em bảo qua đón anh đi loanh quanh. Em qua đón mình, đi lượn 1 vòng sân vận động xong mình bảo em hay tối nay cho anh ở bên em nhé, em không nói gì. Mình phi xe xuống khu cầu diễn, chọn cái nhà nghỉ kín đáo phi vào. Em ngại ngùng đi nép sau mình. Lên đến phòng, đóng cửa mình lao vào hôn em ngấu nghiến, em cũng đáp lại rất nhiệt tình. Hôn nhau 1 lúc mình đi tắm, xong em cũng vào lau qua người. 2 Đứa nằm ôm nhau chẳng nói gì. Em biết mình buồn, em chắc cũng khó xử lắm. Thấy em ôm mình chặt hơn.

Mình đặt lên môi em nụ hôn, cuồng nhiệt bằng tất cả tình yêu mình dành cho em. 1 lúc sau mình để tay lên ngực em qua lớp áo, em ngại khẽ đẩy tay mình ra, mình lại đưa tay vào, bóp nhẹ qua lớp áo ngực dày cộm, em không nói gì. Mình bóp mạnh hơn để tìm ngực em, vì ngực em nhỏ, sau 1 lúc mình luồn hẳn tay vào trong, nhấc áo ngực em lên. Vú em nhỏ, vừa tay úp, ti bé và hơi đậm màu, mình vân vê, vẫn hôn em, em giữ tay mình như vừa muốn mình bóp vừa không.