Dì Mai

Hôm nay là đêm cuối. Ngày mai tôi phải trở về lại tiểu bang nhà để đi làm. Dã năm đêm rồi. Cả ngày Dì Mai rất buồn, tôi cũng rất buồn khi xa dì.

Tôi bịt mắt dì, căng dì ra, chúng tôi trần truồng như thời ông Adam bà Eva. Tôi bú lồn dì, đụ dì, đủ mọi nơi. Chúng tôi rên rỉ hành lạc trong sướng khoái. Dì bú cặc tôi, dì rên rỉ, dì quằn quại, dì sung sướng. Tôi nói: “Nhưng ngày này là tuần trăng mật của tôi và dì”. Đám cưới thằng Phát. Nhưng tôi với má nó mới là đêm động phòng liên tục.

Tháng sau.

Dì Mai gọi điện thoại cho tôi nói:

“Dì nhớ cậu nhỏ quá!”

Giọng dì buồn như Mỵ Nương. Nhưng làm sao. Tôi cũng nhớ dì quẫn trí.

Mùa Đông Năm…

Tôi âm thầm không báo trước khi trở lại nhà Dì Mai. Tôi lén vào nhìn bên trong. Bóng Dì Mai đang ở phòng ăn nhà bếp. Tôi mò ra sau nhìn vào. Trông dì tiều tụy thấy rõ, nếp nhăn nhỏ trên khuôn mặt không vui. Tôi đau đớn. Ra thu dọn hành lý vào sân nhà dì. Tôi quyết định dời về đây kiếm việc làm. Thợ máy thì chỗ nào không có. Tôi gõ cửa phía sau.

Dì lờ mờ nghe ngóng, sao lại có người đến giờ này? Dì hỏi ai, tôi lên tiếng. Như phản xạ tự nhiên. Dì sững sờ trong giây lát rồi ào ra. Khi thấy tôi dì la lên that thanh ôm tôi như muốn xỉu. Tôi dìu dì vào trong nhà. Chúng tôi hôn nhau, lưỡi hai người quấn chặt như không muốn rời. Tôi đè dì vào tường tháo nút quần cặc tôi sổ ra, vén váy dì lên tụt quần xi líp xuống dưới chân, tôi đẩy cặc tôi vào lồn dì nắc như mưa.

Chúng tôi làm tình như vũ bão cho cơn ghiền nhớ lâu ngày. Dì rên rỉ đứt khoản, dì sung sướng ghì chặt. Tôi đẩy dì ra. Bao nhiêu đồ trên bàn ăn rơi xuống đất. Tôi bế dì nằm lên, váy bật ngược, cái lồn thèm khát của tôi trước mặt, tôi gục xuống bú liếm, dì la lớn trong nỗi sung sướng. Nước mắt dì đổ xuống như mưa. Nước dâm lồn dì thấm ra ướt miệng tôi. Chúng tôi như kẻ điên. Tôi chòm lên hẩy cặc vào lồn dì. Tôi vừa nắc theo nước mắt sung sướng của Dì Mai.

Giáng sinh đến. Vợ chồng thằng Phát về mừng tôi. Vì nó nghĩ khi nó có vợ có nhà riêng, mà Má nó ở một mình buồn, nên dù sao có tôi ở chung thay nó cũng đỡ. Vợ chồng nó cảm ơn tôi lia lịa. Nó đâu có biết rằng Dì Mai bây giờ càng ngày càng trẻ đẹp ra vì người có tình yêu, đầy đủ sinh lý. Đang mặc một cái váy kim tuyến ôm sát những đường cong chết người kia dọn đồ ăn Giáng Sinh trên bàn cho gia đình, khuôn mặt rạng rỡ xinh tươi. Một lát vợ chồng nó mà bước ra khỏi cửa thì cái thân thể nóng hổi đó thuộc về tôi. Chúng tôi nghĩ: “Hãy sống cho hiện tại và hạnh phúc sung sướng từng giờ. Đừng quan tâm lắm cho ngày mai sẽ ra sao!”

Đợi vợ chồng thằng Phát đang nói chuyện lơ là, tôi lại gần Dì Mai nói nhỏ:

“Dòm cái đít dì cong lên, nứng cặc quá!”

Liếc xéo qua tôi, đôi môi son hé như làm nũng, dì nói:

“Coi chừng tụi nhỏ!”

Khuôn mặt dì hồng lên như tình yêu Giáng Sinh.

— Hết —