Đêm xuân tại Đà Lạt

– Cô Trâm có ưng làm bạn gái của tôi không? Tôi sẽ xin trả riêng phụ khoản này cho Trâm thật xứng đáng trong suốt thời gian tôi còn lưu lạí nơi đây làm việc.

Trâm không hề tỏ ra ngỡ ngàng khi nàng nghe người thanh niên nây đưa ra một đề nghị rất hàm hồ, chẳng khác gì những người khách đến trước. Nàng muốn dọ hỏi ý đồ chân thật của ông khách mà nàng tự nhận xét và cho là chàng không thuộc loại thanh niên từ nước ngoài trở về ỷ có chút tiền bỏ ra mua chuộc những cô gái nhẹ dạ. Lợi nói rất nghiêm trang:

– Đi ăn cơm, đi nhảy với anh, em đã là bạn gái của anh rồi mà ! Cần gì anh phải hỏi vậy?

– Tôi sợ Trâm hiểu lầm, cho tôi là loại đàn ông sàm sỡ. Thật ra, tôi rất ao ước được gần gũi thân thiết hơn nữa với Trâm.

Ngừng lại giây lâu Lợi mới ngập ngừng thổ lộ:

– Không biết tại sao tôi cảm thấy Trâm là người đã làm cho tôi qúi mến vô cùng và trong lòng hết sức rung động. Tôi không có ý tán tỉnh bậy bạ gì đâu. Từ lâu, ngay cả ở nước ngoài, tôi vẫn ao ước có thể tìm được một người bạn gái nhan sắc với một trình độ sâu sắc như Trâm. Tôi muốn… Tôi muốn nói thật với Trâm một điều là tôi đã thật sự thật sự yêu Trâm rồi đó!

Nói xong, dáng điệu của Lợi giống như người vừa vượt qua được một trở ngại nặng nề. Mồ hôi Lợi rịn ra trên trán. Và có thể nhờ vào giác quan bén nhạy của người con gái, Trâm cảm nhận được tất cả sự chân thành trong những lời thổ lộ tuy có vẻ vội vàng nhanh chóng và rất đường đột của Lợi. Trâm tỏ ra e ấp và có vẻ ngần ngừ nhưng rồi nàng nhận thấy dáng điệu điềm đạm và rất chừng mực của người thanh niên mà tự trong thâm tâm, Trâm cũng rất có cảm tình và nhận ra trong lòng đang dậy lên biết bao nhiêu rung động. Hai người im lặng lâu lắm, sau hết Trâm để yên bàn tay của nàng nằm yên trong lòng bàn tay nồng nàn đang tỏa ra nhiều hơi ấm của người thanh niên xa lạ vừa bày tỏ lời nói ân ìlnh. Lợi rất mừng trong bụng. Chàng “cảm” ra rầng Trâm đã nhận lời yêu đương. Bỗng nhiên Lợi tự dặn lòng, người con gái này, có lẽ đã là người khiến cho tim Lợi yêu đương thật sự và chàng sẽ yêu nàng mãi mãi mà thôi.

Phần Trâm, nàng cũng đang tư lự thật nhiều sau khi quyết định chấp nhận lời tỏ tình của người thanh niên mới vừa quen biết ở quê hương, đời sống cạm bẫy, khó khăn trong lúc này cũng có nhiều bề thữ thách. Đồng tiền do Trâm kiếm ra được bằng công việc hiền long bình thường chỉ đủ cho những người con gái diễm lệ và đang có nhiều nhu cầu như nàng mua được vài cây son hộp phấn ngoại quốc, còn dư dả được bao nhiêu đâu để cho Trâm dành ra phụ giúp gia đình. Cuộc tranh sống từng ngày xem ra vô cùng khốc liệt và nó đã dạy cho nàng biết phải làm gì. Và Trâm đã biết nàng phải cố giả bộ những gì ở một người con gái sành sõi gan n để tự bảo vệ cho nàng và kiếm ra được nhiều tiền để phụ với mẹ nàng lo cho 3 đứa em còn non dại có được một cuộc sống ung dung tươm tất, sau quyết định dứt khoát ở lại chốn này, không chịu đi Mỹ theo diện H.O mà cha nàng, vì có chức quyền thuộc chế độ cũ, sau nhiều năm cải tạo được cho về. Trâm đã thành công trong cách sống bạo dạn ngang tàng và thái độ khôn ngoan đó trước bao nhiêu cạm bẫy của nhlTng người đàn ông háo sắc cả trong lẫn những người khách nước ngoài.

Đã bao nhiêu lần với bao nhiêu người rắp tâm tìm đủ mọi mưu mô xảo quyệt để dụ dỗ vuốt ve, để mong chiếm đoạt cho được tấm nhan sắc của người con gái yêu kiều này. Nhưng nàng tỏ ra dấm dẳn và ngang nhiên đối đáp, chống đối lại tất cả mọi ý đồ bằng ngôn ngữ và cung cách của những người con gái đã từng sa chân vào cạm bẫy, đến nỗi, hầu hết những người đàn ông đó đã bị Trâm đánh lừa, làm cho họ phải nghĩ rằng dính dáng tới người con gái tuy rất đẹp nhưng lại “điêu ngoa” này chỉ có mà thân bại danh liệt, để rồi họ phải vội vã rút êm. Nhờ vậy, Trâm dễ dàng thoát khỏi nanh vuốt những con thú săn mồi và chính nhờ như vậy, cho đến bây giờ, chưa có con thú hoang dâm nào có đủ bản lãnh cùng sự gan lì để chiếm cho được cảm tình chân thật và tấm thân còn trong trắng, ngùn ngụt sức sống của nàng cho đến khi Trâm gặp người thanh niên có dáng dấp phong lưu chững chạc này từ Mỹ trở về Nàng có cảm tình ngay mà trong lòng không thể nào thổ lộ, cũng chẳng một chút so đo tính toán.

Trâm nghĩ, theo thói thường, thật ra, Lợi cũng chẳng cần “bao” nàng thì trong lòng Trâm cũng đã yêu anh ngay từ phút đầu gặp gỡ. Nhưng Lợi đã muốn “mướn” nàng làm việc, thì chuyện này lại càng hợp lý và không khiến ai phải dị nghị điều gì, nàng lại tự tin mình có đủ bản năng ứng phó, cho nên, nàng đã dễ dãi nhận lời.

Chỉ có vậy là họ đã trở thành cặp nam nữ vô cùng “hạp ý” nhau, cả trong công việc lẫn khi đã ở trên giường, họ mải miết đưa nhau vào cõi thiên đàng của khoái cảm.

Lúc đưa Trâm trở về khách sạn, sau một hồi thì thầm tâm sự, thêu dệt những mộng ước tương lai, Lợi ôm lấy tấm thân mềm mại của người tình trong khi Trâm không hề phản đối, một phần vì chút men rượu còn lưu lại đang nóng bừng bên trong thân thể của nàng sau bữa cơm thịnh soạn ban chiều, một phần vì tâm tư Trâm cũng đang ngập tràn hạnh phúc trước mối tình vừa mới chớm nở đầy rẫy những mộng mơ. Nàng đã tin tưởng nơi Lợi hoàn toàn.

Trâm vòng tay ôm chặt lấy Lợi để cho chàng đặt lên môi nàng một nụ hôn say đắm nồng nàn. Thân thể của Trâm đang từ từ mềm rũ xuống trong vòng tay Lợi tự lúc nào như để sẵn sàng đón đợi những khám phá mới mẻ của ái tình mà từ bao lâu nay Trâm chỉ hiểu biết qua bạn bè, sách báo phim ảnh mà nhờ được giáo dục rất nghiêm chỉnh, chưa bao giờ nàng tự cho mình được quyền có cơ hội thụ hưởng.

Bên ngoài lớp áo êm mịn Trâm đang mặc trên người, bàn tay Lợi xoa nhẹ bờ vai đến gò ngực phập phồng hơi thở của nàng như chàng đang tận hưởng cảm giác êm đềm kỳ thú hơn cả những khi ân ái trên giường. Thân thể của Trâm tròn trịa đầy hơi ấm. Hai bàn tay ma quái ấy lần lần tiến xuống đến tận bờ mông, vòng ra phía bụng dưới của nàng đã khiến cho Trâm co rúm người lại, nàng run lên bần bật trong khi hơi thở trở nên dồn dập nặng nề. Nàng cảm nhận thật rõ những cảm giác ấm áp đê mê dậy lên trong bàn tay của người yêu đang mở rộng chụp lên cái mu của nàng đang bắt đầu rượng lên săn cứng. Trâm cố đứng cho khỏi ngả nghiêng rồi khép chặt lấy hai bắp đùi theo một bản năng tự nhiên của người con gái. Nàng cảm thấy dường như ở dưới hạ thân, bên trong khu cung cấm đang dấy lên cơn sết bàng hoàng của nàng có tiết ra một chất nước gì trơn trơn nhầy nhụa, ấm ức cứ như sẵn sàng để bùng vỡ ra.

Trâm biết nó đã đang thấm ướt hết cái đáy quần lót bầng vải sa tanh trắng mỏng của nàng làm cho Trâm tự nhiên thấy rất mắc cở nàng càng ôm chặt lấy Lợi, hai tấm thân sôi bỏng như muốn gắn chặt lấy nhau chẳng rời. Để cho Trâm ôm choàng lấy mình trong khi Lợi luồn bàn tay thám hiểm trên bờ mu cao mượt mà của người con gái, chàng dùng hai ngón tay tự vạch rộng hai mép mềm mại những sợi lông nhung. Những ngón tay của Lợi khe khẽ lòn vào cửa mình để chàng nhận ngay ra chất âm thủy trơn ướt đã ứa ra hai bên mép âm hộ của Trâm. Lợi đẩy nhẹ những ngón tay nóng hổt của chàng vào sâu hơn chút nữa thì Trâm như không còn chịu nổi thêm được nữa.

Nàng ngấu nghiến ngửa mặt lên để đón nhận những nụ hôn đầu đời. Lợi cuống cuồng táp lấy đôi bờ môi mọng của Trâm mà hôn ngấu nghiến. Hai người ngã vật xuống mặt giường trong hơi thở bắt đầu dồn dập. Lợi nằm sấp trên bụng của Trâm, quần áo hai người còn y nguyên chưa kịp làm gì, chúng trở thành vướng vít khó chịu. Lợi ngồi dậy từ từ vạch áo của Trâm ra để lộ hai bờ vú căng tròn với hai cái núm vú săn tròn màu hồng đào, chàng êm ái nhẹ nhàng đặt hai bàn tay lên triền ngực đó mà xoa bóp mân mê. Trâm nầm ngửa đón nhận từng cảm giác đê mê đến rợn người trong khi cặp đùi của Trâm nằm bắt chéo nhau lại. Chúng chỉ nhích ra khi có bàn tay của Lợi rà xuống len lỏi vào giữa hai bờ mép âm hộ của nàng. Lợi cởi hết quần áo trên cơ thể hai người rồi nằm úp xoay ngược người xuống hạ thân của Trâm mà hôn hít vùng âm hộ đắm say.