Cuộc đời lớn

Mấy đứa con gái đứa nào cũng sợ hãi mà dạt ra xa như gặp phải chuyện gì đó rất kinh dị, tụi con trai thì tò mò hơn ngay tức thì tụi nó bu đông lại tạo thành một vòng tròn quanh hiện trường, chỉ tội thằng đàn em vì quá đau mà nó chỉ có thể nằm đó rên ư ử không thể làm gì hơn. Tiếng bàn tán xôn xao vang lên:

– Ủa, không phải thằng Đại Vũ lớp 10a5 hay sao? Tao nhớ nó hiền lắm mà?

– Tiêu rồi, thằng nằm kia hình như đàn e Dũng mập đó tụi bây!

– Ui, dậy tiêu cmn thằng Vũ kia rồi, Dũng mập sẽ “thịt” nó cho coi.

– Thôi tụi bây thì biết cái gì cứ chờ coi kịch vui đi.

– Tao nghĩ không lâu nữa giám thị sẽ xuống tới đây đó.

Xì xầm xì xầm…

Còn Đại Vũ chúng ta thì lại nghĩ: “Con bà nó thiệt chứ, đã sáng bị tiêu chảy rồi, giờ đói lắm mới”đứt ruột”đi mua đồ ăn chống đói, còn phải tiết kiệm tiền lát đi xe buýt về, đm đâu ra thằng khứa này đòi tiền trắng trợn nữa chứ.” – Đang trong dòng suy nghĩ bỗng dưng Vũ bị gọi về bằng một cái quát to:

– THẰNG KIA MÀY RA ĐÂY!!!

Đám đông tự tách ra thành hai hàng dẫn đến nơi phát ra tiếng quát. Là Dũng mập chứ còn ai vào đây nữa, nó chỉ tay vào Vũ mà gằn từng chữ:

– MÀY NGON LẮM DÁM ĐÁNH ĐÀN EM TAO, ĐM HÔM NAY MÀY SẼ NO ĐÒN!

– Mày nói tao à? Nó là đàn em của mày? – Vũ hỏi lại và liếc mắt sang đứa còn đang nằm dưới đất.

– A… CÁI ĐKM MÀY ĐƯỢC – Dũng mập như nổi điên quát to.

– Tao có làm gì đâu? Là nó tự chuốc họa vào thân thôi! – Vũ vừa nói vừa xoay người bỏ đi, nó không muốn gây thêm rắc rối ở chỗ này.

Nhưng thằng Dũng mập nào có dễ thả người đi như vậy? Nó như con chó điên lao về phía Đại Vũ nhanh nhất, vừa lao tay nó vừa co lên tạo thế để tung ra một cú đấm cực mạnh, với thân hình của nó đủ biết lực lượng cơ thể nó như thế nào. Lãnh trọn một cú này chỉ có thể ngủm củ tỏi. Đám đông biết thân biết phận nhanh chóng dạt ra tứ phía, còn Đại Vũ bây giờ chỉ biết thầm chửi trong lòng: “Cái Định Mệnh Cuộc Đời, sao hôm nay lại xúi quẩy đến thế cơ chứ!”. Nhưng trong lòng nghĩ là thế, hiện tại nó biết phải chiến thôi, đối phương sẽ không buông tha nó nếu như 1 trong 2 không ngã xuống. Trong đầu Đại Vũ xoay chuyển nhanh chóng, rất nhanh nó quan sát tình huống hiện tại. Nắm đấm đang tới gần chỉ còn một chiêu, đó là: “NÉ”.

Nói thì nhanh hơn làm, khi nắm đấm tới sát mặt Vũ, bằng thân pháp nhanh nhẹn với thân hình gọn gàng không kém phần khoẻ khoắn vì được tự trau dồi qua năm tháng, Vũ lách người uyển chuyển né được một đấm chết người ấy. Nhưng không chỉ dừng lại ở đó Vũ tung ra một đòn hồi mã thương bằng cú đấm móc vào bụng thằng Dũng mập. Dũng mập ăn trọn cú đấm móc ấy tưởng đâu nó sẽ quỵ nhưng Vũ bất ngờ vì nó vẫn đứng đó như trời chồng, Vũ vội vàng lùi lại ba bước thủ thế.

Dũng mập thật ra thì không tốt như vậy, mặt nó có hơi tái vì lực đạo của cú đấm móc ấy, nếu không phải da thịt nó có phần dày hơn người bình thường thì chuyện nằm xuống không gì để bàn cãi, nó lại nghĩ tới cú đấm ban đầu mà đệ tử nó lãnh phải, thấy thằng đệ tử cứ như vậy mà nằm xuống không chút phản kháng thì nó đủ hiểu sức lực đứa trước mặt không bình thường. Nghĩ vậy Dũng mập có chút sự tôn trọng cho gã đang đứng trước mặt mình.

Mà thiệt là sức của Đại Vũ không bình thường cũng phải, cái giá của lao động chân chính không phải chuyện đùa, những lần vận chuyển những bao tải bù lông con tán bao nào bao nấy gần ba chục ký mà Vũ nó vác như cơm bữa, chưa kể sáng nó có thói quen dậy sớm chạy bộ hít đất đu xà, có thể nói lực tay hay thể lực của Đại Vũ so với những đứa đồng trang lứa có thể nói mạnh hơn rất nhiều.

Quay lại với trận đấu, khi hồi phục sau cú đấm mốc vừa rồi Dũng mập không còn nghênh ngang đấm bừa như vừa rồi, nó cẩn thận tiến tới công Đại Vũ mà không quên thủ thế như võ sĩ quyền anh. Dũng mập cứ đấm xong rụt lại thủ thế, cứ như vậy tạo thành một thế công thủ vững chắc mà không kém phần nguy hiểm, như một cỗ xe tăng sẵn sàng quét ngang mọi thứ cản đường nó.

Còn Đãi Vũ bị dồn vào thế hiểm liên hồi nhưng không vì vậy mà nó nao núng, cả người nó như có lò xò, những bước nhún nhảy liên hồi xung quanh Dũng mập khiến nó không cách nào khóa chặt được mục tiêu. Xen kẽ những lần nhún nhảy chỉ cần thấy có thời điểm thích hợp Vũ liền tung những cú đá xoáy vào bắp chân Dũng mập khiến nó nghiến răng chịu đau không thôi.

Tả thì chậm nhưng sự việc đã diễn gần chục phút đồng hồ và chuyện gì đến cũng đến. Tụi con gái đã quay trở lại, bên cạnh là ông thầy giám thị với cây thước bản trên tay. Kết quả là trận đấu tạm dừng vì 2 tuyển thủ của chúng ta đã bị ông thầy nắm cổ lôi về phòng giám thị xử lý, còn thằng đàn em “thương binh” đã được đám con trai chuyển về phòng y tế từ bao giờ.

Ông thầy giám thì đưa ra 2 lựa chọn một là mời phụ huynh hai là lãnh 20 “cây”. Đùa chứ đứa học sinh nào không sợ ăn đòn? Đã vậy lại là từ ông thầy hung thần của cả học sinh toàn trường này nhưng vì sợ đến những hậu quả từ phía gia đình mà Đại Vũ không muốn mẹ mình phải lo lắng thêm nhiều nên đành cắn răng mà nhận 20 “cây”. Trong lòng không ngừng đem “nơi thầm kín” của mẹ thằng Dũng mập ra mà “đuỵt” không ngừng.

Còn thằng Dũng mập thì chắc đã chai lì với việc này nên nó chỉ im lặng mà cười cười nhận 20 “cây”. Vào những tiết học sau giờ ra chơi, người ta không ngừng nghe thấy tiếng la như heo bị chọc huyết còn tiếng còn lại như là của con khỉ bị lên kinh phong.

Kể từ sau ngày hôm đó, mỗi lần đụng mặt nhau là thái độ của Dũng mập đối với Đại Vũ khác hoàn toàn, có một sự tôn trọng và nhiều hơn đó là mong muốn thằng này về dưới trướng của mình. Nhưng Đại Vũ nào đâu có phải là một đứa dễ qui thuận? Khi không lại đội người khác lên đầu làm đại ca? Đáp lại với những lời mời gọi của Dũng mập chỉ là những cái cười trừ xã giao.

Dũng mập rất tức nhưng nó biết là cho dù nó làm gì thì rất khó nắm được bài tẩy của thằng Vũ này nên dần dần Dũng mập nó cũng không dây dưa như trước chứ không phải là nó từ bỏ ý định. Dũng mập tuy ngu học thiệt nhưng nó cũng biết được 1 câu thành ngữ: “MỘT RỪNG KHÔNG THỂ CÓ HAI HỔ”.

Sự việc lần trước khi giao thủ với Đại Vũ, việc nó không hạ được đối phương mà còn để bị dồn vào bị động khiến nó rất mất mặt với đàn em. Cho nên nó luôn giữ thái độ nhẹ nhàng với Đại Vũ, tụi đàn em nó thì không nghĩ như vậy. Tụi nó chỉ thấy thái độ của đại ca minh đối với Đại Vũ như vậy cho nên tụi nó cũng biết là không nên gây sự với người này, ngược lại còn phải tôn trọng hơn.

Phần 2

Trở lại với thực tại, sau khi được đám đàn em Dũng mập lôi kéo vào quán nước Đại Vũ bắt gặp Dũng mập đang ngồi với nhỏ Yến lớp bên cạnh 12a4. Vũ nó cũng để ý mấy lần vì nhỏ Yến này mặt mũi cũng khá xinh xắn, dáng người thì yểu điệu thướt tha, tuy không phải gọi là hot girl gì nhưng cũng là một mẫu bạn gái lý tưởng với mấy chàng trai trẻ yêu bằng mắt như hiện nay.

Đại Vũ có chút bất ngờ, nhỏ Yến vậy mà cứ như không xương õng ẹo dựa sát vào người thằng Dũng mập, nhỏ vậy còn tự nhiên bấm điện thoại mà không quan tâm bên dưới lớp áo đồng phục của mình đang có một bàn tay tác quái nắn nắn bóp bóp từng thớ thịt bên trong. Tay còn lại của Dũng mập cầm điếu thuốc đưa lên miệng mà rít một hơi dài, sau khi thả thở ra những làn khói phê pha nó mở miệng:

– Sao rồi anh bạn, bạn nghĩ về điều kiện của tôi?