Công chúa Quỳnh Nga

Xưa, có một nàng công chúa tên là Quỳnh Nga. Nàng có sắc đẹp tuyệt trần, lại đến tuổi cập kê nên nhà vua đăng tin kén phò mã đến khắp dân gian và các nước láng giềng. Rất nhiều hoàng tử, nhân tài các nước đến tham gia tuyển chọn nhưng không ai được nàng vừa ý.

Lúc bấy giờ có một tên đại bàng tinh cực kỳ háo sắc, thường xuyên bắt cóc gái nhà lành về hang ổ để cưỡng hiếp. Nghe tin công chúa Quỳnh Nga tuyển phò mã, đại bàng tinh cũng hóa hình người đến dự tuyển nhưng thất bại. Không cam lòng, gã thường xuyên bay quanh bầu trời hoàng cung tìm cơ hội bắt cóc công chúa.

Sau nhiều lần kén rễ bất thành, hoàng hậu lo buồn hỏi công chúa: “Con gái, sao bao nhiêu vương tôn quý tộc đến hỏi cưới mà con vẫn chưa tìm được ý trung nhân vậy?”

Công chúa e thẹn nũng nịu: “Mẫu hậu, con không thích những gã công tử bột đó! Con…”

“Nói ta nghe con thích người như thế nào? Mẫu hậu sẽ làm chủ cho con.”

Công chúa thẹn cúi mặt, giọng nói nàng nhỏ dần: “Con… con thích kiểu đàn ông… khỏe mạnh và… hoang dại cơ…” Xưa giờ Quỳnh Nga chưa từng thổ lộ chuyện tình cảm với ai, lần này nói ra khiến nàng thẹn đến đỏ mặt, chỉ muốn chui xuống đất mà trốn, lại nhìn lên thấy mặt hoàng hậu có ý cười lạ lùng, Quỳnh Nga liền đứng dậy nói: “A! Không nói với mẫu hậu nữa! Con ra ngắm hoa đây!” Rồi nàng cười thẹn bước vội ra ngoài.

Lúc này đại bàng tinh đang lượn trên cao, thấy công chúa bước ra liền sà xuống bắt lấy rồi bay đi, mặc cho nàng giãy giụa kêu cứu.

Đại bàng tinh bay ngang một cây đa lớn, đột nhiên dưới gốc đa có một mũi tên bắn lên trúng ngay vào phao câu gã. Đại bàng lảo đảo tìm cách rút mũi tên ra nhưng không được, đành tiếp tục bay, lòng thầm chửi thằng mất dạy nào bắn thủng đít mình.

Cuối cùng đại bàng tinh cũng chật vật bắt được công chúa Quỳnh Nga về hang, gã nhốt nàng lại rồi tranh thủ chữa trị vết thương.

Ở hoàng cung, nhà vua xót ruột và phẫn nộ tột cùng, liền truyền lệnh cho quan đô đốc mới nhận chức là Lý Thông đi tìm cứu công chúa, vua hứa nếu Lý Thông cứu được nàng vua sẽ gả công chúa và truyền ngôi cho.

Lý Thông mừng lo thấp thỏm, cho quân đi lùng sục khắp nơi suốt mười ngày mà không có tin tức gì, đành đi đến gốc đa nơi người em trai kết nghĩa tài ba của gã sinh sống để nhờ vả.

Lý Thông gặp được người em kết nghĩa dưới gốc cây đa, giả vờ mừng rỡ nhớ thương rồi lái qua chuyện công chúa bị bắt cóc.

Sau khi nghe lời kể của Lý Thông, người em trai tên Thạch Sanh ngẫm nghĩ rồi kể: “Mười ngày trước em có thấy một con đại bàng lớn lắm, nó gắp theo một cô gái bay ngang đây, em ngắm vô đầu nó mà bắn hụt trúng vô đít.”

Lý Thông mừng rỡ hỏi dồn dập: “Thật không? Vậy nó chết chưa, cô gái đó đâu rồi?”

Thạch Sanh nói tiếp: “Nó bay tiếp được, nhưng em đuổi theo tới một cái hang, mà sâu quá em xuống không được nên định chờ nó ra thì đánh mà mười ngày nay không thấy nó bay ra.”

Lý Thông gật gù nghĩ một lúc rồi nói: “Giờ anh về cung gọi thêm người, sau đó em dẫn anh đến đó, anh buộc dây đưa em xuống cứu công chúa rồi sau đó anh kéo em lên, được không?”

Thạch Sanh vốn tính lương thiện, dù trước đây Lý Thông từng cướp công giết chằn tinh của chàng nhưng chàng không hận, lần này lại liên quan đến mạng người nên chàng nhận lời không suy nghĩ.

Trong khoảng thời gian Lý Thông đến tìm Thạch Sanh, tại hang ổ, đại bàng tinh đã hồi phục vết thương. Vốn tính dâm tà mà bị thương phải nhịn suốt mười ngày, đại bàng tinh không thể nhịn thêm, lập tức tìm đến chỗ giam công chúa Quỳnh Nga để thu hoạch chiếm lợi phẩm.

Nói về công chúa Quỳnh Nga, nàng bị nhốt trong một căn phòng đá rộng rãi, đại bàng tinh làm căn phòng này để hưởng thụ với những mỹ nhân của gã nên phòng được làm khá lộng lẫy với ánh nến sáng lung linh, một chiếc giường lớn êm ái, có hẳn nơi vệ sinh và một hồ nước ngầm để tắm rửa. Hàng ngày, đại bàng tinh cũng mang trái cây, thịt nướng đến nên công chúa cũng không phải lo cái ăn dù nàng ăn rất ít vì lo lắng.

Bấy giờ Quỳnh Nga vừa tắm xong, nàng đang khỏa thân ngồi trên giường cho khô người thì chợt thấy đại bàng tinh nhìn mình qua khung cửa sắt, nàng giật mình chộp vội chiếc áo choàng khoác lên người, nhưng chiếc áo choàng quá mỏng nên để lộ ra hai bầu ngực căng tròn gợi dục cũng những đường cong quyến rũ trải dài xuống đôi chân.

Đại bàng tinh đang ở hình người, gương mặt gian tà với cái mỏ nhọn hoắt liếm láp thèm thuồng khi nhìn thấy cơ thể quyến rũ cùng vẻ hoảng hốt động lòng người của Quỳnh Nga.

Thấy gương mặt dâm tà của đại bàng tinh lướt như muốn liếm khắp trên cơ thể mình, Quỳnh Nga vội với tay tìm thêm quần áo để mặc nhưng chợt nhớ nàng đã treo cạnh hồ nước.

Đại bàng tinh mở cửa bước vào, gã cười dâm tiện nhìn vào khe ngực Quỳnh Nga, dưới lớp lụa mỏng có thể thấy rõ hai quả tuyết lê ngọt ngào của nàng, răng đại bàng tinh hé ra như chỉ muốn cắn lấy.

“Đừng lại đây!” Quỳnh Nga hoảng sợ vừa lấy tay che trước ngực và dưới mu vừa lùi lại.

Đại bàng tinh cười dâm tiến lại gần Quỳnh Nga, mũi gã hít lấy hương da thơm ngát của cơ thể nàng, hai tay gã giơ lên chực chờ tìm cách ôm công chúa vào lòng: “É hé hé. Ngoan nào người đẹp, ta sẽ không làm nàng đau đâu!”

Quỳnh Nga lùi nhanh hơn để tránh vòng tay của đại bàng tinh, nhưng phía sau là hồ nước khiến nàng trượt chân ngã xuống. Dưới hồ nước ngầm trong vắt, những đường cong vốn đã quyến rũ giờ có nước phủ lên lại càng thêm mê người.

Đôi mắt đại bàng tinh vốn nhìn tốt hơn mắt người nên dù trong ánh nến mờ ảo, gã vẫn có thể nhìn rõ mồn một cơ thể tuyệt trần của Quỳnh Nga, tranh thủ lúc nàng đang ngã dưới hồ, đại bàng tinh liền nhào xuống ôm lấy nàng.

“UM! ÚM! UHM!” Quỳnh Nga mím chặt môi lắc đầu né tránh cái hôn của đại bàng tinh, hai tay nàng đẩy mạnh vào ngực gã cố thoát ra.

Nhưng đại bàng tinh vốn là yêu quái, sức khỏe vượt xa người thường nên nàng công chúa chân yếu tay mềm càng không có khả năng phản kháng. Đại bàng tinh le cái lưỡi dài ngoằng của mình ra sức cạy môi Quỳnh Nga, một tay gã giữ chặt eo không cho nàng giãy giụa, tay còn lại vuốt ve làn da đùi mịn màng của nàng trong làn nước mát rượi.

Trong hình người, đại bàng tinh ở trần mặc một chiếc quần da hổ, con cặc của gã hứng tình giương ra làm lớp lông thú ướt át cọ xát vào mép âm đạo ngập trong nước của Quỳnh Nga, cảm giác nhồn nhột mà kích thích khiến nàng dần nảy sinh cảm giác thích thú dù bản thân không hề muốn.

Môi Quỳnh Nga vẫn còn mím chặt cố ngăn không cho cái lưỡi tinh quái của tên yêu nghiệt chui vào miệng mình, một tay nàng chống trên ngực gã cố đẩy gã ra, tay còn lại nàng vịn lấy bàn tay rắn chắc của đại bàng tinh để cố kéo tay gã rời khỏi đùi mình.

Nhưng sức Quỳnh Nga chẳng thể lay động nổi đại bàng tinh, ngược lại còn khiến gã thêm hăng máu. Đại bàng tinh xoa từ đùi đến cặp mông mịn màng tròn căng của Quỳnh Nga, những ngón tay dài sọc của gã bóp nhẹ mông Quỳnh Nga để hưởng thụ độ đàn hồi tuyệt mỹ của mông nàng, sau đó gã dùng một ngón tay vuốt nhẹ khe mông hẹp từ eo xuống tận âm đạo Quỳnh Nga, khiến nàng khẽ run nhẹ trong cơn kích tình.

Phía trên, cái lưỡi đại bàng tinh thôi không tấn công vào môi Quỳnh Nga nữa, thay vào đó gã bắt đầu hôn liếm khắp gương mặt xinh đẹp của nàng, tận hưởng làn da mịn màng cùng làn hương thơm ngan ngát tuyệt trần. Công chúa cố xoay đầu để tránh những cái hôn dâm tà của đại bàng tinh, nhưng chỉ càng tạo cơ hội cho gã dễ dàng đặt dấu môi lên toàn bộ gương mặt nàng.

“THẢ TA RA! A! PHỤ VƯƠNG CỨU CON!” Quỳnh Nga sợ hãi hét lớn, đôi mắt đen láy xinh đẹp nhỏ ra một dòng nước mắt uất ức khi ngón tay của đại bàng tinh vuốt nhẹ rồi chen vào âm đạo nàng.