Con nhà nghèo - Phần 15

Chẳng mấy chốc thì kỳ nghỉ hè của tôi cũng hết. Xin nhà trường nghỉ thêm một tháng nữa để trông con rồi tôi tiếp tục vào năm học mới của mình.

Sau có mấy tháng trông còn trông vợ thôi thì tôi cũng xuống mấy mấy cân, tuy nhiên phom người thì vẫn giữ được nhưng không còn béo như lúc xưa nữa. Không bao lâu thì tôi cũng phải lên trường mà học tập tiếp năm thứ hai. Mới lên được đến nhà trọ thì anh Quân đã mỉm cười mà nói với tôi:

– Chú thế mà công lực cũng thâm hậu phết, mấy em xinh gái cứ đến mà tìm chú thôi. Anh là anh cũng mong được như chú lắm đấy.

Tôi thấy anh Quân nói như vậy thì khẽ mỉm cười mà nói lại

– Thế cơ à. Anh cứ đùa em, em thì làm gì mà có đứa con gái nào nó đến cơ chứ !

– Ở đây thì anh làm bộ làm tịch, giấu diếm trêu đùa chú làm gì cơ chứ. Cái Quỳnh với Lan. còn cả cái Mai nữa cũng đến đây. Hỏi anh chú có nhà không. Anh bảo chú vè quê trông vợ đẻ rồi. Chúng nó không tin cứ bảo anh là anh nói phét thôi.

Tôi thấy anh Quân nói có khi có lý lên cũng chỉ cười trừ không nói gì nữa mà mở cửa phòng vào trong nhà. Anh Quân cũng vào phòng của tôi mà nói:

– Anh là anh nghỉ ở chỗ cái bà Lan Phương này rồi. Kiểu gì mà thèm trai mãn tính. Chú về có mấy ngày mà đã không thể nào chịu được nữa gọi anh lên luôn. Vồ vập như một con hổ đói vậy. Đã thế anh đè luôn lên bàn làm việc làm cho mấy phát rồi về.

Tôi cười trước cách ăn nói bỗ bã của anh Quân rồi cũng ngồi tâm sự với anh một chút chuyện quê hương. Hai chúng tôi nói chuyện một chút thì anh Quân về còn tôi thì nằm ườn ra ngủ một giấc vì cũng đã mệt rồi. Buổi tối khẽ rút máy ra gọi cho chị Lan Phương

– Chị Lan Phương đấy ạ. Em Nam đây. Lâu quá rồi không gọi điện cho chị. Chị tháng nay vẫn khoẻ đấy chứ ạ?

– Vẫn khoẻ, về quê gì mà mất tăm lâu thế em. Chị mong em lắm đấy. Thế vào vợ con ở quê thế nào rồi hả em ?

– Bình thường chị ạ. Vợ em đẻ rồi, thằng cu cũng được gần 3 cân, kháu khỉnh lắm. Em xin nghỉ thêm một tháng để chăm sóc vợ mà. Công việc cũng ổn định chứ chị ?

– Vẫn chứ chỉ có điều là thiếu người mẫu nam thôi. Em và thằng Quân nghỉ, lại thêm mấy đứa có việc bận nữa lên mấy đợt biểu diễn chẳng có người, đành cúp luôn. Thế bây giờ có rỗi không em, đến chỗ chị chơi đi.

– Em vừa mới lên, chưa dọn cái gì cả chị ạ. Để sáng mai được không, em lên trường xong thì qua chỗ chị.

– Thế cũng được. Nhưng sớm sớm đấy nhé, chị mong em lắm đấy

Tôi khẽ cười rồi hôn tạm biệt chị qua điện thoại. Tôi mệt quên cả đói. Nằm ngủ đến sáng hôm sau thì mới cuống cuồng, ăn sáng mặc quần áo và đến trường. Nộp các thủ tục xong thì cũng hợi mệt. Nói chung là thầy cô giáo cũng thông cảm cho tôi.

Xong xuôi mọi thủ tục để học thì cũng đã đến trưa. Tôi đành đi xe ôm đến nhà chị Lan Phương chứ chưa có xe máy, mặc dù tôi có bằng vì tôi cũng chưa bảo chị Lan Phương mua cho tôi. Thấy tôi đi vào thì chị Lan Phương ra mở cửa cho tôi rồi mỉm cười mà nói

– Sao về quê có mấy tháng mà trông gầy thế em. Chắc là trông vợ hả ?

– Vâng chăm lo nhiều chuyện nữa chị. Còn mùa màng các thứ nữa. Em cũng mất đi mấy cân đấy. Nhưng mà cảm thấy hạnh phúc vì có đứa bé lắm, nó kháu khỉnh nhìn thích không thể nào chịu được nữa luôn chị ạ.

Thấy tôi nói như vậy thì chị cũng không nói gì mà chỉ mỉm cười, nhưng trong ánh mắt của chị đã thoáng lên một vẻ buồn buồn nào đó. Tuy nhiên sắc mặt của chị lại vui vẻ ngay. Khẽ kéo tôi vào trong nhà rồi chị nói:

– Nào bây giờ thì để chị vỗ béo cho nhé, vỗ béo để còn làm việc nữa chứ. Công việc bây giờ là nhiều lắm đấy, áp lực ghê lắm cơ.

Tôi thấy chị kể lể nhiều như vậy thì cũng buồn cười mà nói lại với chị:

– Công việc gì mà nhiều cơ chứ. Chẳng qua lại mấy bộ quần áo thôi mà, có gì đâu cơ chứ. Nhưng có mỗi cái đó thì em làm được mà. Chỉ cần đầy đủ một chút thôi chứ có gì đâu mà chị. Yên tâm đi, em lên cân cũng nhanh thôi mà. Nửa tháng là lại lên cân chứ mấy.

– Ai chẳng biết như vậy, không chỉ là áp lực công việc đó mà còn có công việc với chị nữa chứ. Cái công việc đó mới là quan trọng chứ mấy cái kia thì dù có gầy một chút vẫn được cơ mà đâu có sao.

Tôi không nghĩ chị Lan Phương lại dâm đến như vậy, tôi đoán có lẽ chị bị nhiễm cái bệnh ham muốn tình dục rồi. Nhưng tôi mặc kệ, vì tôi vừa được sướng, vừa được ăn, tội gì lại không làm cơ chứ. Những đồng tiền của tôi gửi về nhà cũng phụ giúp vợ tôi được một phần nào đấy trong cuộc sống ở nhà.

Ăn cơm xong thì tôi đi tắm rửa rồi ra ngoài phòng khách xem cái ti vi cỡ lớn mà chị mới mua. Nhìn nó trong vắt hiển thị đẹp đến khó tả. Đang xem mấy bộ phin hành động thì đột nhiên chị Lan Phương hỏi tôi

– Em đi xe gì đến đây thế hả em ?

– Em đi xe ôm chứ còn đi xe gì nữa. Làm gì mà đã có xe để mà đi đâu. À mà em cũng đã thi được bằng lái rồi đấy chị ạ.

– Thế hả thế chiều nay chị đi mua cho em cái xe, để có xe mà đi làm. Chứ cứ như thế này thì mệt mỏi lắm.

Tôi khẽ cười mà nói với chị với giọng hơi khách sáo một chút

– Thôi mà chị em cứ đi xe ôm như thế cũng được. Chị cho em vay như thế thì làm sao mà em có thể trả được chị cơ chứ.

– Đây là chị cho chứ chị không cho vây đâu mà. Tấm lòng của chị chẳng lẽ em không nhận hay sao?

– Nhưng mà chị cho em nhiều quá nên em cũng cảm thấy hơi áy náy một chút. Em đã giúp cho chị được cái gì đâu.

– Giúp mấy lần rồi còn gì nữa, tí nữa lại giúp chị thoả mãn nữa nghe chưa. Nhớ đấy, em về quê là chị không thể nào chịu được đâu đấy. Thằng Quân nó làm với chị nhưng nó hỗn láo lên chị đuổi nó khỏi chỗ chị rồi, xí, tưởng chị chiều mà chảnh với chị là không được.

Tôi cũng biết rồi nhưng cũng chẳng nói thêm làm gì, chăm chú xem bộ phim trên màn hình. Chị Lan Phương hôm nay ăn mặc cũng đẹp vô cùng. Những đường cong trên cơ thể của chị hiện ra trông ngon lành đẹp đẽ. Hai bầu vú thì nhô cao lên mặc dù không thể nào to bằng của Quỳnh được.

Cái hông bên dưới tôi để ý cũng đã hơi nở to một chút, cái đùi thì vẫn thon dài như xưa. Chị mặc một cái đầm dài màu mỡ gà có một chiếc thắt lưng nhỏ ở eo lên càng đẹp. Khẽ đứng đằng sau tôi rồi chị quàng hai cánh tay mềm mai qua cổ của tôi rồi nói:

– Yêu ghê cơ. Nhìn là đã không thể nào chịu được rồi. Nhớ quá đi mất thôi. Xem xong phim này là phải lên phòng với chị đấy nhé. Không là không được đâu đấy. Xa em mấy tháng là chị đã không thể nào chịu được rồi.

– Yên tâm, tí nữa em chiều chị mà. Sẽ làm cho chị không thể nào chịu nổi nữa cho mà coi. Nhưng bây giờ để cho em coi phim một chút đi chị. Lâu lắm rồi em có được coi phim đâu.

Tuy không nói nữa nhưng hai cánh tay của chị cũng khẽ ôm sát lấy cổ tôi. Hơi thở ấm áp của chị thở nhè nhẹ nhè nhẹ ở bên tai tôi làm cho tôi thích vô cùng. Hơn thế nữa hai cái bầu vú của chị cũng chạm nhẹ nhàng lên gáy tôi cũng làm cho tôi bị kích thích.

Hương thơm thoang thoảng trên người chị toả ra càng làm cho tôi thích hơn nữa. Không thể nào chịu được tôi khẽ đưa tay lên mà vuốt chầm chậm hai cánh tay trắng muốt của chị. Thấy tôi vuốt ve như vậy thì chị càng cúi sát tôi hơn nhưng cũng khẽ nói nhẹ nhàng với tôi:

– Không thấy chị khác gì so với lúc trước hả em, người gì mà kém tinh ý thế không biết nữa.

– À chắc là tóc của chị mới ép lại chứ gì. Em thấy rồi. Công nhận là cũng xinh nhưng mà thấy già hơn trước, nhưng vẫn xinh hơn khối đứa.

Thấy tôi nói như vậy thì chị Lan Phương khẽ cấu tôi một cái rồi nói:

– Chỉ được nói thế thôi hả, vừa nói lại vừa trêu chị chứ gì, nhìn cái mặt sao mà ghét thế không biết nữa.