Cô em xin đi nhờ

Vừa lúc đó xe ngưng lại, bác tài hé tấùm bạt phía sau nói là ngưng mấy tiếng bên đường để ngủ lấy sức . Bác hạ giọng:
– Có cơm cháo gì không?
Tôi nói nhỏ:
– Tuyetä vời bác ơi ! Hay hơn cả em hột vịt lộn hôm tuần trước nữa.
Rồi tôi nói thầm vào tai bác:
– Em nhịn thèm cả năm nay, con cho em một bữa tơi bời hoa lá , em mệt quá vừa ngủ rồi, bác đợi cho em ngủ mê đi một tí, rồi con ra thì bác vô.

Tôi thả cái tấm bạt xuống , trong xe lại tối om, nhưng thân thể nàng vẫn lồ lộ phơi bầy trần truồng trăng trắng trong bóng đêm. Tôi tính kéo mền đắp cho nàng, nhưng người thấy rạo rực quá, lại dưa tay rờ rẫõm sờ soạng hai bầu vú lần xuống da bụng săn thon rồi lại lầûn mò móc vào lỗ lồn. Nàng vẫn ngủ mê mệt , nhưng mông dướn cong lên mỗi lần ngón tay thọc vô lại dướn lên một hai cái. Tôi phát nứng , mới quỳ vào lách đùi nàng ra rồi nhẹ nhàng đút cái đầu buồi vào lỗ lồn. Thúy vẫn nhắm mắt, mấp máy :
– Em buồn ngủ quá

Tôi nứng quá rồi, vừa đâm ngập cả con cặc tới đáy lồn thì đã rờn rợn khắp người cứng ra rồi phóng tinh lần nữa . Nàng vẫn ngủ, nhưng cái mông cũng dướn lên đón nhận , cứng người ra trong một vài giây rồi ngủ tiếp. Tôi ấp người lên nàng nhè nhẹ, nói nhỏ:
– Em cứ ngủ đi, anh ra ngoài đi tiểu chút rồi trở lại.

Tôi mặc vội quần áo lần ra cuối xe, vén màn thì bác tài đã chờ sẵn. Tôi nhảy ra khỏi xe , một chút bác tài nhẹ nhàng lách vô bên trong.
Chỉ độ mười phút sau bác tài đã chui ra. Bác cười thỏa mãn, vỗ vai tôi:
– Đã quá mày ơi. Hai tuần nay không có gì, đang mắc đụ đau cái con cặc , bữa nay xả cạn láng sướng quá.

Cái kiểu bác như vậy , bác làm tình như người ta di tiêu đi tiểu. Mắc đụ cũng như mắc tè, bác làm thiệt lẹ , rồi thôi.

Tôi mò vào, Thúy nằm trần truồng tơ hơ , vẫn ngủ. Thật sự nàng không biết có người thứ hai vừa ngủ với nàng. Cái bác tài này cũng tệ thật, để con nhà người ta nằm trơ như vậy. Tôi kéo mền đắp cho nàng, rồi mệt quá cũng lăn ra ngủ như chết.

Ngủ được một giấc tỉnh dậy thấy khỏe người, trời vẫn chưa sáng hẳn . Tôi ôm lấy Thúy, nựng nịu hôn hít nàng. Thúy tỉnh dậy, cười bẽn lẻn:
– Đêm qua anh làm em mêït quá chừng . Lâu không quen ,đau ê ẩm cả người . Mà sao anh mạnh như cọp vậy?
Tôi hôn lên má nàng:
– Tại em hấp dẫn chứ bộ . Bây giờ còn đau không?
– Còn, mà cả bên dưới đó cũng đau luôn.
Tôi giả bộ ngây thơ :
– Đau bên dưới là đau chi?
– Thì dưới đó. Anh làm mạnh quá mà .
Tôi nham nhở , tay sờ lồn nàng , cái mép lồn bây giờ lại bắt đầu trơn nhờn :
– Đau lồn a? Mà có sướng lồn không?
Nàng cắn mạnh vào tay tôi:
– Đồ quỷ , không sướng ai để yên cho mà quậy?
Tôi lại nứng lên, bò lên người nàng rồi ngọ nguậy đút cặc vờn vờn khe lồn.
Bỗng nghe tiếng thằng con nàng khóc , có lẽ nó khóc nãy giờ , nhưng bây giờ khóc to hơn . Thúy vẫn ôm tôi , người nhúc nhích , miệng gọi:
– Hạnh ơi, mày dỗ cho em nín đi.
Tôi đút thụt con cặc vô rồi , hai đưa đang nhún nhẩy dập đình thì thằng bé khóc to hơn, tiếng con Hạnh lè nhè:
– À ơi… à ơi, nín đi em….
Rồi nó gọi:
– Má ơi , em nó đòi bú.
Thúy ôm vít đầu tôi xuống, hôn chụt lên môi tôi , nói nhỏ:
– Đơi ï em cho con bú chút nha .
Rồi nói vọng ra:
– Ờ , tao lại bây giờ .
Tôi kiếm quần áo cho Thúy mặc vội vào, nàng lại đầu xe bế con lên, rồi đắp mền cho con Hạnh , nói :
– Thôi , mày cứ ngủ nữa đi.
Nàng mang con lại chỗ tôi , rất tự nhiên ngồi xuống vạch áo ra cho con bú.

Tôi lật vạt áo bên này , xoa nhẹ bầu vú, mân mê cái núm ướt sữa , tôi gục xuống mà nún nhè nhẹ . Thúy trườn người , nằm ngửa ra, một tay bế con cho bú , tôi cũng ngả người theo nằm ngiêng ôm nàng , miệng vẫn không rời nuốm vú . Thằng bé bú bên kia, tôi bú bên này, hơi da thịt , hơi sữa làm tôi mê say, nứng lên, con cặc lại ngóc dậy cà cà vào đùi nàng , giựt giựt. Tay nàng đưa xuống nắm lấy cặc tôi vuốt lên vuốt xuống làm nó dựng đứng lên. Tôi không nhịn được nữa , bò dậy , lách đùi nàng ra rồi thọc buồi vào lồn nàng mà giập , vừa giập vừa ngoáy , nàng nẩy người lên , rên lên nho nhỏ , vừa rên vừa ôm con cho bú , càng làm tôi bị kích thích tột bực. Tôi cương cứng ngửa người ra, lại phóng tinh ra rào rào ngập ướt hết trong lồn trào cả ra ngoài.

Cả hai đều mệt lả, nhưng trời đã sáng, nên đành mặc đồ vào, nàng bế con trở về chỗ con Hạnh. Ngủ như chết , xe chạy lúc nào cũng không biết .
Xe đi tới Dầu giây , nhà dì tôi, nơi mẹ tôi hẹn gặp nhau , thì đã quá trưa . Mẹ tôi thấy Thúy là cô me Mỹ thì không vồn vã lắm. Tôi giúp nàng đưa xe lambretta đi sửa , mua đầy bình xăng , quyến luyến không muốn rời. nàng cho tôi địa chỉ ở Saigon .

Sau đó mất liên lạc luôn, nhưng tôi vẫn cố dò hỏi tin tức. Mãi đến khi Mỹ cho nhập cảnh diện con lai, mớùi biết nàng đã có chồng , thêm hai đứa con , con Hạnh và thằng bé bế trên tay độ nào bây giờ đại học trung học cả rồi.
— Hết —