Cô bồ nhí

Thằng tửng chẳng dấu diếm khen nhắng lên : mợ ví bơ với phó mát, chẳng là cái đinh gì, đằng này nó vừa béo, vừa ngậy, vừa thơm, vừa giòn, vừa êm, vừa mướt, vừa đã, vừa ngon, vừa mềm, vừa cứng, vừa hứng,vừa đựng, vừa vun, vừa giãn, vừa tròn, vừa dẹp. Hải Yến sốt ruột phải la : thôi đủ rồi, có hai cái vú mà mày ca như vọng cổ. Xong cô lại giục : ngoạm thì ngoạm đại đi, sốt cả ruột.

Thằng cu chỉ chờ có thế há ngay miệng ra nút lấy cái quầng và núm vú vào mà mút lấy mút để. Hải Yến nghe từng cơn rút ruột từ sâu thẳm đáy lòng trào phụt ra, cô nhận rõ cái đầu vú lều phều trong miệng thằng nhỏ. Cái thằng ngậm vú tay lại còn rị mọ vê vê làm cái đầu vú không được ngậm cũng sưng bố nó lên, nhức nhức.

Giờ nhớ lại cái lúc hăm hở, khích bác thằng cu để nó bằng lòng ngoạm vú, Hải Yến mới thấy sợ. Cái thằng cu cô nghĩ hiền khô như cục bột nhồi nước, ai dè cũng ranh ma đáo để. Trông cái miệng nó há toang hoác, răng cỏ lởm chởm như lưỡi bừa, cao thấp như bàn chông, cô hình dung nhỡ hứng chí nó bộp một phát thì đứt bố nó vú, hay nhẹ thì cũng sâu hoắm dấu răng. Thế thì cô sẽ ăn làm sao, nói làm sao khi quan giám đốc mò hỏi đến.

Cô sửng nhìn cái miệng, cái lưỡi, hàm răng của thằng cu mà phát ớn. Nó khoắng cái lưỡi tựa rắn rết, hí hửng làm sao. Hải Yến hồi hộp chờ xem nó xoay sở thế nào, chỉ thấy nó tần mần như chọn đĩ. Nó bóp nghiến hai vú cô như dồn thịt thành lọn làm giò thủ, nên cô càng khiếp. Nó nói líu nhíu như ma dại : xươn óa, xươn óa, ông thì cắn cho một phát mất tiêu cái núm bây giờ.

Hải Yến hoảng, có ý muốn thu hồi lời thỏa hiệp với nó, nhưng nó nào để cô nói. Nó rê rê từng cái núm vú lên mũi, lên môi như cô gái viền bôi son và hít hà như đái rắt. Cô gạt ngang : mày ngoạm không ngoạm thì để tao cất béng, chứ dây dưa làm tao sốt cả ruột.

Thằng bé e hèm và vểnh rộng mồm ra tọng nguyên cái vú vào cứng ngắc. Hải Yến nhắm tịt mắt lại chờ nghe cái tiếng “ phụp “ phũ phàng, vậy mà chỉ nghe mát rười rượi. Thì ra thằng cu bị cả quả vú đùn đầy họng nghẹn há mõm nên chỉ lia cái lưỡi làm cho đầu vú cô bị gảy tưng tưng, như người chơi đàn măng đô lin rảy ngón lắp bắp.

Hải Yến đã quá, hai tay quơ quơ, chỉ chực nắm tóc thằng cu lôi ra, nhưng lòng dạ nhộn nhạo quên tuốt tuột lại chụp ấn gáy nó vào. Cái vú như quả bóng bơm căng giúi giụi như bị nén, thằng cu bặp rít như rít thuốc lào. Hải Yến vụt kêu lên : cha con đẻ mẹ mày, làm tao sướng hết chịu nổi. Cô túm lấy đầu nó giập ình ình như giã cua, thằng bé mút vú mà loạng choạng như sắp tắt thở.

Bàn tay kia nó vừa bóp, vừa vê cái núm vú, một bên nhót nhót, một bên rần rật, như ai xẻo thịt, lột gân cô ra. Cô phải cúi người xuống mới bớt tức tức ở háng. Cô rên lạch bạch : tao sướng, tao sướng thấy con đĩ mẹ luôn. Thằng cu cũng kêu lên : con cũng sướng thấy tía luôn. Mợ cháu tha hồ tranh nhau giành cái sướng.

Có lúc thằng cu rúc sát rạt làm cho Yến như rời rã hết cả người, cô giật đùng đùng làm cái vú tuột ra khỏi miệng. Thằng cu ngẩn ngơ, há mõm ra, cô phải vội ấn vú khác vào ngay. Thằng bé cắn nhay và dùng răng kẹp cái núm lôi ra, cứa cứa và nhả cho thun rơi kêu chí chách. Hải Yến khều khào vo đầu nó như vò quần áo.

Thằng cu thõng luôn bớt một tay để mò vô giữa háng. Hải Yến trệu trạo muốn lật gọng, phải xìa xìa bê luôn hai mợ cháu lại cái bàn cầu gần đó. Hải Yến loạng choạng xốc thằng cu và cố nhón một chân đặt lên bàn cầu.

Cái sẹo ở giữa háng nở bung ra, mấy ngón tay thằng cu lang thang mò móc loạn xạ. Hải Yến nghe rõ tiếng lép bép, nhớp nhớp nên phát rùng mình từng chặp. Thằng cu vạch lông và cà ngón tay dọc theo cái khe làm cái hột cà chua bị đùn lật xật, Hải Yến nhột điếng. Cô khép đùi lại, ngón tay thằng cu lách ló chọt ùm ụp, nước bắn tung tóe cả ra. Hải Yến la chói lói : tao chết đến nơi, cu ơi là cu. Bố tiên sư mày, có con cu có khác làm tao nhức nhối, vật vã bắt mệt.

Thằng cu nghe Hải Yến kêu thì thích tóe phở, nó lật nghiêng cạnh bàn tay thành cái nạnh, cứ vậy chà rột rột vô hang sâu rọm. Hải Yến thở hổng ra hơi, người giật như càng đại bác bắn tới tấp. Thằng cu nghiến răng vừa bú, vừa bóp vú, vừa vọc nát giữa háng cô. Cái giò đặt ở bàn cầu phải kiễng lên và ngoáy đảo tít thò lò Hải Yến mới dằn được cái nhột nhạt và nhức nhói bên trong lỗ.

Tội nghiệp cái đầu thằng cu, Hải Yến sướng rân cứ nắm từng mớ tóc mà giựt, thằng cu đau mà vẫn hổng chịu bỏ. Nó móc, xủi, ủi, bào đến hột cà chua hay đê điều gì cũng vỡ tòe loe ra, nước lũ ào ào băng băng ngập tràn chảy dài xuống tới gót. Hải Yến vừa rên vừa chửi : bố mày, móc thế thì tét mẹ nó lồn bà ra, mày làm bà nứng quá.

Thế là Hải Yến chộp luôn lấy cây gậy trong quần thằng cu kêu nheo nhẻo : không biết, tao bắt đền mày, làm tao ngộp thở lên rồi. Thằng cu bị nắm chặt cu, còn bị vọc tuốt làm nó cũng tiêu dên xịt khói, nó gồng ngón tay khoắng tận vào trong, đụng hà rầm những cục lổn nhổn gì ở đó.

Hải Yến hét lên : tao nứng, tao muốn đụ, mày đụ tao đi, đừng làm tao nổ tung ra chết ngắc. Thằng cu ù đặc tai, nên càng bặm môi mà móc. Hải Yến nổi điên, giựt ngay vú ra không cho thằng bé bú nữa và lụp chụp đè phăng thằng cu ra lột quần. Thằng cu kẹp rị mà Hải Yến như mụ điên làm sao giữ được.

Cô lột được quần thằng nhỏ rồi thì cầm ngay cu nó mà vặc như vẩy nước. Và thằng cu còn đang lơ mơ làng màng thì Hải Yến đã bế bổng nó lên đè trấn vô vách nhà tắm, lụp chụp nhét cu nó vô cái lồn ướt đẫm nắc lấy nắc để. Hải Yến thở ì oạp, hét rầm trời : mẹ mày, mày không đụ đến nơi đến chốn, bà thì xé xác, ai bảo mày làm bà nứng, bà lâu chưa có ai đụ, mày làm bà ngứa muốn phát điên lên.

Hải Yến gầm gừ thấy ghê. Thằng cu líu cả lưỡi, nhưng thấy tới dịp cũng lên giọng kẻ cả : nứng thì cũng để đụ cho ra đụ, chứ huyên thuyên cái miệng thì được chó gì. Nói rồi nó phang Hải Yến dựa ngửa người ra, kéo một giò cô vác đưa cao lên vai và bợ lấy mông mà giập ạch ạch.

Cái thằng cũng gân, mẹ họ, vọc lồn như vậy mà hổng ói. Con cặc xật xừ, gân guốc, nó vét vét nạo nạo lên hai cái mu, xoáy tròn tròn làm dầu mỡ phều phào dính nhằng dính nhợ phát ớn ! Cái đầu rùa của nó trơn tuồn tuột, vậy mà nó còn phá giỡn nhứ nhứ chấm chấm vô cửa hang. Hải Yến chửi như giặc : đù má, vừa phải thôi nghe, tao đập chết tổ giờ, giỡn mặt hả.

Thằng cu càm ràm : đụ phải thành bài thành bản, chớ bộ ăn cướp sao mà đâm rồi rút lẹ. Nó bưng nguyên Hải Yến lên, bê vòng vòng, lâu lâu đặt dựa vô cái vòi nước, đụ một thôi một hồi rồi ngưng. Hải Yến ê đít tổ nội mà hổng dám than, con cu nó to ùm chơi vô nghe ót ót còn than đau với đớn gì nữa.

Thằng cu nắc từng hồi và đè luôn Hải Yến ra sàn nhà mà đụ cành cành, bẻ luôn hai giò cô lên để rộng chỗ mà giập tanh bành cái lồn nứng khí. Hải Yến oằn oại kêu như kiến cắn : mày chơi đã, đụ má, dện mạnh vô, đâm lút cán cho tao, mẻ lồn sứt mu gì tao cũng chịu hết.

Thằng cu nắc mà quên bóp vú nên Hải Yến phải nhắc : mày đụ phải bóp vú mới đã. Mày bỏ lơi nó kiện chết mẹ. Thằng cu thấy cô ham hố nhưng trước cặp vú thây lây thì cũng chiều. Nó vằn hai cái vú bẹp dí và dọng con cu nhá lửa vô lồn Hải Yến hột lựu. Cô la chí chóe : cu ơi là cu, mày có con cu cực kỳ mà làm giá. Mày đéo tao rồi mà vác cặc đi đụ con nào thì tao xẻo bố nó đi. Mày chỉ được đéo tao thôi, hiểu chưa ?

Thằng cu cố bằng chết mà Hải Yến cứ léo nhéo, nó cáu bẳn hét : bà có câm mồm để tui đụ hay là muốn tui rút ra. Hải Yến phát hoảng lại lôi sấp nó xuống nói dịu : giỡn chơi chút mà cũng giận. Nói rồi Hải Yến tự động nắm lấy hai cổ chân xoạc hẳn ra mà gạ : nè em banh rộng ra rồi, đụ em tới tấp đi.