Cô bé Ngọc Quỳnh

Ngọc Quỳnh vẫn không biết những thay đổi ghê gớm đã diễn ra trong lòng anh hàng xóm trẻ, cô vẫn coi anh như một người thân nhất. Một hôm, Đô sang nhà Quỳnh chơi, anh khẽ thì thào vào tai cô bé hàng xóm: “Anh có băng phim này hay lắm, nhưng phải bí mật, đừng để ai biết”. Vẻ bí hiểm của anh ta khiến cô thấy tò mò. Ngọc Quỳnh cùng anh lên phòng cô, chốt cửa lại rồi mở băng xem: trên màn hình bắt đầu bộ phim: từng đôi trai gái khỏa thân đang sờ soạng, vuốt ve nhau, rồi họ dìu nhau lên giường, hôn hít, vật vã nhau, cô gái thì cứ rên rỉ thò tay xuống nắm chặt cái vật đang cương ngỏng lên giữa đùi chàng trai, còn chàng trai thì cứ dúi mồm dúi mũi vào giữa hai đùi cô gái mà không biết ngượng, rồi cô gái nằm ngửa ra để chàng trai nằm đè lên, cái vật lạ lùng ở giữa đùi anh ta cắm vào cái ở giữa hai đùi cô gái …” Chỉ xem đến đó thôi Ngọc Quỳnh đã thấy xấu hổ muốn chết. “Thì ra là loại phim này à, em không dám xem đâu, bố mẹ biết thì chết đòn”, Quỳnh xấu hổ kêu lên với Đô, cô nói tiếp “Tắt đi anh, đừng xem nữa, sao anh hư thế”. Đô đỏ bừng mặt, dục vọng đang bốc lên trong người Đô như gặp nước lạnh. “Anh biết chúng mình không nên xem, nhưng chỉ xem một lần này thôi mà Quỳnh, rồi anh sẽ vứt luôn cuộn băng này đi”. Quỳnh cũng chẳng biết làm thế nào nữa trước lời đề nghị tha thiết của anh Đô, chẳng lẽ cô lại kêu lên, bắt anh tắt máy mang cuộn băng kia đi, Quỳnh đành im lặng không nói gì. Đô mừng lắm, cậu ta thì thào: “Thôi bây giờ xem tiếp đi Quỳnh”. Vẻ mặt Đô có cái gì đó lạ lắm … Không biết tại sao nữa, Ngọc Quỳnh lại đồng ý ngồi cùng Đô trong phòng, cửa đóng kín, và xem cái bộ phim quái quỉ này ? Ngọc Quỳnh ngượng ngập nhìn những hình ảnh lạ lùng vẫn đang diễn ra trên màn hình, cuộn băng vẫn đang chạy. Cô gái và chàng trai trong phim vẫn đang say sưa quấn chặt thân thể vào nhau. Cả Đô và Ngọc Quỳnh đều trố mắt xem phim “cấm” lần đầu tiên trong đời. Một dòng nham thạch đã nằm sâu trong lòng núi lửa từ lâu, giờ đây đang bị một sức mạnh vô hình nào đó kích hoạt mạnh, chỉ chực phun trào ra. Những dục vọng, những tò mò chết người tuổi mới lớn của Đô và Ngọc Quỳnh cũng giống như dòng nham thạch đó, đang bị những cảnh khiêu dâm trong cuộn băng làm cho mê man đi, không còn nghĩ ngợi tỉnh táo được nữa …

Những cảnh trên phim khiến Ngọc Quỳnh nóng rực người, cô thấy như có kiến bò giữa hai đùi mình. Nhìn sang bên cạnh, tự dưng cô thấy thân hình Đô thật là tuyệt: to, khỏe, chắc nịch. Quỳnh ngượng ngập kín đáo lén nhìn vào giữa hai đùi anh, nơi đang cộm lên cái vật đặc trưng của người con trai. Đây là lần đầu tiên Quỳnh ngồi cùng một người khác giới trong phòng, cửa đóng kín, lại cùng xem cái thứ phim cấm trẻ em này. Hoàn cảnh “lửa gần rơm” như vậy thì điều gì cần đến sẽ phải đến. Những kích thích dục vọng của hai người đã bị bật tung ra, Quỳnh thấy tưng tức ở hai bầu ngực mình, bên cạnh cô, anh chàng Đô cũng đang bị khêu gợi, chẳng nghĩ đến lịch sự nữa, anh mở khóa quần để lộ dương vật đang cương cứng kinh khủng của mình lên rồi quàng tay ôm lấy Ngọc Quỳnh, hai tay anh run run lần vào trong áo cô rồi lại luồn sâu dưới váy Quỳnh, vầy vò đùi và cái vật dưới quần lót của cô. Lúc khác thì chắc là Quỳnh rất xấu hổ vì thân thể bị một người con trai xâm phạm (cho dù đó là anh Đô thân thiết) nhưng lúc này, trong hoàn cảnh này thì cô như mụ mị cả đầu óc đi, không còn biết xấu hổ là gì nữa. Ngọc Quỳnh khẽ ngửa đầu ra sau, im lặng nhìn lên trần nhà, mặc cho anh Đô ve vuốt những chỗ kín đáo trên cơ thể. Nhưng khi Đô đẩy nhẹ Quỳnh xuống đất và toan kéo quần lót của cô ra thì Quỳnh cũng ý thức được điều quan trọng sắp xảy ra, cô khẽ ngăn anh lại nói: “Đừng anh, có ai vào phòng em bây giờ thì chết, để lúc khác”, lời Quỳnh nói khá có lí vì bấy giờ nhà Quỳnh có đông đủ mọi người nên Đô cố kìm nén đỡ Quỳnh ngồi dậy và thì thào: “Mai đi học về em sang nhà anh nhé, lúc đó nhà anh không có ai đâu” và con rắn độc ác (xưa kia đã từng xui Eva ăn trái cấm) trong Quỳnh đã bắt miệng phải nói lời đồng ý với đề nghị của anh. Đô lấy cuộn phim ra và trước khi về anh còn cố hôn cô đồng thời bàn tay anh bóp nhẹ vào cặp đùi Quỳnh một cách thèm muốn. Quỳnh khẽ nhăn mặt lại trước cử chỉ sỗ sàng của anh …

Hôm sau, vừa đi học về Ngọc Quỳnh sang ngay nhà anh hàng xóm, vừa định gõ cửa thì cánh cửa đã bật mở, Đô nói: “Vào đây em, anh đợi mãi”. Quỳnh vừa vào nhà, anh đã sập ngay cửa lại rồi ôm ghì lấy Ngọc Quỳnh đến nghẹt thở, cô kêu lên: “Từ từ nào, anh làm em ngạt thở bây giờ”. Đô cười rồi dìu Ngọc Quỳnh vào phòng ngủ, anh mặc mõi chiếc quần đùi mỏng nên Quỳnh cảm nhận rõ cái vật cương cứng, nóng ấm giữa đùi anh khi anh ép sát vào người cô, Quỳnh cũng cảm thấy bị kích thích, do đó cô không chống cự khi anh hàng xóm Đô đỡ Quỳnh ngồi xuống giường rồi thì thào: “Ngoan nhé, để anh giúp em cởi quần áo”. Đáng lẽ phải ngăn anh ta lại những Quỳnh lại đờ đẫn cả người ra, ngoan ngoãn để anh ta lột sơmi ra khỏi người. Thấy Ngọc Quỳnh không phản ứng, Đô càng thêm kích thích, anh ta nhẹ nhàng tháo dây áo lót của Quỳnh làm lộ ra bộ ngực, Đô như phát cuồng vì đây là lần đầu tiên Đô được trực tiếp nhìn một bộ ngực con gái để trần, mới dậy thì nhưng bộ ngực của Ngọc Quỳnh đã nở nang, phốp pháp như vú của thiếu nữ trưởng thành. Lúc này Quỳnh đã lõa lồ phần trên thân thể mình, chỉ còn mỗi chiếc váy xanh trên người. Quỳnh khẽ mỉm cười ngượng ngập, lấy tay che bớt bộ ngực trần lại, miệng cô lắp bắp: “Anh Đô ơi, cho em về đi, em sợ lắm …”, nhưng lời nói của Ngọc Quỳnh lúc này không còn ý nghĩa gì nữa vì miềng mồi ngon đã ở trước miệng, làm sao con hổ đói bỏ qua được ? Đô càng thấy nóng ran người, anh nhanh nhẹn kéo tuột chiếc váy của Quỳnh xuống rồi luồn tay vào trong cái quần lót trắng của cô, đặt tay lên đám lông mu mềm mại, rậm rạp của cô một cách thích thú. Tiếp đó, anh cởi phăng quần lót của Quỳnh ra, đặt thân thể lõa lồ của Quỳnh ngửa ra đệm giường rồi nhanh nhẹn cởi hết quần áo của mình. Trời ơi, thân thể Đô lực lưỡng như một đô vật thực sự khiến Quỳnh phải chăm chú nhìn, dù sao cô cũng là một người con gái, cũng phải thấy kích thích khi nhìn thấy một thân thể đàn ông khỏe khoắn, lại đang trần truồng trước mắt mình như vậy.

Nhớ lại những cảnh trong phim đã xem, Đô bắt đầu làm theo. Đô đứng tồng ngồng trên giường, cái dương vật cương ngỏng lên. Đô kéo Ngọc Quỳnh lại gần, bắt cô ngậm lấy nó. Quỳnh ngượng nghịu bảo không được, thế thì ngượng chết đi được. “Có sao đâu, mình bắt chước như trong phim ấy, họ vẫn làm thế mà”, Đô cứ bảo Quỳnh như vậy, rồi không để cho cô cưỡng lại, Đô kéo Quỳnh lại gần. Chẳng biết chống cự ra sao, Quỳnh đành túm lấy cái vật tồng ngồng đó, áp đôi môi xinh xắn của mình vào nó, ngậm lấy nó rồi mút mút mấy cái. Nhìn cảnh Ngọc Quỳnh vồ vập “chim” của mình như vậy, Đô sướng không chịu nổi, cái dương vật của Đô cương cứng lên to tướng khiến Quỳnh phải sợ hãi nhả ra khi thấy nó biến đổi nhanh chóng như vậy. Nhớ lại những cảnh trong trong phim khiêu dâm, Đô bắt đầu làm bước tiếp theo với Ngọc Quỳnh. Thân thể cô bị anh kéo nằm xuống giường, bị lật ngửa ra, rồi Quỳnh cảm thấy Đô đang lần mò sục miệng vào giữa cặp đùi mình, ấn miệng và lưỡi vào đám lông rậm rạp ở đó. Hai tay Đô nắn bóp bộ mông phốp pháp của Quỳnh như nhồi bột. Cả hai con người trẻ lúc này đang bị dục vọng làm cho mê mẩn, không còn biết đến những rào cản đạo đức nữa.