Chuyện tình nơi biên giới

Cái địttt …

Nhìn đồng hồ: gần 11h đêm…

Đêm hôm ấy 4h mới ngủ… giờ mình đã hiểu cảm giác khó chịu của các bạn nữ khi đến tháng.

9h sáng mò ra quán, quán vẫn vậy:
+ Bà cô đang đập ruồi
+ Ông chú ngồi đánh bài với mấy đồng dâm
+ Con bé đang trông hàng nước
+ Lèo tèo vài ba khách…
Khoan đã…có gì đó không ổn…

CÓ 1 BẠN TRẺ NGỒI CẠNH CON BÉ, cười nói nghe chừng tâm đầu ý hợp lắm.

Nguyên nhân “bận” vào lúc 11h đêm qua đây rồi …
– Cho bát phở bò
– Của anh đây
– Cám ơn

2 phút sau:
– Cho bát rau sống

2 phút sau:
– Cho mấy lát chanh

2 phút sau:
– Cho đĩa ớt

2 phút sau:
– Đổi cho cái thìa, cái này rơi xuống đất bẩn rồi

Tiêu bắc, bột ngọt, tương ớt, mắm, ống đũa, giấy ăn, tăm – con bé đặt phịch xuống bàn mình.

– Còn thiếu gì nữa ông anh nói nốt đi em mang luôn thể
– À thôi…đủ rồi…cám ơn …

Nó lại lon ton ra chỗ thằng mặt loằn kia.

Khách quan mà nói thì thằng này đẹp trai…hơn mình

Đầu mào, nhuộm gẩy, bấm khuyên, da trắng, tướng tá hơi ốm nhưng lên đồ nhìn cũng chất…

Và đặc biệt tay đeo cái nhẫn to như cái chén hạt mít

Đm dưới xuôi thiếu rau à mà phải lên đây chăn…

Lúc về con bé vẫn bơ mình hoặc có thể nó mải tiếp chuyện thằng kia…

Thằng nông dân…

Cả tuần sau mình về Hải Phòng…
Con bé gọi cho mình 1 cuộc…éo biết…
Mà có biết cũng éo nghe…vì lúc ấy đang ở… Đồ Sơn …

Mai lại phải đi, ghé xem mối tình hoàng tử – lọ lem tiến triển đến đâu rồi
– Anh ăn sáng
– Cám ơn – mình cố gắng nói bằng giọng nhạt nhất có thể.

Con bé cau mày, ngồi xuống chống tay lên cằm, nhìn mình chằm chằm …

– Giận em à?
– …
– Thái độ gì đây?
– …
– Sao hôm trước em gọi không nghe máy?
– …
– Có muốn nghe giải thích không?
– Giải thích cái gì và tại sao phải giải thích – cười khẩy.
– Chắc lại ghen với thằng hôm trước chứ gì? Con trai gì mà giận dai…
– Giận? Ghen? Em có dùng nhầm từ không đấy?
Con bé hơi sững người
– Đúng rồi…em nhầm! – tặng mình 1 nụ cười nhạt rồi quảy đít, vác vú xuống bếp
Hình như mình vừa nói câu không nên nói…đm cái mồm ăn mắm ăn muối

Cả ngày hôm ấy cơm éo thèm ăn…

Đêm về lại tâm sự cùng điếu thuốc…

Hàizzzz…

Hình như mình với con bé chưa bao giờ nói yêu…

Phần 4

Mình đi buôn cũng khá lâu, thời gian đầu gặp khá nhiều khó khăn: hải quan, nguồn, vốn, công an tàu… nhưng gây khó khăn cho mình nhất vẫn là… những người Việt, những đồng hương trên đất “anh hàng xóm”…

Mình thường đánh hàng về các tỉnh, huyện miền núi là Lùng Chèng, Lùng Xình và đánh theo chiều ngược lại từ Quảng Châu, Bắc Hải về Việt Nam…

Nhưng đi đến đâu cũng phải qua Nam Ninh…mình thuê 1 căn hộ chung cư ở đây vừa làm nơi nghỉ ngơi, vừa là nơi lưu trữ hàng hóa…

Nói chung sinh hoạt cũng khá thoải mái cho đến khi xuất hiện những người hàng xóm …

Hàng xóm mới dọn đến là 3 mẹ con người Việt, dân Nghệ An. Bà mẹ thì nhỏ người, gầy gò, mặt mũi kham khổ, 2 ông con trai thì cao to đen hôi, đặc biệt khi biết mình người Việt sang đây làm ăn cứ nhìn mình đắm đuối với ánh mắt hình viên đạn.

Bà mẹ ngồi chợ bán thuốc nam còn 2 ông con trai đi chặt mía thuê.

Mình cũng éo quan tâm, việc ai nấy làm, nhưng:
+ Mới đầu là mất mấy cái móc phơi quần áo – chắc người ta cầm nhầm ( vì quần áo phơi chung trên sân thượng)
+ Rồi mấy cái quần lót cũng không cánh mà bay (chắc gió thổi bay mất)
+ Đỉnh điểm là cái quần yếm jean mình oder mãi mới được cũng bị ai đó cầm nhầm hoặc gió bay…
Phơi cmn trong wc, bật quạt thông gió…

…VẪN MẤT …

Nhưng lần này tóm được thằng trộm…

Hôm ấy mình chuẩn bị tắm thì nhớ ra là quên chưa lấy quần áo, mặc tạm cái quần đùi chạy lên nhà thì thấy ông hàng xóm thân mến đang đứng giữa phòng khách…

– Ơ…nhà tôi mất điện, nhà ông không mất à? – nói xong quay lưng định lủi mất

Soi 1 loạt khắp phòng thì không thấy con htc sạc cạnh tivi đâu:

– Mày đứng lại… – mình chạy theo kéo tay nó lại, tay kia nó đút trong túi quần. Giằng co 1 hồi cũng lôi được cái điện thoại ra…

Thằng bé định chạy về phòng mình kéo giật tóc nó lại, chốt thẳng vào mõm…

Nó choáng choáng rồi cũng vùng dậy húc thẳng vào bụng mình rồi vùng chạy về nhà nó…dkm thằng trâu đất…

Định sang đập cửa nhà nó thì thấy 2 anh em nó đang xách dao sang nhà mình

Chạy vào nhà, chốt cửa vào alo cho mẹ với A Nhất…

(A Nhất là người Hoa, khách quen của mình, nhà bán bạch phiến, hay sang nhà mình chơi)

Bên ngoài 2 ông hàng xóm chém phầm phập vào cửa, quan hệ, giao hợp điên cuồng …

Một lúc sau 2 anh police đẹp trai đến, sau một hồi làm việc thì 2 ông hàng xóm bị bắt về đồn vì…không có thông hành chính, tội xâm phạm lãnh thổ và vượt biên trái phép…

Bên này là vậy: Người nước ngoài sang gây rối nó sẽ kiểm tra giấy tờ đầu tiên…

Bà mẹ thấy thế quay sang chửi 2 mẹ con mình…

Chán…đúng là rau nào sâu nấy…

Mình chưa kịp làm gì thì A Nhất tát thẳng mặt bà mẹ, chửi bằng tiếng Hoa…

Đại loại là nó hỏi bà này có muốn làm ăn trên đất Tàu Khựa này nữa không?…

Còn 2 anh hàng xóm bị tạm giam đến khi nào bà mẹ đóng 2 màn ( gần 70tr) nó mới tống cổ về nước…

Ở dưới Lùng Xình mình thuê 1 cửa hàng, chủ yếu bán lẻ thuốc…

Bên cạnh cũng có 1 cửa hàng, chủ là người Việt, dân Sơn La, sang đây từ những năm 90…giới tính đàn bà nhưng tướng đàn ông, môi thâm mặt bủng da chì, ăn nói có phần hợp với ngoại hình.

Bán chung mặt hàng nên vốn không ưa gì nhau, tự nhiên hôm ấy mình về lấy hàng thì đặt mình 1000 hộp phi-la-top…

Một tuần sau mình cầm sang:
– Có con nó cầm sang trước cháu giao rẻ hơn cháu 2 giá, cháu có giao rẻ hơn thì cô lấy.

Dkm nó chơi mình rồi, mình cứ nghĩ hàng xóm nên đéo lấy cọc.
– Đm con già này không giao cho mày thì bố giao cho đứa khác nhưng mày sống kiểu này chết đường chết chợ thì đừng hỏi tại sao! Từ giờ cạch mặt nhà bố mày ra – mình chỉ thẳng mặt nó, gì chứ đụng vào nồi cơm nhà mình thì đéo xong rồi!
– Ơ thằng này láo nhở! Mày dọa ai đấy?
– Bố sao phải dọa mày – đạp vào bụng nó 1 phát ngã ra đất…

Đọc đến đây chắc nhiều bác nghĩ mình trẻ trâu, nhưng mình đánh nó vì nhiều lý do. Hồi mình chưa sang, nó thấy mẹ mình thân cô thế cô, thỉnh thoảng gây sự chửi bới, nó từng bán phá giá để cướp mối nhà mình, thêm lần này nữa nó đá nồi cơm nhà mình…

Bị mình đánh nó chạy vào nhà gọi cho thằng bồ già của nó, đéo dám gọi police vì nó đéo có thông hành chính.

Thằng bồ già nó thì hồi trẻ cầm đầu bụi đời cái chợ Lùng Xình này, nhưng giờ gần 70 rồi, đến thì cũng chỉ dọa dẫm, mình rút điện thoại gọi mấy thằng thanh niên ra thì lên xe phóng mất …

Gấu già thì cũng chỉ để lấy mật chứ làm gì…

Và còn nhiều chuyện nữa, chủ yếu do cộng đồng người Việt ở bên này gây cho mình…

Còn về phần người Hoa, mình khẳng định họ không có thái độ thù địch với người Việt mình, có chăng là bộ máy chính quyền ở cấp cao của họ. Còn họ – những người dân lao động cũng chỉ cầu phú quý như mình thôi…