Chị Vy hàng xóm

Phần 1

Từ ngày Thủy ra đi lòng tôi nhớ nhung, không bao giờ quên. Đi đâu cũng nghĩ đến nàng, mỗi con đường mà tôi đi qua lại hiện về những kí ức của tôi và Thủy. Cảm giác buồn tẻ, cô độc hiu quạnh không một ai chia sẻ, lòng tôi lúc nào cũng lo lắng cho Thủy. Hằng đêm khuya thì là giây phút tôi hạnh phúc nhất khi gặp lại Thủy ở trên mạng. Tuy gặp nhau trên mạng thôi nhưng cũng không là gì hết vì có gặp nhau tân mặt đâu? Tuy có vui nhưng thời gian cũng phai dần. Thủy đã lạnh nhạt không còn muốn gặp tôi nữa. Nàng dần muốn quên tôi đi muốn bắt đầu tìm đi tìm hạnh phúc mới. Mỗi một ngày tôi chờ nàng… trên mạng là mỗi một đêm tôi mất một hy vọng, càng ngày tôi không còn gặp Thủy nữa lòng tôi buồn lắm.

Như thường lệ vào mỗi buổi chiều tôi hay ra lang cang sau nhà trông xa xa về phía chân trời mong nhớ một người… Đột nghe tiếng thằng cu Bo nhà kế bên…

– Mẹ ơi… mẹ…

Tôi quay qua bên phải nhìn thấy chị Vy một dáng người cao ráo, chị là một người phụ nữ thực sự, nhưng dù năm nay đã 28 tuổi nhưng vẫn còn e ấp gương mặt xinh đẹp của chị. Chị rất xinh với dáng người cao, thon thon mà ốm, mái tóc của chị xõa xuống ngang vai… trên gương mặt của chị hấp dẫn nhất với tôi là đôi mắt to 2 mí, với chiếc lông mi công dòng… mũi thì lại cao, đôi gò má lúc nào cũng ửng hồng. Tôi quay lại thấy chị gật đầu chào chị.

– Chị phơi đồ à…

Chị mỉm cười với tôi chị bảo:

– Em hôm nay không đi học sao? Làm gì đứng ngoài đây vậy…

– À, em học mới về, giờ này ra ngoài này hóng gió cho nó mát.

– Uhm, trời mấy ngày hôm nay nóng quá, mới đi làm chị tranh thủ đi tắm cho nó mát nè…

– Mới đi làm về à, sao về sớm vậy.

– Uhm công ty chị đang đình công… mọi người ở công ty họ không ai làm, thôi chị cũng về sớm luôn… gần cuối năm mà không có thưởng gì hết. Về còn tranh thủ mà còn lo cơm nước cho chồng con nữa chứ.

– Hihi… lo cho chồng con quá ha…

– Mẹ ơi! Lấy cho con hộp sữa đi… lấy con hộp sữa đi.

– Uhm ngoan, mẹ phơi đồ xong xuống lấy cho con.

Tôi bảo: Bo… ú ù… suốt ngày chỉ ăn với uống là sao…

Thằng nhóc gương mặt nhăn nhó, nó lè lưỡi lêu lêu tôi chứ. Chị Vy đang phơi đồ trên sào với những quần áo của chồng và bo, tôi thấy chị đang cầm chiếc quần xilip mỏng màu xanh lá của chị trên tay mà vắt nước… phũ phũ, mấy cái rồi phôi lên sào. Tôi nghĩ chắc đây là chiếc quần của chị mới thay. Chị phơi đồ xong bước xuống nóc tôn, rồi dắt cu bo vào nhà.

– Chị chào Nam nha.

Chị Vy là người chị nhà hàng xóm gần cạnh nhà tôi, chị có chồng là anh Hải. Hai vợ chồng được 2 năm rồi dọn về đây, do nhà của anh chị là của ông bác Nhân là ba của anh Hải, để lại cho hai vợ chồng nên về đây ở. Thằng nhóc Bo được 2 tuổi, nó rất lanh lợi, và ham ăn… ú ù mà… hay đòi người này người kia ở gần xóm, nó dễ thương lắm. Thật ra tôi và chị Vy là hàng xóm tuy gần nhà nhưng tôi cũng ít nói chuyện nhau lắm, từ lúc có thằng cu bo tôi thấy nó dễ thương nên cũng hay chọc nó mà dần dần biết chị. Mẹ tôi hay qua nhà chị nói chuyện, tâm sự… nói chung thì gọi là ngồi lê đôi mách đó. Mỗi lần đi học hay đi đâu về gặp thằng cu bo là tôi giỡn với nó, nó dễ thương vậy nhưng tôi thấy chị cũng dễ thương không kém gì…

Nhiều lần nhìn lén chị, với cặp ngực đầy đặn của chị một thân hình mảnh mai… tuy đã có con nhưng vẫn giữ được vóc dáng của mình… người ta nói gái một con trông mòn còn con mắt… quả thật là không sai.

Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyensex.tv/

Chiều qua đi thật nhanh, tôi tắm rửa ăn cơm xong. Tối hôm đó, tôi bước ra khỏi nhà mình đi ra phía trước nhà tính rủ thằng Minh đi chơi thì thấy chị đang đứng trước nhà mình đút cơm cho thằng cu bo ăn. Tôi lại chọc thằng nhóc. Chị Vy thấy tôi gật đầu chào…

– Nè bo, ăn cơm đi nè không anh Nam đánh đó…

Tôi hù thằng nhóc:

– Ăn… ăn… không, ăn đi không anh Nam…

Thằng nhóc bo nó nghe tôi nói vậy nó há họng ra cho chị đút cơm cho nó ăn một cách ngon lành.

Tôi cười nói:

– Uhm… không ăn là anh Nam không thương bo nghe chưa.

– Uhm, bo ăn giỏi nha anh Nam thương. Tí anh Nam mua sữa chua cho bo ăn ha…

Tôi cười: Làm gì có tiền mà mua cho.

– Thì nói cho nó đi, để cho thằng nhỏ nó ăn.

– Thôi đi! Chị dụ hay quá…

Chị cười tôi thấy chị cười rạng rỡ trông xinh quá. Chị mặc bộ đồ hai dây xách nách màu đen, với chiếc áo mỏng mặc ở nhà… tôi thấy là da của chị trắng và rất mịn màng.

– Uhm, em ăn cơm chưa định đi đâu đó.

– À, mới vừa ăn cơm xong, ra ngoài trước hẻm rủ thằng Minh đi chơi nè. Thấy chị với thằng bo thì em ngồi đây chọc tí.

– Uhm em ngồi đây với chị cho nó ăn cơm hết đi.

– Sao nó ăn cơm thì hay chê, chứ ăn vặt thì cái gì nó cũng táp…

– Uhm nó ăn vặt thì giỏi.

Tôi nói chuyện với chị vì từ trên cao nhìn xuống tôi thấy chị đang đút cơm cho thằng bo không biết gì? Chị đưa tay cho bo ăn, nhìn xuống cổ áo, tôi thấy một bên vú lộ ra với chiếc núm vú nho nhỏ xinh xinh, trông nó nhọn nhọn thấy chị dâm dâm sao đó. Vì trời tối tôi không thấy rõ cho lắm cũng không biết núm vú chị màu gì? Chưa gì thì chị đã bỏ tay xuống. Nhìn là muốn cắn núm của chị rồi.

– Anh Hải giở chưa đi làm về hả chị?

– Uhm, ảnh về trễ lắm, nhìu khi đi làm về đến tối lun.

– Ảnh về trễ vậy.

– Nhiều khi bỏ cơm nước lun. Hôm nào về trễ là về đến nhà mùi rượu nồng nặc. Mệt với ảnh lắm em ơi.

– Chắc tại đi làm… gặp đối tác thì phải uống một chút mới làm ăn được chị ạ.

– Uống một chút à, về đến nhà ói cả đóng… bắt chị dọn dẹp chăm sóc… con trai như em lúc nào cũng nói thế.

– Thôi… thôi mà đừng bàn nữa.

Thằng bo sặc sụa hự… hự, nghe chuyện đó làm như chị bực dộc, đút cơm cho thằng bo khá mạnh làm nó ho.

– Thôi ăn cơm xong rồi bo của mẹ giỏi quá. Vào với mẹ xem hoạt hình he…

– Anh Nam đi chơi đây… bo giỏi quá… thương bo ha.

– Ủa… quên gì rồi à, không mua cho thằng nhỏ sữa chua gì hết à…

Thằng bo nó nghe vậy:

– Anh Nam mua sữa chua cho bo đi.

Tôi nhìn chị nói:

– Cái thằng nhóc này.

Chị cười: Hô hô hố… mua cho bo ăn đi. Bo ăn cơm xong rồi mà anh Nam không hứa gì hết…

– Uhm, anh mua cho bo…

Thằng bo cười hí hửng. Tôi chạy lại tạp hóa mua 1 lốc cho thằng nhóc. Tôi thầm nghĩ bà chị Vy này lanh thật… nhưng vậy thì mới đáng yêu và dễ mến. Cũng vì tôi thích thằng bo nó cũng dễ thương tôi hay cho nó đồ… cứ lâu lâu là tôi cũng hay dắt nó đi ăn.

Tôi đưa 1 lốc sữa chua cho nó.

– Cảm ơn anh Nam đi con. Thằng nhóc lật đật chạy vào nhà… nó cáu kỉnh thật. Chị chay theo nó bắt nó lại.

– Cám ơn anh đi, mai mốt anh không thương bo đâu đó.

– Ạ anh đi.

– Ạ…

Tôi xoa đầu thằng nhóc và nói với chị thôi chào chị nha.

– Uhm chào em.

Tôi chào chị đi ra đầu hẻm là nhà thằng Minh… tôi cầm điện thoại gọi nó:

– Ra ngoài đây chơi mày, đứng trước nhà mày nè đi chơi không?

– Đợi tao tí tao ra liền.

Thằng Minh chạy ra trước nhà tôi:

– Suốt ngày chơi, đi đâu mày.

– Tối nay MU – LIVERPOOL đi xem đá banh sẵn kiếm tiền chơi…

– Vậy thì đi, mà café nào đây.

– Đi gần nhà nè. Cái quán Thảo gần nhà mình nè.

– Ok… come on.