Chị Gái Tốt Bụng

 

Chị hổn hển thở, nhột nhạt, rúm cả người lại, hai tay co co, người chúi xuống trước, quẫy quăng như mắc vào lưới. Tôi túm lấy hai đầu vú vặt xe làm chị nhủn thân mình, rên hư hử : cậu ơi, cậu bóp chị khó thở quá, chết chị mất.

 

Tôi xiết vòng tay, cái thằng chó chết của tôi cọ đùi đụi vào khe mông làm chị càng quíu. Tôi cũng phụ rên chung với chị : tui cũng có kém gì chị đâu, tôi muốn hết hơi đến nơi, nhưng mà chị ngon quá đi, chị thương tui để tui đùa một tẹo.

 

Chị trả lời rau rảu : khốn nỗi cậu xe đầu vú như thế thì chị đứng sao vững. Nó kích thích, làm chị muốn bổ nháo bổ nhào. Chị chưa bao giờ được vê sướng như thế. Tôi ngạc nhiên nên hỏi đổng : ủa, chứ chồng chị không hề bóp măn vú chị à. Chị lắc đầu quầy quậy : nói đến anh ấy chán chết, lúc nào cần thì đè xấn đè xổ, leo lên huỳnh huỵch như cóc chết rồi lăn ra ngáy như sấm.

 

Tôi thông cảm với chị : thế tội nhỉ. Chị để tui nhể cái bứt rứt ấy ra cho. Từ nay, nếu lúc nào chị thấy bấn xúc xích, chị cứ lại đây, tui giúp cho. Chị chúi nhủi mấy lần, tôi vội đỡ và đùn chị đến ngồi vào giường cho đỡ nhọc. Chị rị lại, nhưng tôi tấn đẩy phía sau nên chị riu ríu, loạng quạng xà niểng bước đi.

 

Tôi cùng chị ngả lạng lên giường, tôi nằm dưới, chị đè trên, cái khúc cương của tôi đâm rùi rụi vào mông khe chị. Chị lúng túng dính xà nẹo, lồm cồm chẳng thoát ra. Tôi xốc cái áo thun lên, trực tiếp úp hai tay vào cái nịt vú. Có chút hơi trai, hai vú căng phồng, dập dềnh lên xuống.
Tôi nhìn sững cái màu đen óng ánh của chất sa teng lóa cả mắt. Tôi đề nghị chị xoay người lại để tôi úp mặt vào khe vú hít cho chị thích. Chị nũng nịu phản đối, nhưng khi tôi lựa xoay chiều thì chị cũng rượng làm theo. Thằng cà chớn của tôi được xả hơi nên chổng lừng lững lên, chị bất giác kêu : trông nó hung hăng mà khiếp.

 

Tôi chẳng nói gì chỉ lo chăm chăm nhìn sâu vào đường rãnh phân chia đôi bầu vú to kềnh của chị. Nó vừa mềm, vừa căng, vừa phồng, vừa xẹp, mỗi hơi thở sâu của chị làm nó độn lên sưng tếu. Tôi khen ào : tui chưa thấy vú ai to như chị, được cái nó lại không xệ mới ác chiến.

 

Chị có vẻ hãnh diện hé lộ khoe : hồi bé nó đã lớn đần đẫn như thế, tui thẹn muốn chết phải lấy vải nén chặt nó lại, vậy mà nó càng phình lớn ra thêm. Chính nhiều lúc tui cũng thấy nằng nặng.

 

Tôi thở dài. Chị hỏi bất chợt : ủa sao cậu lại thở dài. Tôi nói sướt mướt : tiếc cho chị có cặp vú thế này mà chồng chị không biết hưởng, để phí để hoài, giá vào tay tui thì chắc là tui không để chị ta thán đâu. Chị có vẻ thông cảm, nhưng sực nhớ ra lại xoay sang ý khác : nhưng mà trông cái của cậu tui bắt khiếp luôn, nó dữ tợn quá, ngữ ấy mà…

 

Chị bỏ lửng, tôi góp vào : ý chị muốn nói là sợ chứ gì. Có gì mà phải sợ, nó trông bặm trợn vậy chứ cũng là thịt gân cả thôi, chị không nghe người ta kháo “ lấy thịt chích thịt nhớ nhau suốt đời “ à. Chị đỏ mặt thẹn thùng, tôi càng rung động khen : chị đẹp quá.

 

Chẳng biết cái nịt vú bị tôi tốc lên tự lúc nào và bây giờ thì mặt mũi tôi đang vùi vùi vào hai trái vú. Chị bị cấn vì cái xú còn kẹt, còn bị tôi vần cái vú nên nhăn nhó kêu mệt, tôi lẳng lặng luồn tay ra sau lưng chị mở cái khóa cài ra. Hai trái vú được giải phóng to kềnh càng và hai núm đùn lên như ngòi mìn. Tôi nhún ngón tay xe xe làm chị nhủn nhủn.

 

Tôi xoa, măn và vê đầu vú, nhún tới nhún lui và bóp một bên còn dí mũi vào hít một bên. Đầu chót mũi tôi như có nam châm làm cả hai đầu vú cứng giòn nhọn, tôi trây chót mũi nó nổi gai cứng ngắc. Chị xuýt xoa nho nhỏ, tôi cũng xuýt xoa theo.

 

Chị uốn ngửa người lên, hai vú dâng cao, dính sát vào da tay và mũi tôi làm nồng mùi hương da thịt đàn bà. Tôi hít sâu từng hơi dài, lịm đi vì sung sướng. Tôi vân vê cái núm vú, bóp nhay khe khẽ như người nặn chất mật trong tổ ong, chút sữa rịn ra long lanh như hạt ngọc.

 

Tôi không kìm hãm được nên lè lưỡi liếm liếm, chị nhúc nhích rục rịch. Chất oi oi của sữa làm tôi ngất ngây nên a thần phù tôi ngoạm luôn một vú mà bú như con nít. Chị chậc chậc lưỡi : lợi dụng, lợi dụng, cậu ăn gian, ai cho mà dám bú vú tôi. Tôi ngước nhìn chị da diết, ỏn ẻn như đứa trẻ. Chị thở phào trách : cậu rất ẩu, ai lại đi bú tranh của bé.

 

Tôi thành khẩn ôm ấp lấy bầu vú mà nút chùn chụt, sữa đùn ra băng băng như suối, chị nhích người để chìa hẳn cái vú cho tôi ngậm sâu vô. Tôi nút triền miên, tay kia xoa vò cái vú làm chị nhộn lên, chị xoa đầu tóc tôi mắng yêu : chỉ được cái nghịch ngợm không ai bằng. Thế nhưng chị lại sửa thế nằm ườn ra cho tôi bú no say.

 

Tôi leo nằm phục lên bụng chị, bú giứt, bóp nắn và đổi thay các vú, khúc gân tôi cọ cạ tùm lum, chị lại trách : bú thì bú còn chọc chọc bậy bạ. Tôi nín cười không nổi nên nhả vú ra hề hề, chị nhiếc : cái mặt trơ trán bóng, thấy mà ghét. Tôi bụm lấy hai vú chị vừa bú vừa lôi, chị kêu lên : bú thôi, đừng kéo nhằng ra như thế nó chảy dài xuống dưới bụng, chán chết.
Tôi bú tì tì, nhay muốn nhão hai đầu vú ra, vậy mà chúng vẫn phồng căng mới ớn. Tôi nổi hứng nên cứ vùi cọ thằng cu con vào giữa háng chị. Cái quần nghe lọp xọp quyến rũ. Chị than : cậu làm tôi bức bối quá xá. Tôi lại nói giỡn chơi : thì cởi nó ra cho đỡ vướng. Chị hứ hứ, tôi cũng chẳng giục giã làm gì.

 

Tôi bú no cành hông thì nhả vú ra, nhưng hai tay vẫn măn vê hai đầu vú hay bóp nắn vào hai bầu. Chị nằm im lim dim, tôi để mặc mà chỉ lo nghịch vú cũng đủ. Một lúc tôi nghe chị thở đều khe khẽ, biết là chị lơ mơ chìm vào giấc ngủ, tôi nhẹ nhàng ngồi lên nhìn thông thống vào bộ ngực trần một cách mê mị.

 

Tôi lướt dài từ mái tóc đến mặt mũi, xuống ngấn cổ, trượt trên ức và lùm lũm hai cái vú vểnh lên, long bong như thớt mỡ. Tôi đưa mắt dịch xuống, ôi cái rún như hạt nút gắn vào khoảng hóp thẳng băng rất đẹp. Tôi chực đưa tay xoa lên cái bụng trắng đó nhưng sợ khuấy động giấc ngủ chị đành thôi.

Nhìn chị nằm ngủ hồn nhiên, thoải mái, tôi vừa thấy thương vừa thấy tội. Chị Miệt nào phải xấu xí cho cam, đằng này những gì người nữ cần có thì chị đều có sẵn, nếu không nói là còn ngon lành hơn chán vạn các bà, các chị. Vậy mà số chị hẩm hiu, dạo còn làm chung với nhau, chị vẫn hay than van với tôi như thế.

Có lẽ vậy mà chị xàng ràng bên tôi luôn, khi thì nói để đỡ tay cho tôi việc này, khi thì đề nghị giúp tôi việc khác. Nói nào ngay thấy chị tự nhiên và bặt thiệp, mấy phen tôi cũng muốn chờn vờn, nhưng nghĩ người ta có chồng, có con, mình ghé vô chia chác coi dị hợm nên tôi cố lảng ra.

Qua nhiều lần tiếp xúc, chị biết tôi cu ki nên gạn hỏi nhà cửa và bất đồ chị đến giúp lo sửa sang, dọn dẹp, thu vén. Chị vẫn chê tôi hoang đàng chi địa, ăn ở dơ hầy, chẳng ra làm sao. Thế nhưng chị dọn bữa nay thì bữa sau tôi đã bày ra lại, tính con trai cẩu thả, nào sá kể gì.

Có bận chị thấy tôi mặc cái quần lấm lem, tôi kể tìm không ra cái nào còn sạch nên vớ xỏ đại cái đang bỏ giặt, chị bịt mũi kêu rầm : bẩn quá, bẩn quá. Vậy là chị gom thu đồ tuần hai lần đem về giặt cho tôi. Tôi ngại sợ anh chồng hầm hè, chị bảo đừng lo chị sẽ nói nhận giặt thuê thì lão chẳng hé răng vào đâu được.

Nhờ vả chị tôi vô cùng áy náy. Lại thêm mẫu người chị tròn lẳng, vú mớm đơm như mâm xôi, đít đoi có vòng có rộ như lồng thúng, tôi sợ có ngày không giữ được vơ quàng vơ xiên thì hỏng ráo.

Ấy thế mà chị thì dung dị, xả láng. Có lẽ chị coi tôi như em nên choàng tới choàng đại để thu cái chăn tôi đang đắp đem về giặt. Tính tôi ngủ chỉ mặc độc cái xì, giá biết chắc chị đừng đến bất chợt thì tôi cũng cởi quách luôn, để truồng cho nó khỏe. Chứ tới lui nhìn thấy chị, đêm nằm mộng mị bứt rứt làm sao.