Cave xóm trọ

Chiều hôm đó, Hoàng sang nhà chị Hà Anh chơi, căn phòng đầu hồi này khá rộng lại có hẳn buồng tắm riêng chứ không phải dùng chung như phòng của Hoàng và mấy phòng kia. Chị ta dùng rèm vi ngăn căn phòng làm đôi, nửa trong chắc là dùng làm phòng ngủ, còn phía ngoài kê bộ bàn ghế để tiếp khách, Hoàng đoán chị ta ở đây lâu dài nên đồ đạc bàn ghế, giường tủ mua sắm đầy đủ, ấm cúng như một gia đình chứ không giống như nhà đi thuê.

Căn phòng sạch sẽ tinh tươm, thoang thoảng mùi thơm dìu dịu rất nữ tính, không biết có phải là do lọ hoa hồng đặt rất thẩm mỹ trên góc tủ kia không? Dè dặt ngồi xuống chiếc ghế sa lông rộng, Hoàng đón chén nước do chị Hà Anh rót, miệng dạ cảm ơn. Họ vui vẻ ngồi trò chuyện với nhau. Hoàng cũng kể là cậu đang học trường Sư phạm. Qua câu chuyện Hoàng được biết là chị Hà Anh đã ở đây lâu rồi, và cũng là chỗ quen biết của chủ nhà. Chị ta cũng chẳng ngại ngần kể cho Hoàng nghe là chị ta đã ly dị chồng rồi và bây giờ chỉ có hai mẹ con sống với nhau. Bé Ly hiện đã lên 8 tuổi rồi và chị đang cho học bán trú ở trường gần đó.

Kể từ hôm đó hai chị em hay chào hỏi trò chuyện với nhau, Hoàng thấy rất có cảm tình với chị phụ nữ tốt bụng này và chị Hà Anh có vẻ cũng quý mến Hoàng, nhất là bé Ly thì rất thích chú Hoàng vì Hoàng hay chơi đùa với cô bé. Tuy ở đây có nhiều người thuê ở, nhưng do hoàn cảnh công việc nên ít khi gặp nhau, chỉ có Hoàng và hai mẹ con chị Hà Anh là hay có điều kiện gặp nhau. Hoàng thấy chị Hà Anh là người rất tốt, cư xử lịch sự đúng mực với những người chung quanh. Chỉ có công việc của chị Hà Anh là Hoàng không rõ lắm, có lần cậu có hỏi nhưng chị chỉ mỉm cười lắc đầu không nói, Hoàng thấy chị Hà Anh đi đi về về thất thường chứ không có giờ giấc gì cả, có khi về rất khuya, sáng dậy đưa con đi học xong lại về ngủ đến tận gần trưa rồi lại đi đâu đó luôn.

Chỉ có buổi chiều là chị ta hay đón con đi học bán trú về nhà rồi hai mẹ con ăn cơm với nhau. Nhưng cũng có hôm Hoàng thấy chị Hà Anh không đưa đón con được mà đứa bé phải từ đi bộ, kể cũng tội nghiệp khi nhìn cô bé Ly gầy gò, khom lưng cõng cái cặp nặng trịch đi bộ. Hoàng cũng thấy bán tin bán nghi về những gì nghe nói về chị Hà Anh, thật tình là cậu khó tưởng tưởng được chị phụ nữ duyên dáng thuỳ mị như vậy lại đi làm cái công việc đem thân xác mua vui cho đàn ông đó. Nhưng Hoàng có suy nghĩ rất rộng lượng, cậu nghĩ điều cơ bản nhất là chị ta vẫn là người tốt, còn nếu vì hoàn cảnh phải đi làm cái công việc kia thì chắc cũng là bất đắc dĩ thôi.

Khoảng được một tuần sau khi dọn về đây sống, một buổi tối Hoàng đang ngồi học muộn thì nhìn ra ngoài sân cậu thấy chị Hà Anh ra mở cổng cho ai đó, lúc họ đi vào sân thì Hoàng thấy loáng thoáng đó là một người đàn ông to béo, bụng phệ, tay xách cái cặp nhỏ, ông ta vừa đi vào vừa nói gì đó với chị Hà Anh, Hoàng nghe loáng thoáng hình như là … anh đi công tác … qua thẳng đây với em luôn … mai mới về với mụ vợ nhà anh. Nhìn đồng hồ đã hơn mười giờ, Hoàng thầm nghĩ, quái, khách khứa gì mà đến chơi muộn thế nhỉ. Hoàng ngồi học tiếp một lát nữa đến hơn mười rưỡi thì cậu vươn vai đứng dậy tắt đèn bàn định đi ngủ thì tự nhiên cậu nghe có tiếng lịch kịch khe khẽ đều đặn, hình như là từ phía bên phòng chị Hà Anh vọng sang.

Quái nhỉ, không biết là cái gì vậy, Hoàng tò mò đi lại gần bức tường dỏng tai lên, nghe như là tiếng đầu hồi giường đang đu đưa dập vào tường vậy. Mặt Hoàng tự nhiên nóng bừng lên, tuy là một cậu sinh viên ngoan ngoãn học giỏi, nhưng dù sao cậu cũng đã 18 tuổi rồi còn gì, làm gì mà cậu không hiểu việc gì đang diễn ra ở bên kia bức tường giữa chị Hà Anh và người đàn ông nọ, trước đây không phải là chưa bao giờ cậu nghĩ đến những chuyện này, nhưng cơ thể cậu không đòi hỏi mãnh liệt lắm, có lẽ là vì cậu quá tập trung vào chuyện học hành, học đến mệt nhoài cả người, nên chỉ một vài lần hoạ hoằn cậu đã phải thủ dâm cho dịu bớt cơn căng thẳng thôi, nhưng chưa bao giờ cậu được chứng kiến trực tiếp chuyện người khác làm chuyện đó như bây giờ cả.

Hồi hộp, mặt đỏ bừng bừng, Hoàng đứng áp sát tai vào bức tường, lắng nghe như nuốt lấy từng âm thanh kỳ lạ bên kia vọng sang, ngoài tiếng giường dập vào tường, hình như còn tiếng lao xao thì thào cái gì đó mà cậu nghe không rõ. Chừng được năm mười phút gì đó thì đột nhiên tiếng động ngưng lại. Hoàng thở phào vì cậu đã không dám thở mạnh từ nãy đến giờ, cậu cứ sợ thở mạnh thì tiếng phì phò làm cậu nghe không rõ tiếng động từ bên kia vọng sang. Thay quần áo, lên giường nằm mãi mà sự căng thẳng bức bối khiến Hoàng không sao ngủ được. Đột nhiên cậu lại nghe tiếng lịch kịch bắt đầu trở lại, vậy là bên kia chị Hà Anh và người đàn ông nọ lại bắt đầu một hiệp nữa. Nằm trong bóng tối đen thui, Hoàng áp sát tai vào tường lắng nghe với vẻ thèm khát, đầu óc cậu cố hình dung cảnh tượng ở bên kia, không biết nó diễn ra như thế nào nhỉ, đã đành là cái bộ phận đó của người đàn ông đâm vào chỗ đó của người phụ nữ rồi, nhưng mà cụ thể nó như thế nào thì Hoàng chưa bao giờ được thấy cả.

Sáng hôm sau là Thứ Bảy, lúc Hoàng dậy thì hình như người đàn ông nọ đã ra về từ lúc nào rồi, lúc đi ra ngoài sân gặp chị Hà Anh đang giặt quần áo ở máy nước, không hiểu sao Hoàng chỉ lí nhí chào mà không dám nhìn thẳng vào mặt chị, cậu sợ cậu sẽ không thể không nhớ lại chuyện tối qua và sẽ đỏ bừng mặt lên mất. Lúc đánh răng rửa mặt ở máy nước, chị Hà Anh vừa giặt vừa trò chuyện hỏi han cậu còn Hoàng thì vừa lúng túng trả lời vừa cố nghĩ sang chuyện khác mà không được. Cậu cứ tưởng tượng ra cái cơ thể khoẻ mạnh cân đối của chị Hà Anh trần truồng vật vã trên giường với người đàn ông to béo hôm qua khiến giường dập dình vào tường, tự nhiên trong cơ thể cậu một cái gì đó lại dâng lên, căng ra, khiến Hoàng xấu hổ muốn chết, cứ ngồi ỳ đấy đánh răng rửa mặt mà không dám đứng dậy. Phải đợi đến lúc chị Hà Anh quay đi đổ chậu nước giặt cậu mới vội đứng dậy quay người lại đi vào phòng để che dấu phần quần cộm lên dưới bụng của mình.

Vài hôm sau, buổi tối Hoàng lại thấy có một người đàn ông đến thăm chị Hà Anh, không phải ông hôm trước mà là một ông khác. Ngồi học ở bàn nhìn ra sân nên Hoàng biết rõ là đến rất muộn vẫn không thấy ông ta ra về. Trong lúc ông ta ở trong phòng chị Hà Anh, Hoàng lại nghe thấy những tiếng động giống như hôm nọ. Tất nhiên Hoàng lại thèm khát áp tai vào tường để nghe. Lần này thì cậu thấy họ chỉ làm chuyện đó có một lần, sau đó là tiếng nước tắm rào rào rồi Hoàng thấy người đàn ông nọ dắt xe máy ra về chứ không ngủ lại. Mấy hôm sau, Hoàng lại thấy một người đàn ông khác đến nhà chị Hà Anh vào buổi tối, tất cả những lần này Hoàng đều thấy hình như họ đã hẹn giờ nhau trước hoặc là liên hệ bằng điện thoại di động thì phải vì không bao giờ thấy những người khách này phải gọi cửa cả, mà chỉ thấy tự nhiên chị Hà Anh đi ra mở cổng cho khách vào.

Bây giờ thì Hoàng không còn nghi ngờ gì nữa về công việc của chị Hà Anh cả, với lại từ lâu cậu cũng nghĩ chắc là phải như vậy vì cậu có thấy chị Hà Anh có nghề nghiệp gì đàng hoàng đâu mà cuộc sống lúc nào cũng có vẻ rủng rỉnh về chuyện tiền nong. Cậu vẫn cảm thấy quý mến chị phụ nữ này vì dù có làm công việc đó nhưng cậu thấy chị Hà Anh là một người rất tốt, thậm chí cậu còn cảm thấy thương thương cho chị ta vì công việc bất đắc dĩ này. Có một điều cậu cảm thấy rất ngượng với chính bản thân mình đó là không hiểu sao những lúc nghe những tiếng động kỳ lạ từ bên phòng chị Hà Anh vọng sang, cậu lại cảm thấy ham muốn một cách ghê gớm, tại sao nếu coi đó làm một công việc nhơ nhuốc thấp hèn đáng xấu hổ thì cậu lại thèm khát được ở vào vị trí người đàn ông đang là khách hàng của chị Hà Anh. Có đêm cậu còn mơ thấy chính cậu đang … với chị Hà Anh. Tối nay cũng vậy, đang ngồi học thấy chị Hà Anh trong bộ đồ ngủ mặc ở nhà đi ngang qua sân ra mở cổng cho một người đàn ông đi vào, Hoàng không sao tập trung học bài được nữa, cậu biết là bên phòng chị Hà Anh sắp sửa diễn ra chuyện gì.