Bạn thân phản bội

nổi cơ hôi nào đây.

– Không chịu đâu, sao anh bóp vú em đau dữ vậy.

Nhi phụng phịu giận dỗi, nhưng cô nàng vẫn ưỡn lên cho hắn bóp thảo thuê, năm đầu ngón tay của Thắng in rõ trên vú nàng.

– Dạo này anh thấy vú của em sao không được săn chắc như ngày xưa nhỉ, có phải em không chịu kiêng khem nên người mập ra có phải không.

– Đâu có, em vẫn ăn kiêng mà, tại anh thì có. Lần nào địt em anh cũng cứ bóp vú em thế này thì vú của em không bị sệ mới là lạ đó. Nhi đấm thùm thụp vào lưng hắn rồi ngã nhào cả người trần truồng vào lòng hắn. Nhi nhướn mắt lên tho thẻ

– Nếu anh thích thì để qua tháng sau tốt nghiệp, kiếm được việc rồi em sẽ xin ba má tiền đi thẩm mĩ nâng ngực cho đẹp nha. Đến lúc đó người ta cho anh tha hồ.

– Tha hồ gì ?

– Thì tha hồ…tha hồ bóp, tha hồ địt người ta chớ còn gì, anh này kì ghê.

Cả hắn và Nhi cùng ré lên cười lớn rất thoải mái, hắn chỉ trầm xuống chút ít trong lúc nằm dài ra để Nhi thổi kèn cho hắn. Cái lưỡi rất mềm và ướt của Nhi lướt qua lướt lại trên

đầu khấc của hắn, rồi cả cái miệng của nàng mút chặt lấy cả cái đó dài ngoằng của hắn nhưng không hiểu sao hắn không cảm thấy thích như mọi khi. Hắn không thông minh trong việc học hành, nhưng sự lọc lõi của hắn thì như một thứ thiên bẩm, Thắng biết cái ngày hôm nay, cái ngày hắn tốt nghiệp sẽ là một bước ngoặt lại cuộc đời hắn theo một chiều hướng khác, hắn tự đặt ra mục tiêu cho bản thân mình về một sự thành đạt và vinh danh nhanh chóng, càng lẹ càng tốt. Hắn không thể nào chịu cái cảnh này mãi được, hắn cần phải giàu có, phải có tiền, và phải có thật nhiều đàn bà vây quanh.

Hán hít một hơi thật sâu trước khi thở ra đầy khoan khoái, không phải hắn đê mê vì cái cảm giác được bú mút rất tận tình bên dưới, hắn làm thế để tự trấn tĩnh và khôi phục lại sự tự tin cho chính mình. Cái xã hội khốn nạn đầy xảo trá này sẽ là môi trường không thể tốt hơn cho hắn thi thố.

– Em bú được không ?

Thắng gật đầu, không trả lời, hắn hơi ngửa về phía sau co chân lên và chìa cái lỗ đít ra về phía Nhi, nàng liếm cái chỗ dơ đó của hắn một cách ngon lành, không đợi hắn phải ngỏ lời. Hắn để yên cho Nhi liếm mấy đường dọc từ dưới lỗ đít qua hai cái bìu dái lên tới tận đầu cặc.

– Nào, nằm ra đi cưng.

Hắn ngồi dậy sửa soạn, nhổ phẹt một bãi nước miếng xuống lồn của Nhi rồi ấn phọt buồi vào đó, thở hắt ra một tiếng trong lúc bạn gái hắn nằm dưới trân người lên khi hắn thọc một phát vào đến tận tử cung cô ả. Thắng nhắp như máy, hắn dập như thể có ai đã lập trình sẵn chương trình hoạt động cho cái buồi của gã từ trước rồi thì phải…….

– Sao hai người coi bộ mệt mỏi vậy, ham hố quá à ?

Khánh trêu chọc, anh choàng tay qua vai của Trâm đầy hạnh phúc, chưa bao giờ anh thấy vui như thế, khấp khởi như thế. Ngày hôm nay vốn dĩ đã là một ngày vui rồi, mấy năm vất vả

học hành cũng chỉ chờ tới cái ngày hôm nay thôi mà. Khánh nháy mắt kêu Trâm xuống ngồi ở ghế sau cùng với Nhi còn dành lại cái ghế trên bên cạnh cho Thắng.

– Anh ấy ép uổng mình tệ lắm, đến sáng nay mà vẫn còn đòi nữa đó. Mình phải biểu hai người sắp tới đón ảnh mới tha cho…

Nhi phụng phịu trách móc, mối quan hệ giữa bốn người đã vô cùng thân thiết sau mấy năm chung trường chung lớp nên nàng cũng không ngại nói cả về những chuyện chăn gối tình

dục giữa mình và Thắng trước mặt Khánh và Trâm.

– Thôi mà, giận làm gì. Bên này cũng vậy đó, ổng cũng có để yên cho tớ đâu.

Trâm tươi cười an ủi, nháy về phía Khánh. Đúng là nàng và Khánh cũng đâu có khá hơn, sáng nay thức dậy Khánh cũng đòi phải được “một cái” lấy hên mới chịu rời khỏi giường. Không

hiểu tại sao cứ nói đến chuyện tế nhị này là không khí rôm rả hẳn lên, có mỗi Thắng là như vẫn đang có gì đăm chiêu. Hắn giấu được mọi người nhưng không thể nào tự giấu, tự lừa dối

chính gã, gã không thể phủ nhận cái ham muốn chiếm đoạt người đàn bà của bạn gã, một người đàn bà quá đẹp, quá hấp dẫn khiến hắn có thể bấp chấp tất cả.

– Mình tính tốt nghiệp rồi thì mấy đứa mình cùng chung vốn đứng ra mở công ty làm ăn riêng nha. Chuyện đó sau này dĩ nhiên phải bàn tánh kĩ hơn nhưng theo mình, bốn đứa chúng ta chẳng ai lại muốn đi làm công chức nhà nước hàng ngày cắp cặp sáng đi tối về phải không.

– Anh Khánh nói vậy đúng đó. Anh với anh Thắng cùng mở công ty đi, hai đứa chúng em tình nguyện làm thư kí cho hai người, có phải không Trâm. – Nhi thích thú phụ hoạ.

– Cậu thấy thế nào ? – Khánh quay sang cậu bạn thân ngồi cạnh

– Dĩ nhiên là mình tán thành rồi, bao năm qua không có cậu chắc mình hổng lết nổi đến ngày tốt nghiệp hôm nay quá. Sau này lại được làm chung với cậu thì mình rất vui.

Thắng tươi cười hớn hở vỗ vai Khánh một cách thân thiết.

– Mày tính để tao cả đời làm đầy tớ cho mày à, đừng hòng. Khánh và hai cô gái mải vui, mải nghĩ đến một tương lai sáng lạn đang chờ đón bốn người trẻ tuổi bọn họ mà không để ý tới một cái mím môi đầy ẩn ý của Thắng. Hôm nay bốn người bọn họ ra khỏi trường đại học, kết thúc quãng đời sinh viên nhiều kỉ niệm. Và cũng ngày hôm nay, sóng gió mới chỉ bắt đầu.

Khánh kiểm tra lại một lần nữa số liệu kinh doanh, lãi không nhiều lắm nhưng với một công ty vừa mới ra đời chưa lâu, lại do bốn chàng trai cô gái vừa mới rời khỏi trường Đại Học như bọn họ thì đây cũng đã là một con số vô cùng lí tưởng. Nhìn mãi những cột số như những ma trận dày đặc Khánh thấy hơi hoa mắt, chắc vì hơi mệt. Ai trong số bọn họ cũng làm tời mười một mười hai tiếng đồng hồ một ngày, không thấy mệt mới là lạ, nhưng cái mệt đó cũng khiến cho họ thấy vui, niềm vui của tuổi trẻ đầy nhiệt huyết chứng tỏ mình. Khánh quay sang thấy Trâm đang tíu tít trả lời điện thoại của khách hàng gọi tới, bây giờ cũng đã muộn nhưng khách vẫn phone tới rất nhiều. Thắng và Nhi thì đang đi liên hệ thu mua sản phẩm đầu vào, phải xuống tận miền Tây, hai người đi từ sáng nhưng đến giờ vẫn chưa thấy về tới hay gọi điên thông báo kết quả đâm ra làm cho Khánh cũng thấy hơi lo.

Đang nghĩ tới thì cũng vừa khéo họ về tới nơi, giọng nói nhí nhảnh của Nhi khiến cho Khánh không cần nghe nội dung nàng nói cũng đã có thể thở phào, vậy là chuyến đi này của họ đã thu được kết quả.

– Mọi người biết không, chuyến này thành công ngoài mong đợi nha. Mình đã kí được thoả thuận với mấy cái trang trại ở dưới đó cung cấp hàng cho công ty mình. Chất lượng hảo hạng luôn, đến tuần sau chỉ cần xuống đó kiểm tra lại một lần nữa là có thể thu hoạch rồi đóng gói xuất đi được.

– Vậy thì tốt quá, mình với anh Khánh nãy giờ chỉ lo không thoả thuận được. Tốt quá rồi, thế là đầu tháng sau mình có thể xuất hàng sang bển đó. Hợp đồng này lớn ghê à ha. Phải ăn mừng mới được. – Đôi mắt to tròn của Trâm bừng sáng lên niềm vui, cái tin nóng sốt này của Nhi không những khiến cho Khánh tỉnh cả ngủ mà còn làm cho Trâm thấy vui vô cùng. Không vui vẻ sao được, đây là hợp đồng xuất khẩu đầu tiên ra nước ngoài của họ.

– Tuyệt quá, mình chỉ sợ không liên hệ được nguồn hàng thì chết. Lần này cũng đúng là mình làm liều thiệt, chưa chắc có hàng xuất không mà cứ kí bừa với khách, nếu không có hàng để xuất bị phạt cho thì phá sản luôn. – Khánh cầm ly nước đưa tận tay của Nhi và Thắng, coi bộ hai người bọn họ cũng phờ phạc chẳng kém sau một chuyến đi dài.